Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 21-09-2005   #55
Ảnh thế thân của Chi a ki
Chi a ki
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 12-02-2005
Bài viết: 619
Điểm: 584
L$B: 10.128
Tâm trạng:
Chi a ki đang offline
 
Bốp ! Bốp ! Bốp... Nó đang tự... vả vào mặt mình ! Dậy ! Dậy đi nào , dậy mà học đi sao cứ ngủ hoài vậy? Oái ! Vả lại , mà... chẳng thấy đau gie là sao???
Hừ hừ ! Tức thật đó !! Vả tiếp : Bốp ! Bốp ! Bốp... Bớ người ta !!!! Đau quá ah !!! Cái má đỏ lựng lên , cái tay đau rát.... Chả đủ sức tự hành hạ mình nữa . NGhỉ tay cái đã !!!
Uhm uhm , bi giờ mới chịu tỉnh !!!! Cái đầu cứ phê phê

________________________________________

Bão táp cũng tạm ngừng rồi ! Thật là thế ! Bây giờ nó đang cố giữ đầu óc mình thật trong sạch , ko nghĩ đến cái gì nữa , chỉ có hiện tại mà thôi. Nó cảm thấy dễ chịu hơn hôm qua rất rất nhiều lần . Sau cơn mưa mọi thứ đều trở nên trong lành , tươi mát mà. Và khẽ mỉm cười _đánh dấu nỗi buồn đã qua đi , những tia sáng hy vọng lại đến , tràn ngập... Buồn ơi !! Chào mi

__________________________________

Nó nói nhiều quá !!! Khô rát cả họng !!! Ko biết con bạn mình có bị phê ko nữa . Những bức xúc trong lòng giờ tung ra hết. Nó nói ko ngớt , bao nhiêu là chuyện , quá khứ , hiện tại , tương lai.... Eo ui !!! Một ca nước to bự bị rót cạn trong một đêm
__________________________________

Cố lên nhé mi ah !!! Mình sẽ làm được mà !!! Mình sẽ là niềm tự hào của người khác...
_________________________________

Thui , phải về ăn cơm , đi ngủ , chiều còn đi học. Cầu trời cầu phật ko dậy muộn , buổi chiều ko bị ngủ gật trong lớp ( Tại khi tối thức sáng đêm luôn , chả ngủ được tí nào ). Tối lại phải đi học , mà bài tập làm chưa xong. Eo ui !!!!
_________________________________
Bye Bye !!! Bi giờ chắc ko còn việc gì để lên lương sơn nữa. Phải dứt hẳn thui ! Hic hic


Chữ ký của Chi a ki
Chỉ còn em và tình yêu ở lại !

Tài sản của Chi a ki
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 22-09-2005   #56
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.242
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Thu ....trong nỗi nhớ ...!

" Những vỉa hè nghẹn hương hoa sữa
Những tiếng rao ướt sũng hơi sương
Những hoàng hôn nhốt trong dãy đèn đường
Những tiếng hót loài chim ngỡ quên đường về tổ
Những mảng tường rêu loang lổ
Những người đang nhắm mắt suy tư......"

Tự trong thâm tâm ta , nỗi nhớ về nơi ấy đã dần nguôi ngoai theo dòng chảy đầy biến sắc của cuộc sống. Ta buộc chặt nỗi nhớ để hoàn thiện và thích nghi chính mình , theo lối sống đầy xa lạ.

Chợt , đôi chân vô tình dẫm phải 1 chiếc lá khô. Bất giác ta nhớ ra , HN giờ đang vào thu....thu trên từng mái nhà , góc phố.

" Mùa thu trong trí nhớ người đi xa
Là những mùa thu không bao giờ trở lại
.................
Một mùa thu vàng cây bàng lá đỏ
Ngọn cỏ lá xanh , hoa mua cánh tím
Chẳng chọn được mùa heo mây bịn rịn
Những ngưới xa quê khóc không thành tiếng....."

