Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi sao_phu08
..........
Đây chỉ là lời mới do tại hạ dịch lại
|
Vài ý kiến về dịch thơ Đường
Trước khi dịch một bài thơ Đường, nhất là các bạn thời nay, khó nắm bắt được hết ý thơ vì sự hiểu biết chữ Hán có giới hạn, theo kinh ghiệm mấy điều cần lưu ý:
-Căn cứ vào các phiên âm, dịch nghĩa, chú thích và các bài thơ dịch hay, làm mẫu của các nhà thơ tiền bối nổi tiếng như Nguyễn Công Trứ, Tản Đà…
-Phải hiểu rằng tất cả những bài thơ dịch chưa chắc đã hoàn hảo vì hầu như khi dịch được ý thì thiếu hồn, được hồn thì thiếu ý (thơ) , mà người ta bảo là dịch diệt là vậy…
-Vậy nên phải nắm bắt được cái khẩu khí của nguyên tác rồi mạnh dạn lồng vào cái cảm hứng riêng ta, rất ta…tạo thành bài dịch là thơ của chính mình.
-Bỏ đi cái nhản quan của nhà Nho mà hãy dịch theo phong cách hiện đại thì thơ mới dễ thu phục cái nhìn chung thời đại- Điều này khó cho ta…
Luôn luôn nhớ phải “luận cổ suy kim”, nếu ta không chịu nghiên cứu, học hỏi nơi thơ dịch các cụ, thì không làm nên được bài dịch coi được đâu!…
Để chứng dẫn cho ý kiến nêu trên, ta thử luận bài HOÀNG HẠC LÂU (trích từ TĐ LS):
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tái không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mô hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
(Thôi Hiệu)
Dịch Nghĩa:
Hoàng Hạc Lâu (1)
Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi, (2)
Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại
Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương (3) rõ mồn một
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ (4) mơn mởn xanh tươi
Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
Trên sông khói tỏa, sóng gợn, khiến người sinh buồn!
Chú thích:
(1) Hoàng Hạc lâu: Ở phía tây nam thành Vũ Xương.
(2) Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi: Tục truyền Phí Văn Vi thành tiên, thường cưỡi hạc về nghỉ ở Hoàng Hạc lâu.
(3) Hán Dương: Một địa điểm bên sông Dương Tử tỉnh Hồ Bắc.
(4)Bãi Anh Vũ: Khu bãi bến khúc sông thuộc Vũ Xương tỉnh Hồ Bắc.
Dịch Thơ:
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?
Mà nay Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ.
Hạc vàng đi mất từ xưa,
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
Hán Dương sông tạnh cây bày,
Bãi xa Anh Vũ xanh đầy cỏ non.
Quê hương khuất bóng hoàng hôn.
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai?
(Bản dịch của Tản Đà)
Bản dịch của Tản Đà từ xưa đến giờ cho là hay nhứt, thế mà thử xem hai câu:
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tái không du du
(Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.)
Rõ ràng hai câu thơ dịch rất có hồn, nhưng mất đi một ý: một đi không trở lại.
Các cụ xưa thâm nho đạt lý mà còn khó khăn huống chi ta, thôi thì cứ dịch cho vui và học hỏi cùng nhau vậy!
…(ct)