Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 22-02-2009   #1
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Hàn gắn yêu thương

Tôi nghe về Cô qua chính người mà Tôi yêu. Tôi khóc. Tôi không dám nhận rằng đó là giọt nước mắt của lòng cảm thương. Nhưng Tôi biết, tự đáy lòng mình. Đó là sự rung cảm chân thành của con tim.Tình yêu tự bản thân nó đã mang trong mình quá nhiều bí mật, ngay chính những người trong cuộc, điên cuồng yêu, điên cuồng trong vòng xoáy của giận hờn, ghen tuông cũng không thể lý giải thứ ma lực đeo bám. Và Cô, đã trọn cho mình điều đau đớn nhất để hy sinh cho người Cô yêu. Nhưng Cô không biết, a cũng yêu Cô,và cũng đau đớn thế nào khi thấy Cô làm điều đó. Nước mắt, đòn roi...Họ có yêu nhau không ? Có. Họ rất yêu nhau. Yêu đến mức không thể chịu được khi thấy người kia đau. Yêu đến mức hy sinh mỳ quáng.

Câu chuyện ám ảnh suy nghĩ của chính Tôi. Cuộc sống xung quanh Tôi bấy lâu nay tạo cho Tôi cảm giác bàng hoàng khi biết rằng, đâu đó, cuộc sống không đơn giản như suy nghĩ. Những mảnh đời vẫn trôi lững lờ trong dòng đời. Và có lẽ, họ chỉ chạm vào nhau khi có sự đồng cảm. Tình yêu của Cô khiến Tôi có đôi chút ghen tị. Tôi biết Cô đã sai. Nhưng Tôi phục Cô.Có lẽ, sự ích kỷ sẽ làm Tôi không thể yêu như vậy.

Giờ Cô nơi đâu? Và vẫn còn sống chứ ? Chẳng ai có thể nói trước được điều gì. Nhưng nếu Cô biết, giờ người Cô yêu đã thay đổi, chắc chắn Cô sẽ bật khóc, không phải vì đau buồn, mà là giọt nước mắt của niềm hạnh phúc. Và anh nợ cô 1 ân tình. Một ân tình mà có dùng cả đời này, a cũng không thể trả hết cho Cô. Dù Cô ở nơi đâu, dù cơ hội để gặp gỡ một lần quá mong manh, Tôi cũng cầu chúc cho Cô được hạnh phúc.