Ngày vẫn cứ trôi. Ta vẫn cứ bước. Lòng vẫn đong đầy. Tình vẫn mênh mang. Ta đang nhớ.....thật nhiều.

Hình dung mùa thu bằng tim
Hình dung mùa thu bằng nhớ
Nhưng không tài nào nhớ nổi hương hoa sữa

men theo trí nhớ
Tôi đi tìm màu để phác họa mùa thu !

Xứ Người....!


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 24-09-2005   #57
Ảnh thế thân của lsb_dươngvocam
lsb_dươngvocam
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 11-04-2005
Bài viết: 19
Điểm: 12
L$B: 7.110
lsb_dươngvocam đang offline
 
Trái tim đang thắt lại bởi một mũi dao xuyên qua. Thấu tận xương tủy.

Li trí không còn đủ sáng suốt để biết mình cần gì , muốn gì nữa.

Không gian bỗng trở nên ngột ngạt , khó thở....bế tắc.

Thêm một lần , ta bị đẩy vào vực thẳm. Chẳng có gì hàn gắn được nữa rồi. Vỡ vụn....ta thả theo gió....để gió cuốn đi...mất dạng.

Bao nỗi niềm tích tụ , dâng thành ngọn sóng , cuộn lên. Nhói đau.

Có ai đó ở đấy không , cho ta thấy bóng dánh 1 linh hồn đang sống đi. Ta đang ở đâu vậy. Bóng tối bao trùm....lạnh nữa. Ko lẽ , nó là....

Thôi vậy , ta chấp nhận. Không đòi hỏi. Có thỏa hiệp. Từ giờ , sẽ chẳng bao giờ....nữa đâu. Ta hứa đấy. Lời hứa danh dự. Cho Ta....! Một sự bình yên.

Một ngày ! Gió cuốn. Mây bay.


Chữ ký của lsb_dươngvocam
Xin đừng nói với tôi hai chữ : VĨNH VIỄN. Vì đó là lời thề quá đắt. Không thể nắm trong tay - cũng chẳng rõ bóng hình.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 24-09-2005   #58
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.242
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Ta tự nguyện nhận về mình linh hồn chết. Ta không muốn mình tồn tại trong thế gian lạc lõng và vô tình này nữa. Trong bao cay đắng cuộc đời , phải chăng nỗi đau là không thể hàn gắn. Vậy , thế nào là hy vọng , thế nào là nhân tình.

Hình như , ta nghe đâu đó , người ta vẫn bảo : vô tình là kẻ mạnh. Vô là sao? là Không , là vô cùng ...?. Mạnh là sao ?. Là luôn chiến thắng ?. Là không có đối thủ ?

Những ai trọn cho mình vị trí số 1. Sẽ nhận về mình sự cô đơn. Hẳn là vậy. Cái gì cũng có giá của nó. Tất cả. Ta không dá hy vọng nhiều , nhưng ta tin. Tin vào thế thái nhân tình. Tin vào ngày mai.

P/S : Mun à. Như ngày nào , Tôi vẫn bước đi và nghĩ rằng , luôn có Mun bên cạnh. Sẻ chia và thấu hiểu mọi điều. Đã có những trải nghiệm , và Tôi nhận ra , rồi cũng sẽ có lúc , người ta buộc phải chấp nhận nồi đau để sống. Để có cơ hội thay đổi. Tôi không bỏ cuộc. Chưa bao giờ bỏ cuộc. Chỉ là , đôi chút , Tôi thấy mệt mỏi.

Xứ Người...!
Kin.


