Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Huyền Vũ Môn > Xóm Hẻo
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Xóm Hẻo Mãnh Long thì hẵng quá giang.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 28-06-2006   #1
Ảnh thế thân của Cơ Băng Nhạn
Cơ Băng Nhạn
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Bảo Dưỡng Trim
Gia nhập: 25-08-2004
Bài viết: 456
Điểm: 416
L$B: 40.962
Cơ Băng Nhạn đang offline
 
Xóm Hẻo's News


Sao Khuê Nhấp Nháy (Tuyển tập phóng sự chuyên đề về các ngôi sao tại box Xóm Hẻo) - LuongSonBac.com


Giàng Thị Quyềnh Anh- Phụ nữ Hơ Mông Tiên Tiến.



Xe chúng tôi vượt qua cổng trời Quảng Bạ khi trời còn le lói chút ánh thiều quang. Một cao nguyên đá tai mèo bao la hiện ra trước mắt chúng tôi. Sắc nắng nhàn nhạt cuối ngày càng làm cho cao nguyên đá này thêm vẻ hoang liêu tiên cảnh. Sắc tím của những bông anh túc lẻ loi như tô điểm thêm phong cảnh nơi đây. Anh dẫn đường Lò Lái Lợn thốt lên:

- Đẹp quá!

Tôi gật đầu theo:
- Ừ đẹp thật. Nhưng thử ở đây một tuần thì chắc chết đói mất.
- Không cái cán bộ hiểu sai ý của tao rồi, tao khen mấy đứa con gái Mèo kia đẹp. Mà mấy đứa kia tao quen hết. Cái con răng dài, thân mảnh như cái cần câu là Seo Thị Trầm Tích. Nó giỏi lắm lố. Mình nó đi phát bao cao su của chính phủ cho cả vùng ta lố cả lão thầy mo Vàng A Hoa bảo thủ là thế mà cũng phải dùng lố. Còn cái đứa mông to như cái nồi thắng cố kia chính là Giàng Thị Quyềnh Anh lố. Nó là phụ nữ tiên tiến của dân Mèo ta lố.

Khi xe chúng tôi đi ngang qua mấy cô gái, Lò Lái Lợn thò đầu ra khỏi cửa sổ xe nói vọng ra:

- Quyềnh Anh à, hôm nay tao đưa cái cán bộ lên bản Mèo ta. Mày có thích bắt làm chồng không?

- A lúi, tao không bắt thằng cán bộ (thần) Kinh này làm chồng đâu. Tao muốn bắt mày Lái Lợn à. Tao thích cái mũi hếch của mày lắm lố, cả cái tộc Mèo này không có đứa thứ hai như mày đâu. Tao cũng thích cả cái bàn chân to như bàn cuốc leo qua trăm ngọn núi, lối qua nghìn con suối của mày nữa. Khi nào con trâu nhà tao nó ốm, mày chỉ cần dùng chân xục là nương nhà tao cũng tơi rồi.

Cả đám người vang vui vẻ, cô Seo Trầm Tích cứ rúc mặt vào mông con ngựa thồ mà cười rúc rích.

Sau khi vào đến xã, chúng tôi vào làm việc Ủy ban xã Xám Xí Mân. Được biết mục đích của chúng tôi lên đây là để viết về những gương người tốt việc tốt, anh chủ tịch huyện Seo A Thanh hồ hởi nói ngay:

- Đồng chí nhà báo yên tâm. Ở huyện ta nhiều gương người tốt lắm lố. Tao sẽ bảo người dẫn cán bộ đi gặp cái Giàng Thị Quyềnh Anh. Nó làm được nhiều việc tốt cho người Mèo ta lắm lố. Nhưng bây giờ mày phải đi uống rượu với tao xem cái tang rượu ngô thịt trâu có làm mờ mắt mày không lố?

Sau bữa ruợu tôi được một thanh niên dẫn đến nhà chị Quyềnh Anh. Khi tôi đến thì thấy chị đang hí húi xay mẻ ngô để đồ mèn mén. Thấy tôi chị nói:

- A lúi, thằng cán bộ lúc chiều à? Mày không đi uống rượu, thổi kèn lá con gái Mèo với thằng Lái Lợn à? Mà mày lại đến chơi nhà tao à?

Tôi vội nói lý do tôi đến nhà chị. Sau một lúc ngần ngừ chị cũng đồng ý kể chuyện của chị nhưng chị cũng cẩn thận dặn trước:

- Tao cũng chỉ làm trọn nghĩa vụ của một cán bộ Mod thôi, chứ cũng chẳng có gì đâu. Mà mày có viết đăng báo thì cũng đăng sự thật nhé. Tao biết bọn cán bộ báo chí (thần) Kinh chúng mày hay nhét phân ngựa vào mồm đồng bào lắm lố.