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (23-02-2009)
Cũ 16-03-2009   #2
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Có những lúc, bước về nhà sau 1 này làm việc, điều đầu tiên tôi nghĩ đến là quăng mình vào bóng tối, chìm vào giấc ngủ, dù là ngắn ngủi, mệt mỏi và não nề. Rồi cũng có những buổi chiều, hết giờ làm, lang thang mãi mà không biết nên đi đâu bây giờ, bởi tôi biết, nơi chốn đấy ko dành cho riêng mình. Không có mâm cơm thơm phức mùi thức ăn của mẹ đang chờ, không có tiếng nói của những người thân yêu mời gọi. Chỉ là một khoảng không gian trống rỗng, trống rỗng như chính tôi vậy. Cũng tự hỏi mình, tìm kiếm điều gì ở cái nơi nà chứ, cái có chăng lại sự cô đơn côi cút thế này sao. Nhưng khi tưởng chừng như ngục ngã đến nơi rồi, lầm lũi trở về, hòa mình trong tình yêu của gia đình, bè bạn, đến khi thấy tràn trề nhựa sống lại khấp khởi ra đi. Hay cái kiếp nó đã vậy, Tôi đã trót chọn lựa cho mình con đường này thì dù khổ đau cũng không thể dứt bỏ chăng. Trót lỡ cái kiếp lang bạt tự do rồi để nó ăn sâu vào máu. Ngày cuối tuần, ngủ gần hết buổi để đến khi tỉnh lại, thấy mình như đang đi lạc vào nơi nào đó thật vô nghĩa. Thấy cuộc sống của mình sao mà nhàm chán rời rạc.
Tôi đang yêu. Tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng tôi chưa bao giờ viết về em. Dù chỉ đôi dòng. Chẳng nhẽ tôi đã mất chút gì đó của chính mình, sau những năm tháng ở đây chăng. Tôi cũng không biết nữa.
Tôi viết về nhiều người, kể cả những bóng hình không hiện hữu rõ rệt, hoặc đôi khi chỉ là chút cảm xúc khó gọi thành tên lướt qua trong những cơn say nắng. Nhưng em khác bọn họ, em là hiện hữu chân thực của đời sống nhiều bon chen và mất mát này. Sự xuất hiện của em và tình yêu đến bất ngờ hơn mong đợi. Có thể gọi la duyên số không khi sau 8 năm xa cách và bặt tin, gặp lại trong nơi thành phố đông đúc này, rồi yêu nhau. Không quá cuồng nhiệt nhưng chân thành và giản dị. Đó là thứ mà tôi cần. Không chỉ trong tình yêu mà bất cứ thứ tình cảm ràng buộc nào giữa con người với con người.
Em là người từng trải, và em cũng không hề giấu diếm điều đó. Nhưng với tôi, em trong trắng như pha lê. Tôi trân trọng và giữ gìn mỗi khoảng khắc ngắn ngủi bên nhau. Cuộc đời em mất cũng nhiều và cho đi cũng không ít. Nhưng với em, đó chỉ là chút phù du đã qua. Sống hết mình rồi thì ko hối tiếc điều gì cả.
Đa hơn 1 lần, em nói rằng muốn đi bên tôi đến hết cuộc đời. Và tôi hiểu, chấp nhận điều đó là tôi sẽ chấp nhận một cuộc chiến dai dẳng với gia đình. Tôi không sợ điều gì cả, nhưng Tôi không muốn em nhận lấy tổn thương. Em đau, có khác nào Tôi nhận lấy nhát dao cho chính mình.
Con đường phía trước còn dài quá. Con đường mà tôi và em phải vượt qua để có thể vững vàng trong cuộc sống. Tôi không muốn hứa hẹn điều gì trước khi cả hai cũng nhìn thấy đích. Em có tin tôi không?
Em không chỉ đơn giản là người tôi yêu, mà qua em, tôi cò có thể kiểm cứng lại mình. Xem gần 4 năm qua, tôi đã có những gì mà mất đi những gì. Tôi không nuối tiếc hay ân hận gì cả. Và Tôi biết, Tôi trọn vẹn với chính mình, với Em.

Sài gòn!
16:22
16/03/09


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội

Chỉnh sửa lần cuối bởi Người Hà Nội: 16-03-2009 lúc 15:31. Lý do: xx
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (16-03-2009), Mèo Mù (20-03-2009)
Cũ 04-04-2009   #3
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Bộn bề ...

Cuộc sống có thật là phức tạp đến vậy ? Hay bởi Ta phức tạp quá nên không thể sống đơn giản để biết chấp nhận những hạnh phúc giản đơn. Không phải vậy đâu, Ta sợ lắm cái người sự lừa dối người ta dành cho nhau. Sợ lắm cái gọi là tư lợi cá nhân mà quên đi những người xung quanh. Và ta biết, đâu đó, mà cũng không thật quá xa. Khi Ta bình yên ngồi đây, thì những người mà ta yêu thương đang phải đối mặt với những bộn bề của cuộc sống. Mệt mỏi, thất vọng có. Tủi hờn, uất ức cũng có. Và vì điều gì, Ta lại có thể thanh thản một mình được chứ. Chưa khi nào cảm thấy bản thân vô dụng và bất lực như bây giờ.