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 01-10-2005   #59
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.242
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Sóng

Giường như là đã quá lâu rồi , mới tìm lại trốn xưa. Nhớ đền những dòng tâm sự dành riêng cho anh - một thời yêu thương khao khát. Bỗng chốc trở nên xạ lạ. Khoảnh cách tồn tại giữa chúng ta là không thể bù đắp được. Em ra đi , sống cho tương lai , cho quá khứ đã bị lấp đầy bởi những nỗi đau. Em đã khóc , đã thất vọng....rất nhiều. Song , cũng chẳng thay đổi nỗi điều gì. Em bất lực khi đối diện với hoàng hồn rưng rức ưu phiền. Hồn thả theo gió...để quên....để được giải thoát. 4 năm , sự chờ đợi làm con người em trở nên cam chịu. Cũng chẳng để làm gì....Em không trách anh đã nhẫn tâm hay hờ hững , chỉ là trong phút chốc...mọi thứ tan biến tựa hư không. Ở một nơi thật xa anh. xa Đà Lạt...em vẫn gồng mình để hòa nhập , để sống cho những năm tháng đong đầy. Nhưng hôm nay , điều gì đó thật bất an cứ đau đáu trong lòng. Khi Kin gọi điện....Kin nói anh....Em nhói đau. Có sao đâu khi mà giờ đây , chúng ta đã trở thành 2 kẻ xa lạ. Nhưng...Em thầm mong hạnh phúc. Mãi mãi là như vậy , tự trong sâu thẳm trái tim mình , em mong anh hp. Dù rằng giấc mơ ngày xưa chưa bao giờ nguôi ngoai trong em. Em chấp nhận. Pari sương mù giăng kín. Như nỗi nhớ. Huyễn vọng và mơ hồ. Nhưng nhẹ nhàng và khó nắm bắt. Những cơn mưa vẫn cứ rơi. Trong lòng....thấm ướt cả tâm hồn cô độc. Anh nhớ nhé, anh mãi là NSX của riêng em. Cho riêng em. Dù rằng...

Xứ sở sương mù.
Cảm ơn Kin vì tất cả. Ngay ca khi nỗi đau làm thành cơn sóng , cuộn trào trong lòng , Kin vẫn bên mình.


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội

Chỉnh sửa lần cuối bởi Người Hà Nội: 01-10-2005 lúc 18:37. Lý do: s
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (28-04-2013)
Cũ 01-10-2005   #60
Ảnh thế thân của Dương Vô Cảm
Dương Vô Cảm
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 28-04-2005
Bài viết: 44
Điểm: 49
L$B: 13.004
Dương Vô Cảm đang offline
 
Quá bất ngờ. Không ngờ là lại có thể đọc những gì S viết. Hình như cũng đã rất lâu rồi , phải chăng hôm nay , thật đặc biệt không nhỉ. Hay giờ này , nơi đó...trống vắng quá phải không ?.

Tối nay thật tệ. Ngồi một mình trong bóng tối và đếm từng giọt thời gian trồi qua trong lặng lẽ. Chiếc kim đồng hồ nhỏ bé như oằn mình vì gánh trên lừng cả nỗi u sầu. Nhớ đến S. Bấy lâu nay , Tôi vẫn đi tìm cho mình những....Và cố để hiểu , để cảm nhận hết những gì diễn ra trong tâm hồn bạn. Những nỗi đau bạn đã nếm trải , khoảng thời gian trầm lặng trong đợi chờ. Con người ta , giườg như sinh ra là để tìm cho mình những tâm hồn đồng điệu. Và...Tôi hp khi mình đã có được nó.

Cũng đã muộn rồi. Ở hai đầu nỗi nhớ...Tôi tin bạn hiểu những gì Tôi định nói. Tôi cũng tin rằng mình đang cảm nhận được trái tim bạn. Ở đây không có sương mù , không có mưa phùn. Chỉ có nắng.. và nắng mà thôi.

Nắng đổ trên vai. Nắng vờn qua tóc....!
THD.

P/S : hãy cứ viết đôi dòng , để vơi bớt nỗi lòng. Vẫn như ngày nào , cái pass...sẽ mãi là như thế nhé.