Tôi đồng ý và bắt đầu lấy giấy bút ra chép chuyện của chị.

"Chị Giàng Quyềnh Anh vốn là một cô gái Hơ Mông nghèo khổ. Khi chị vừa lớn lên thì được xã cử đi học cái chữ để sau này về xây dựng bản làng. Trong thời gian đi học chị đã được tiếp xúc với công nghệ Internet và chị phát hiện ra cái Nét nó tài ghê. Nó có thể giúp chị ngồi nói chuyện với hàng trăm người một lúc, với những người ở rất xa chị. Nhất là cái Gúc gờ, nó còn tài hơn cả lão thầy mo Vàng A Hoa ở bản chị. Chị biết được rất nhiều thứ bổ ích mà truớc đây chị chưa hề được biết như trồng các giống ngô lai, cái độc hại của thuốc phiện, các phương pháp phòng tránh thai không cần dụng cụ hay cúng ma...Chính vì thế chị nung nấu một quyết tâm là đem cái nét về bản làng để người Mèo tiến kịp người Kinh. Khi chị 17 tuổi thì bố mẹ bắt chị về lấy chồng. Chồng của chị là lão thống lý A Sách, một kẻ cổ hũ và lạc hậu nhưng lắm tiền và đã có một đời vợ. Lão thấy chị suốt ngày lo chuyện kéo dây mạng, mua thiết bị, thuyết phục bà con dùng Nét hay chát chít nên lão tức lắm. Có lần lão thấy chị lên mạng vào buổi tối, lão liền sai thằng con trai cả của lão là A Ghốt (ghost hay còn gọi là happy-ghost) trói chị vào chân giường. Chị đau đớn lắm nhưng chỉ đến 10 giờ tối, nghe tiếng modem rú rít như tiếng khèn là chị dùng răng cắn đứt dây trói và trèo tường ra ngoài lên mạng. Sau đận đó chị quyết tâm li dị lão A Sách độc ác để có thể tự do lên mạng và thực hiện ước mơ là đem cái Net về cho người Mèo. Nhờ có chị mà các cháu gái như Vàng Xí Muội, Seo Thị Sướng Ngầm dã biết thế nào là MTV, là Billboard. Cô Nông Thị Ngốc Điên (xin được phép gọi tắt là ngocdien để khỏi ảnh hưởng đến cái tên của người nữ cán bộ này) đã down được những thước phim nóng để làm phương tiện truyền bá Kế hoạch hóa gia đình và tình dục an toàn khiến cho tỉ lệ người Mèo mắc bệnh Xã hội giảm hẳn. Anh Trần Tế Công cũng nhờ Net mà biết được rằng không thể đem cái lý của người Mèo vào kinh doanh được nữa và giống gà trong trang trại Quậy Phá đã săp tuyệt chủng. Những ích lợi của chị đem lại cho địa phương là vô cùng lớn và khó có thể nói rõ hết. Về bản Mèo hôm nay chúng ta không còn bắt gặp tỉ lệ tảo hôn, đẻ sớm như hồi trước. Thay vào đó các thiếu nữ Hơ Mông như Gờn Khát Máu, Vũ Thị Meo Meo đã biết nhuộm tóc để lên mạng bắt giai. Cá biệt có những trường hợp như Nông Thị ngocdien đã gần 40 mươi mà vẫn không chịu lấy chồng để đảm bảo sức cống hiến cho Net, cho bản làng. Trong cuộc họp tổng kết 3 Năm Người Mèo Lương Sơn Sử Dụng Net, chị Giàng Quyềnh Anh đã được chủ tịch bản kiêm hội trưởng Hội Phụ Nữ Seo Thủy Tiên tặng thưởng bằng khen Lao Động hạng nhất và được toàn thể bản làng nhất trí bầu vào Hội đồng Moderator khóa 3. Phụ trách vấn đề Người Mèo O Lờ Eo Ét Bi (LSB) đối với chị là cả một vấn đề phức tạp nhưng người con gái Hơ Mông này vẫn đảm trách trọn việc Net vẹn việc nhà tốt".

Tôi chào chị ra về lòng cảm thất bâng khuâng. Tôi chợt nhớ đến lời cố Kai Chủ Tịch: "Làm việc tốt phải dũng cảm như con cá sấu. Mỗi chúng ta nên là một con cá sấu và cả Mèo Eo Ét Bi ta sẽ là một ao cá sấu".