Em định ra đi sao? Uh,thì em cứ đi. Nhưng đừng nghĩ rằng em làm điều đó vì Tôi. Tôi đã sống hết mình, giúp đỡ bằng tất cả những gì cs thể. Tôi không cần một lời cảm ơn, vậy mà cái tôi nhận lại .... thất vọng.

Có con đường nào bình yên cho em quay trở lại không ? Tôi biết em có ngày hôm nay không phải do em mong muốn. Cuộc sống quá khắc nghiệt đã không cho em nhiều lựa trọn phải không. Nếu nước mắt không thể thay đổi hiện tại, thì cũng cứ khóc đi, để nước mắt gột rửa bụi đời. Quãng đường còn dài lắm, em biết không. Nhưng hễ đi là đến. Tôi sẽ đón em nơi cuối đường. Tôi hứa đấy.

Tôi muốn nói với em 1 điều. Rằng giờ Tôi đã đủ cô đơn để không thể chịu đựng những phức tạp nơi em. Tôi mệt mỏi lắm, em biết không .

SG
04/04/09


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (05-04-2009), Lăng Độ Vũ (05-04-2009), thai_tu_dan (05-04-2009)
Cũ 09-07-2009   #4
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Bàn tay và tâm trí đều là cái cảm giác buông xuôi và Ta tự nhủ, từ đây, em sẽ chỉ như bọt biển, vun đắp trong chốc lát và tan biến trong vội vàng. Vĩnh biệt nhé. Chỉ buồn rằng em đã cố gắng bóp nát nốt chút cảm tình còn lại sau cuối nơi Tôi, và độc ác thay, sao em lại trọn cách làm tàn nhẫn đến vậy. Tôi không đủ lời để nói với em đôi lời trái tim quặn thắt trong thất vọng. Vì tôi biết, nó không là em tỉnh ngộ, mà chỉ khiến tôi thêm mỏi mệt khi nhắc lại những gì đã qua mà thôi.

Mong từng giây, cho ngày trở về...
Đã đến lúc Tôi không thể tự an ủi mình rằng, mình đang sống thật vui vẻ. Càng không thể tự lừa dối mình bằng những cố gắng trong vô vọng của hiện tại. Tôi cần phải trở lại điểm xuất phát để nhìn lại quãng đường mình vừa qua. 4 năm cho 1 chặng đường và giờ đây Tôi cần một điểm dừng chân. Không phải để chấm dứt tất cả mà để chuẩn bị cho 1 khởi đầu mới.


P/S: Gửi đến Thỏ non của Tôi lời yêu thương ngọt ngào nhất. Không có em, Tôi không biết mình làm sao đế bước qua quãng thời gian này.


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội

Chỉnh sửa lần cuối bởi Người Hà Nội: 09-07-2009 lúc 11:12. Lý do: XX
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (09-07-2009)
Cũ 26-07-2012   #5
Ảnh thế thân của h.o.t
h.o.t
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
Gia nhập: 08-02-2004
Bài viết: 657
Điểm: 342
L$B: 106.889
Tâm trạng:
h.o.t đang offline
 