Chữ ký của Dương Vô Cảm
Hãy làm những gì Người thích. Nhưng xin đừng chỉ dạy Tôi phải sống như thế nào. Okie.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 02-10-2005   #61
Ảnh thế thân của Dương Vô Cảm
Dương Vô Cảm
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 28-04-2005
Bài viết: 44
Điểm: 49
L$B: 13.004
Dương Vô Cảm đang offline
 
Cũng chỉ đơn giản là một sự ngộ nhận thôi mà.

Cũng chỉ như một cơn gió thoảng qua thôi mà.

Xin đừng nói với Tôi hai từ : Vĩnh Viễn. Vì đó là lời thề quá đắt. Không thể nắm trong tay , cũng chẳng rõ bóng hình . Hẳn nhiên là như vậy đó.

02/10/05
THD.


Chữ ký của Dương Vô Cảm
Hãy làm những gì Người thích. Nhưng xin đừng chỉ dạy Tôi phải sống như thế nào. Okie.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 07-10-2005   #62
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.242
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Cung La Thứ ....!

Sân trường vắng lặng đến lạ. Chúng Tôi tình cờ gặp lại cô bạn hồi xưa học trong trường quân sự. Khung cảnh làm cả 3 nhớ đến quãng thời gian ngắn ngủi ngày ấy. Cả phòng 53 đã trở nên nổi tiếng khắp khu KTX vì quậy , vì vui , vì con gái dữ quá . Cuộc sống tập thể chật chội và thiếu thốn , lại phải chịu đựng những kỉ luật khắt khe của quân đội . Nào là tắm , giặt phải xếp hàng , nào là thức ăn cơm nhiều chẳng thấy đồ ăn đâu , nào là sáng dậy sớm , tối chong đèn đếm muỗi. Vậy mà , chẳng khi nào thiếu những tiếng cười đùa . Ăn chung , học chung , đêm là mang chăn chiếu giải đầy sàn nằm chung , trò chuyện thâu đêm chẳng cho ai ngủ. Ngày nào cũng tìm cho được lí do để liên hoan . Thi thoảng lại đi gây sự với mấy phòng có con trai , chiến đấu oanh liệt. Chẳng chịu thua ai bao giờ. Ấy vậy mà đến lúc thi , chụm đầu vào học. Cả phòng mấy chục đứa mà đỗ gần hết. Vui thật. Nhớ đến cả lúc đi ăn trộm rau bên khu bộ đội. Mang chiến lợi phẩm về nấu ăn với nhau.....

Có phải , khi tất cả đã qua , người ta mới có dịp nhìn lại ....Đôi chút luyến tiếc. Và cho đến khi mất đi , ta mới thực sự hiểu được giá trị của Nó....

Mưa đang rơi , thật đều , thật chậm. Vừa đủ để lòng thêm ẩm ướt và nỗi nhớ thêm đong đầy , chất ngất...

Giờ thì mỗi đứa mỗi nơi. Học chung nhưng khác lớp. Và khoa Dược thì chẳng bao giờ học trùng lịch. Vài người chúng Tôi may mắn học cùng lớp và gặp nhau thường xuyên. Tình cảm mỗi ngày một thân. Tôi đã có những người bạn , đủ thân để khi xa là nhớ. Và cũng đã kịp nhận ra , có những khoảng thời gian đáng để ghi tạc lại tim.

Cuộc sống của Tôi được lấp đầy bằng bài vở , bằng những điều vừa ý và những trục trặc...Đó là cuộc sống thực. Còn trong thế giới ảo...Tôi vẫn ngày nào....3 năm vẫn vậy.

Điều gì đang tan chảy trong Tôi. Không buồn. Không vui. Có lẽ là...mỗi thứ một chút...


Hà Nội đang vào Thu. Nơi ấy , có rất nhiều thứ mà Tôi yêu quý. Có Mẹ , có gia đình , có bạn bè...Đại ngàn , 70 , Hô BK....và rât rất nhiều nữa.

