26/10/2009
Buồn!
Tự dưng sao hnay lại cảm thấy buồn. Buồn vu vơ, buồn mà không thể nói ra tên nỗi buồn đó.
Hôm kia tự dưng nhận được tn từ 1 số k có trong list nhưng lại là người quen. " nho ah. Cam on em nhieu. Don't reply" Đọc tn đó tự nhiên thấy lòng mình chùng xuống một chút. Từ bao h nhỉ, mình cũng không nhớ là từ bao h mình không còn nghĩ gì đến người xa lạ ấy nữa, mình vẫn giữ lại all trong tim như 1 kỷ niệm ( nhưng có 1 kỷ niệm mình đã làm mất mà không biết khi nào và tự bao h--> nên vui hay buồn nhờ ^^!). Thực sự đọc tin nhắn đó mình không hiểu gì hết, mình chẳng biết mình đã làm gì để được nhận lời cảm ơn khách sáo đó !!! Và mình cũng không hiểu đã từ lâu rồi 2 ta là kẻ xa lạ, tc đó đã chết từ lâu mà tại sao lại nói vs mình lời đó. Trong mình bây h toàn dấu hỏi, lẽ nào mình vẫn còn tc??? Không. mình không nghĩ như vậy, Có lẽ đó chỉ là sự thắc mắc 1 vấn đề không được giải tỏa nên suy nghĩ thôi mờ. Haizz. Nghĩ nhiều làm gì nữa nhờ! Đã không còn gì nữa thì del hết đi. Del hết những gì khiến mình gợi nhớ lại. hix. Không đủ quyết tâm để làm. K làm k phải là còn hy vọng gì đó mà chỉ là 1 cái gì đó không nỡ, muốn lưu giữ kỷ niệm đến ngày nào đó ( chính xác là bây h rồi ^^!) thấy mình thật ngốc xít
Hôm nào nhỉ? hôm qua hay hôm kia nhỉ? Không nhớ chính xác nữa. Tự nhiên có một giấc mơ kỳ lạ về một người chưa 1 lần gặp mặt. Không hiểu sao dù chỉ quen nhau trên 4r nhưng nhìn gương mặt người ấy mình có cảm giác ấm áp, cảm thấy có cái gì đó thật yên bình ( say nắng chăng ???). Người đó cũng k biết thân phận thực sự của mình, nói chuyện vs mình như những người bạn bình thường ( con trai vs nhau, hix, Cái tật giả trai k biết khi nào mới sửa được). Ng ấy cách xa mình hơn 1000 km. Một khoảng cách khá an toàn ( hiểu theo nghĩa gì cũng được ^^!). Nhưng nc vs ng ấy nhiều ( mới chat 2 lần. hix) mình lại có cảm giác khác, dường như con người ấy và gương mặt trong cái avarta mà mình nhìn thấy là 2 ng khác nhau ( say nắng cái avarta. khổ ghê. hị hị). Một gương mặt trong avarta cho mình cảm giác ấm áp, yên bình.... nhưng thực tế cuộc sống thực lại ngược lại . Một cs vô trách nhiệm vs chính mình vs người thân...
Tự nhiên bây h mình sợ những ng có 1 chút gì gọi là tc vs mình. Dường như mình k thể mở lòng mình ra 1 lần nữa, dường như điều đó quá khó khăn. Mình sợ, luôn có cảm giác sợ một cái gì đó thật mơ hồ và ảo. Cũng chán cảnh alone nhưng lại sợ ... Haizz , mình thật phức tạp
Mình nhớ những cơn gió thoảng qua vs mình và thấy thật buồn cười, đang chán mà nghĩ lại cũng phải . hì. cuộc sống mà. Lại nhớ lại lời NX nói vs mình cách đây gần 6 năm ( nghe xa xôi quá ha ) " Rất nhiều người bước vào và bước ra cuộc sống của bạn, nhưng chỉ những người bạn thật sự mới để lại dấu ấn trong trái tim bạn mà thôi " H nghĩ lại câu đó thật chuẩn. Chuẩn không cần chỉnh.
Hi. Hôm thứ 7 đi shopping thật buồn cười. Đi lượn chán chê cuối cùng gọi điện về nhà bảo chị mua đồ gửi ra. Hix, đến bao h mình mới tự lập được trong khoản này. . nản vs chính mình.
Nhiều khi nghĩ mình sinh ra mà la boy thì sao nhỉ, Cũng hơn 1 lần ước gì mình là boy . Hay ước gì mình mãi mãi k bao k lớn lên mãi mãi là đứa trẻ con vô tư không lo nghĩ. Cũng nhiều lúc khờ đến nỗi ước chi mình bị mất trí nhớ, quên hết những gì của QK, trở thành 1 tờ giấy trắng mời vs những khởi đầu mới. Haizz, huyên tha huyên thuyên rồi
Tự nhiên lại nhớ đến bài thơ : Bóc Lịch từ hồi cấp 1:
Bóc Lịch
Bế Kiến Quốc
Em cầm tờ lịch cũ
Ngày hôm qua đâu rồi
Ra ngoài sân hỏi bố
Xoa đầu em bố cười
Ngày hôm qua ở lại
Trong hạt lúa mẹ trồng
Cánh đồng chờ gặt hái
Chín vàng màu ước mong
Ngày hôm qua ở lại
Trên cành hoa trong vườn
Nụ hồng lớn thêm mãi
Đợi đến ngày tỏa hương
Ngày hôm qua ở lại
Trong vở hồng của con
Con học hành chăm chỉ
Là ngày qua vẫn còn.
Thèm cái cảm giác được trở lại ngày con nít kinh khủng
P/S: lâu nay toàn biết trong blog. h copy từ blog qua đây. Mở màn con người mới = chuỗi NK mới,