Đêm xứ Mèo lành lạnh. Gió luồn qua kẽ đá cao nguyên hát khúc vi vu. Phía xa kia bản Mèo đang đèn sáng, chắc chị Quyềnh Anh- người phụ nữ Hơ Mông tiên tiến của cả bản đang cặm cụi online. Tôi chợt nghe tiếng kèn lá thổi mơ hồ dưới chợ tình: "Ở nơi ấy, tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người chỉ có hai người online...". Bản Mèo phía xa vẫn rực sáng, những ánh Sao Khuê !!!

P/S: Thêm vài dòng lanh chanh tí chút với Trác đại ca! Cơ đệ vốn dĩ là kẻ thương buôn viễn xứ, mở miệng ra chỉ mong một vốn bốn lời nên tự thẹn chẳng dám chung bầu hàn huyên với tao nhân mặc khách. Vốn đi nhiều nên sinh ra lắm chuyện, lại hiềm nỗi cứ lủi thủi một mình nên nhiều lúc đem chuyện đường xa ra kể cho xôm - kể như cũng không dám làm ký giả gì gì đó. Trác đại ca có đoái tâm, ngu đệ xin nhận cái thạnh tình này vậy. Hẹn khi nào ngu đệ thành lập thêm chi nhánh buôn dê, tất có ngày tái ...nạm! Thân ái !


Chữ ký của Cơ Băng Nhạn
Cách mạng cần dù việc nhỏ việc to
Đánh giặc , nuôi bò việc gì cũng quý


Tài sản của Cơ Băng Nhạn
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 29-06-2006   #2
Ảnh thế thân của TracMoThu
TracMoThu
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 05-03-2006
Bài viết: 309
Điểm: 550
L$B: 16.097
TracMoThu đang offline
 
Đến khổ với bọn rồng lộn !

Thuở xưa...mỗi lần Trời mở hội long môn, biết bao loài chăm chăm mơ giấc mơ hóa rồng (chắc cũng chẳng kém chi giấc mơ hóa rồng của mấy con vịt đẹt vùng Đông Nam Á ngày nay). Ấy thế, rồi chuẩn bị, rồi rình rập, rồi cong lưng gồng đuôi giương vây rộ vảy cố hết sức để họa may độp một cái thành rồng. Tội nghiệp, có khi chúng tưởng hóa rồng cũng dễ như...chó nhảy bàn độc vậy. Hoài Thanh có một câu để đời : Chí lớn mà tài mọn...để chỉ một người làm thơ dày công cả đời chắt chiu cày ải những câu văn vần mong được một danh hão : thi nhân.

Khổ thân, chẳng thành được thi nhân bởi tài chẳng có mấy. Thế nhưng, dẫu sao nhân vật ấy cũng có bỏ công sức cả đời mình ra để mong thỏa được chí. Chí không đạt được, nhưng thương trọng cái công sức kia, nhà phê bình HT mới dành cho ông một câu thương cảm : Chí lớn mà tài mọn. Dù gì, cũng có chữ lớn, nghe đỡ tủi.

Cá chép, chỉ còn một chút xíu nữa đã có thể hóa long để đạp mây trên chín từng trời, sự thất bại gây cho người bàng quan bao nhiêu xúc cảm. Thậm chí, như con con tôm kia, có lộn cứt lên đầu vì giấc mơ quá sức, cũng cho ta thấy được sự cố gắng đến tận cùng. Dù không đạt tới sự kính trọng, nhưng ít nhất, là đáng quý. Muốn thành rồng...kể ra thập phần gian khó.

Ấy thế, cho nên Trác mỗ cảm thấy nảy sinh một cảm giác cực kỳ chán ghét cái bọn ruồi bọ chẳng hề muốn bỏ ra chút công tu dưỡng mảy may đã có tư tưởng đòi hỏi hóa rồng. Chẳng phải tiếng vỗ sóng đầy phấn khích trong hội vượt vũ môn, ở đây, chỉ nghe tiếng vo ve được khuếch âm nhờ vào kỹ thuật tiên tiến, làm rác tai thính giả. Thương thay ! Một con rồng nằm đã gần như hắt những hơi thở cuối cùng...lại thêm một con rồng rụng (chẳng hiểu có bị trúng tên phương nào chăng) cái bịch vào xóm Hẻo. Rống lên những âm thanh xằng bậy...mà thâm tâm chúng cứ tưởng đó là tiếng kêu bi ai thống thiết của loài linh vật. Than ôi, bi ai có lẽ chẳng phải là sai, có điều, chỉ là thứ tiếng vo ve của ruồi nhặng trước khi bị bàn tay của ai đó đánh bộp, xong đời.