gửi đôi dòng ... hi vọng ko viết trong bài n.k của mình thì cũng sẽ bớt đi phần nào nõi buồn cứ đeo đẳng mãi trong cuộc sống .....
h.p 23h29' 26/7/2012
đọc một mạch hết 17 trang nk của NHN. thật hay. thật ý nghĩa. cuộc sống này... có lẽ tôi cũng chỉ cần có thế. được trải lòng ra hết. được khóc khi mình buồn. được cười khi mình vui... và nói nhớ khi mình nhớ. dù ... chưa bao giờ tôi trốn chạy bất cứ điều gì trong c.s của mình... tôi luôn mạnh mẽ... luôn vững vàng .... nhưng nhìn lại thì sao... cái gì là đúng... là sai... bao h tôi mới tìm được câu trả lời đây...
s bỏ tôi mà đi.... cho đến bây h đã hơn 4t... nhưng trong tôi vẫn đầy ngỡ ngàng ... toi đã làm gì sai sao ... c.s đó còn thiếu điều gì mà không thể giữ chân a lại thế gian này .... tôi đã rất cố gắng mà ... cố gắng để diễn cho hết vai diễn của mình trong c.đời a... lúc a còn .... và cả khi a mất ... vẫn một câu "L chứ có phải ai đâu" ... vẫn duy trì c.s đó... lo cho con ... lo hậu sự cho a .... nhưng có biết đâu ... sâu thẳm trong tôi... đau lắm .... đau khi biết đc rằng tất cả những cố gắng của mình bị a vất bỏ đi tất cả ... đau khi t.lai của mình bị a đạp qua mà sang thế giới bên kia .... nhiều khi tôi cứ vu vơ suy nghi... nếu a còn .... đi đâu ... làm gì ... tôi cũng nghĩ... nếu a còn .... tôi ko vật vã ... ko đau khổ .. ko quá yếu đuối .. tôi ko nhớ a ... mà là nhớ về c.s khi còn a ở bên.. có tội cho a quá ko.... khi thật sự tôi ko nhớ a .... dù rằng nước mắt vẫn rơi ... nhưng ko phải vì nhớ a ..... vì ... chính a có thể lựa chọn.... và a chọn ... rời xa tôi..


Chữ ký của h.o.t
"NGƯỜI ƠI EM*MUỐN TIN
TIN TÌNH YÊU ANH CHÂN THÀNH"

Tài sản của h.o.t
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến h.o.t vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (28-07-2012), Người Hà Nội (01-08-2012)
Cũ 27-07-2012   #6
Ảnh thế thân của h.o.t
h.o.t
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
Gia nhập: 08-02-2004
Bài viết: 657
Điểm: 342
L$B: 106.889
Tâm trạng:
h.o.t đang offline
 
23h54'
như mọi ngày.... đây là khoảng thời gian của riêng tôi.. ko vướng bận bất cứ c.v gì ... chỉ mình tôi ... quay cuồng với suy nghĩ của riêng tôi ... cùng với những dòng n.k của mình ...
cho đến bây h .. tôi vẫn ko ngờ đc rẵng.t.c tôi rành cho a lại nhiều đến thế ... a ko phải là duy nhất .. quanh tôi còn bao người khác.. n.y có.... bạn thân có... cũng yêu đương .... cũng vui đùa ..... có người là sai lầm ... có người là phút chốc vui .... có người là tôi thay đổi. và có người tôi đã lựa chọn... nhưng .... chưa ai khiến tôi phải nhớ ..... phải trải qua cái cảm giác nhớ .... như a...
dằn vặt ... day dứt ... tôi biết ... giữa a và tôi là cả một khoảng cách. ..khoảng cách mà toi ko bao h có thể bước qua được .... và thật sự thì tôi chưa bao h muốn bước qua để đi đến tận cùng ...tôi chỉ muốn yêu a... và nhớ ....

c.s này .. còn gì tồin tệ hơn những gì mà tôi đã trải qua chứ.... tôi đã cố nghĩ như vậy để an ủi chính mình.... vậy mà ..... vẫn quay cuồng trong nỗi nhớ .... vô thức ... chờ mong một tin nhắn .... vô thức.... trong dt có bao nhiêu tn nháp mà tôi soạn nhưng ko thể gửi..
chỉ là .. tôi đang say nắng ..... tôi đã cố nghĩ như vậy để an ủi chnhf mình .... và cố nghĩ ra những diều tồi tệ nhất ... để mình có thêr quên a..... kể cả là buông thả bản thân mình..... chỉ cần có thể quên a .. vậy mà ... vẫn nhớ ....