Xứ Người !
THD


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội

Chỉnh sửa lần cuối bởi Người Hà Nội: 07-10-2005 lúc 15:39. Lý do: xx
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 07-10-2005   #63
Ảnh thế thân của Finsternis
Finsternis
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 01-10-2005
Bài viết: 12
Điểm: 11
L$B: 12.779
Finsternis đang offline
 
Giữa trưa hè... Lọc cọc lọc cọc, ấy là tiếng đạp đang đi trên đường, hẳn thế. Nếu ai tò mò nhìn lên sẽ thấy một bức tranh tuyệt đỉnh của sự đả kích: Một thằng con trai gầy đến bật cả xương, thân hình tiều tuỵ với bộ mặt phờ phạc tái mét đang gò lưng đạp xe, ngồi sau là một tảng thịt khổng lồ bệ vệ mà nếu ai đã đọc Kiều khi nhìn thấy sẽ ko thể ko nhớ hai câu thơ:
"Nhác trông nhờn nhợt màu da
Ăn chi to béo đẫy đà làm sao"
Và tảng thịt đó đang cầm một bông hoa hồng đỏ thẫm, hẽo rũ và xỉn lại vì nắng nóng. Vầng, thưa các bạn, tảng thịt đó chính là một cô nàng khả ái, người yêu của bộ xương biết đi kia. Nhiều khi nghĩ vẩn vơ tôi lại thấy giận tạo hoá bất công, hay bỡn cợt với nhan sắc của đàn bà. Nhưng đến khi nhìn thấy cô em này, tôi mới thấy tạo hoá không chỉ bỡn cợt mà còn có những trò chơi ác độc tai quái. Nếu trong Chí Phèo, Nam Cao có tả Thị Nở là một người đàn bà xấu đến ma kêu quỷ khóc, nhưng dù sao thì Thị cũng có một cái duyên - cái cười duyên của tình yêu. Nhưng chao ôi, kia chẳng phải là nụ cười tình yêu hay sao? Nhưng sao nó lại méo mó nhăn nhúm một cách dị dạng thế kia? Với khuôn mặt kia, ta chỉ có thể mướn lời của vũ Trọng Phụng mà tả thôi: cô nàng có nhan sắc của một người đàn ông không đẹp trai. Quả thật, cô nàng ko hề đẹp trai chút nào. Khuôn mặt nàng là sự tranh giành không gian sống của từng cm² thịt. Các thớ thịt của nàng to bè, bạnh ra và chen lấn xô đẩy nhau một cách vô tổ chức. Chỉ thấy thương tâm cho đôi mắt của nàng, bị thịt ở hai bên má ăn lấn sang đến nỗi ta nhìn kỹ mới thấy hai đường nhỏ ti hí lúc nào cũng long lên sòng sọc. Nếu mồm và mũi của nàng nó cũng to ra và chen lẫn với đám thịt quái ác kia, chắc hẳn khuôn mặt của nàng còn ra khuôn mặt, dù xấu xí. Nhưng bất hạnh thay, mũi của nàng chỉ là hai cái lỗ chấm nhỏ hếch lên trời như hai lỗ gium đùn, còn miệng của nàng chỉ là hai miếng săm xe mỏng dính vắt ngang qua mặt tạo lên một đường xám xịt, hai bên khoé mép bao giờ cũng trễ xuống, kể cả khi cười. Chính vì vậy lúc nghiêm trang cũng như lúc cười hay khóc, mặt nàng cũng vẫn chỉ là một tảng thịt đầy bì phẳng lì, và cảm xúc của nàng được thể hiện qua sự rung động của những thớ thịt ngồn ngộn chen lấn nhau trên măt.
Đang mải mê suy nghĩ về tạo hoá, bất chợt một tiếng hét choi tai như bánh xe lửa nghiến vào đường ray vang lên, xé toạc cảnh yên tĩnh của buổi trưa hè:
- A, anh ơi, có quán bún riêu kìa!!!


Chữ ký của Finsternis
Vì em đã mang lời khấn nhỏ
Bỏ tôi đứng bên đời kia

Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 23:05
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,07124 seconds with 15 queries