[center:b0230c55c5]Quan Vũ vẽ trúc[/center:b0230c55c5]
Truyền thuyết nói rằng, sau khi Lưu, Quan, Trương bị bại binh ở Tiểu Bái, QUan VŨ vì bảo vệ hoàng tẩu nên phải ở lại doanh trại TÀo Tháo.
Tào Tháo thấy QUan VŨ là người trung nghĩa, biết lễ nên sinh lòng kính trọng. Một hôm, TÀo Tháo lại mời QUan Vũ tới phó yến. Giữa bữa tiệc, Tào Tháo gọi người mang đến một cẩm bào mới để cho QUan VŨ thay. QUan Vũ không tiện từ chối bèn mặc cẩm bào vào, song ông vẫn khoác lục bào của mình bên ngoài cẩm bào.
Có một tối hàn đông vào cuối năm, tuyết bay mù trời, Quan VŨ đi dự tiệc bên doanh Tào THáo trở về. Ông nhớ tới Lưu Bị, TRương Phi không biết hiện giờ ở đâu, muốn đi tìm nhưng cứ bị Tào Tháo cầm cố ở lại. QUá buồn bực, ông bèn xách Thanh Long Yển Nguyệt đao đến bên khóm trúc trong sân đội gió, đạp tuyết mà mùa. Quan Vũ múa được một hồi cảm thấy hào khí hừng hực, liền thu đao đứng lặng thinh, ngưng thần nhìn khóm trúc. Chỉ thấy trong hoa tuyết bay, thân trúc ngang nhiên sừng sững, cành xỏa thẳng như trường thường, lá như tên bén đón gió thách tuyết, xanh tươi rờn rợn. Quan Vũ vô cùng thán phục trúc xanh cao phong lượng tiết, và rồi ông liên tưởng đến hoàn cảnh của mình mà cảm khái vạn phần. Ông bèn xách đao trở vô phòng, trải giấy mài mực, vẫy bút múa cuồng.
Lúc này Quan Vũ lặng khí im hơi, bút theo tay múa, những đường nét đi theo tâm ý, và một bức mặc trúc đồ bỗng dưng đã thành. Chỉ thấy trên bức họa mấy gốc trúc xanh từ phía dưới xé đất đâm thẳng lên, nhánh cành như sắt, lá mực tợ gươm.
Hôm sau, Quan Vũ sai thủ hạ mang bức họa tặng cho TÀo Tháo. Tào Tháo mở ra xem, luôn miệng khen đẹp, song ngắm kỹ lại, bất giác ông thở dài không thôi. Thì ra trên bức họa, lá mực sắc bén như tên ấy lại hợp thành một bài thơ ngũ ngôn:
[center:b0230c55c5]Bất tạ đông quân ý,
Đan thanh độc lập danh
Mạc hiềm cô diệp đạm,
Chung cửu bất điêu linh.
Tạm dịch:
Không đáp đuợc ý ông,
Đan thanh đứng riêng cõi
Đừng hiềm lá đơn nhạt,
Mãi mãi chẳng tiêu điều.[/center:b0230c55c5]
Trong lòng Tào Tháo đã rõ, đây là Quan Vũ mượn trúc nói rõ cái chí khí của mình. Dù là Tào Tháo có làm gì đi nữa cũng không thể lưu giữ ông ta lại được!
Không lâu sau, Viên Thiệu tiến công Tào Tháo, Quan VŨ chém Nhanh Lương, giết Văn Sửu và khi đã nghe đwưọc tin tức của Lưu Bị, ông lập tức bảo vẹ hoàng tẩu, ngày đêm rời khỏi Hứa Xương, qua năm cửa, chém sáu tướng, và anh em ba người đã được gặp lại.
Tào Tháo nghe nói QUan Vũ đoạt cửa chém tướng mà chạy, ông chẳng những càng thêm kính phục ông trung can nghĩa khí của Quan Vũ, mà còn lệnh cho nguwòi đem bứ chọa của Quan VŨ tặng khắc trên bia đá, hiện nay bia đá này vẫn còn trong rừng bia trong chùa Thiếu Lâm ở Trung Nhạc Tung Sơn, trên bia còn có khắc thêm ấn chương "Quan Thọ Đình Hầu chi ấn"!
|