Chữ ký của h.o.t
"NGƯỜI ƠI EM*MUỐN TIN
TIN TÌNH YÊU ANH CHÂN THÀNH"

Tài sản của h.o.t
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến h.o.t vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (28-07-2012), Người Hà Nội (01-08-2012)
Cũ 19-09-2012   #7
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Đêm qua Tôi có một giấc mơ, vẫn là con người Tôi của hiện tại nhưng bớt đi những ràng buộc xung quanh. Tôi trở về những ngày của một thời đã xa, lãng mạn và đầy hồn nhiên. Người mà Tôi gặp trong giấc mơ ấy, Tôi không nhớ rõ khuôn mặt nữa, nhưng hình như đâu đó, Tôi cảm thấy 1 cảm giác thật gần gũi, thật thân quen, như khi Tôi còn bên em vậy. Gần 10 năm đã qua rồi, Tôi đã đi qua quãng thời gian thật dài và giờ nhìn lại, cảm thấy đôi chút tiếc nuối vì tôi sẽ không thể quay lại nữa, không thể có lại những cảm giác của tuổi đôi mươi mà Tôi đã bỏ quên đâu đó xa lắm rồi.
Tôi của hiện tại bắt đầu cảm thấy đôi chút tự ti. Bớt đi nhiều sôi nổi, cảm nhận rất rõ thời gian không còn nhiều để làm những việc viển vông.
Rồi khi 10 năm nữa lại đến, lúc đó Tôi sẽ thế nào? Có ngồi một chỗ để gặm nhấm nỗi buồn vì mình còn nhiều điều chưa làm được không? Có tiếc nuối vì không còn cơ hội để yêu vì tâm hồn hóa cằn cỗi mất rồi?
Có lẽ Tôi chỉ có thể làm tất cả cho hiện tại. Sống hết mình và tận hưởng hết mình. Để khi nhìn lại con đường đã đi qua, Tôi có thể mỉm cười.


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (01-10-2012), h.o.t (26-09-2012)
Cũ 13-01-2013   #8
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Người ta có thể yêu khi không có niềm tin không?
Thật lạ rằng tôi vẫn cứ nhớ đến em bất chấp khoảng cách ngày càng xa giữa chúng ta. Những điều thầm kín Tôi giữ cho riêng mình, nhưng lại dễ dàng phơi bày khi cùng em tâm sự. Cảm giác vẫn vẹn nguyên dù 3 năm không 1 lần gặp mặt hay liên lạc.
Giữa khi cuộc sống nhăm nhe đánh gục Tôi bởi những nỗi buồn, sự cô đơn và bế tắc, Tôi như lạc lối trong mê cung của chính mình, thì em lại như một sợi chỉ đỏ giúp Tôi lần tìm ra lối thoát.
Cảm ơn em đã ở bên khi Tôi cần. Dù cái sự ở bên đó chỉ là qua những sms. Với Tôi, chỉ cần như vậy là đủ. Đủ để Tôi tự an ủi mình rằng, luôn có một ai đó ở bên khi tất cả đã bỏ đi hết.


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
†ßé_He0† (13-01-2013), Con Hủi (19-01-2013)
Cũ 19-02-2013   #9
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.281
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Mưa buồn

Cũng là mưa nhưng sao mưa Hà Nội lại làm Tôi buồn đến vậy. Bầu trời một màu xám xịt, u ám. Những hạt nước như những hạt sương giăng đầy khắp phố. Ngồi quán nhâm nhi ly sinh tố ngọt ngào nhìn ra ngoài cửa sổ mà lòng thấy nhạt nhẽo vô vị.
Cũng một ngày mưa, ồn ào và hối hả, Sài Gòn chìm trong làn mưa trắng xóa. Tôi và em thì chìm trong cảm xúc của tình yêu. Dù buột lạnh vì ngấm nước nhưng trong lòng lại ấm áp, dịu dàng.
Không biết em nơi đó, có buồn như Tôi thấy mưa bây giờ không?

Hà Nội, một ngày mưa


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Người Hà Nội vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (19-02-2013)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 14:26
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08951 seconds with 15 queries