Nghĩ cũng thương, tội nghiệp cho những bộ óc lềnh bềnh bã đậu, chúi mũi rặn cho kỳ được những câu văn để ký bừa ký bãi rồng nọ rồng kia. Mới lộn lên lộn xuống tí cỏn con đã ngỡ hóa rồng. Bi kịch thời đại chăng ? Hay cũng chỉ trò cười đã kéo dài suốt hàng ngàn năm nhân loại ?

Hồ Xuân Hương, bà chúa thơ Nôm khét tiếng một thời đã viết :

Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ?
Lại đây cho chị dạy làm thơ,
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa.


để mắng bọn cậy chút cửa Khổng sân Trình học đòi thơ với thẩn. Chuyện đám thi sĩ dỏm đã được nàng nữ sĩ cất giọng cảnh cáo tự bao đời nay, nhưng quả rằng, có khi chúng cũng chả hiểu ra nổi bởi điều gì mà mình bị mắng. Lòng Trác mỗ nghĩ tới bọn này chẳng có lúc nhuốm ba phần thương cảm. Dẫu sao, bởi mê chọc gái mà nên, quên cái ti toe ra miệng của mình cũng chẳng khác là bao với cái thứ thường bĩnh ra quần, thế mới khổ.

Thế nhưng, đối với bọn hợm hĩnh sau đây mới là chẳng còn gì để nhín ra được chút nào thương hại.

Dắt díu nhau lên đến cửa chiền,
Cũng đòi học nói nói không nên.
Ai về nhắn bảo phường lòi tói,
Muốn sống đem vôi quét trả đền!


Xấu, hay làm tốt, dốt, hay nói chữ. Thì cũng được đi. Nhưng cái thói khệ nệ vác bút đề thơ, bất kể tới cái ngô nghê, cái dốt nát, lên bất kể chốn nào, là đáng bị Hồ nữ sĩ mắng cho là phường lòi tói. Cứ thấy tao nhân mặc khách đề thơ, là lật đật kiếm cho bằng được một chỗ để chen vào. Quệt quẹt bôi bác, cốt để dòm được cái chữ ký của mình nằm kề cận những danh sĩ cao nhân. Ôi, giấc huyễn mộng hóa long của loài giun dế.

Xóm Hẻo, cũng chẳng phải danh sơn kỳ tự chi, có điều, thấy cái bảng đầy vẻ thách thức ngạo mạn Mãnh Long thì hẵng quá giang, lắm kẻ lầm tưởng rằng, cứ hễ thò được bàn chân vô, quẹt được vài chữ lên đó một cái thôi, ắt lập tức hóa rồng. Hay đâu, rồng đó chỉ là một viễn mơ vừa lầm, vừa lộn.

Đôi khi, muốn mặc mẹ nó đi, cái thuở đời mạt pháp...Kẹt nỗi, cái thứ rồng lộn tới lộn lui này, cứ vo ve vo ve bên tai, không dang tay mà độp cho chúng bẹp dí đi, cũng...uổng. Bởi vậy, mới có thơ rằng :

Hôm nọ mất xác thằng rồng nằm
bữa nay lộn ra thằng rồng rụng
văn chương lổm ngổm bò như cua
múa mép khua môi dài dòng tụng

Chửi bới lằng nhằng (chắc chột bụng)
thơ thẩn léo nhéo rác cả tai
tập làm ễnh ương (chắc sình bụng)
ộp oạp rân trời điếc cả tai

Lòi tói thời xưa cũng thế thôi
đề thơ bừa bãi bẩn tường vôi
Xuân Hương sống lại dòm vô thấy
chắc thẳng thừng giáng một bạt tai

Xưng danh hầm hố tưởng là rồng
một phút sa cơ ngã chổng mông
rụng tà tà vô miền xóm Hẻo
ngó kỹ, ui choa thứ lộn rồng....

Tài sản của TracMoThu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #3
Ảnh thế thân của anhthatxautrai2
anhthatxautrai2
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 03-08-2004
Bài viết: 324
Điểm: 160
L$B: 14.145
anhthatxautrai2 đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi TracMoThu
Đến khổ với bọn rồng lộn !

Thuở xưa...mỗi lần Trời mở hội long môn, biết bao loài chăm chăm mơ giấc mơ hóa rồng (chắc cũng chẳng kém chi giấc mơ hóa rồng của mấy con vịt đẹt vùng Đông Nam Á ngày nay). Ấy thế, rồi chuẩn bị, rồi rình rập, rồi cong lưng gồng đuôi giương vây rộ vảy cố hết sức để họa may độp một cái thành rồng. Tội nghiệp, có khi chúng tưởng hóa rồng cũng dễ như...chó nhảy bàn độc vậy. Hoài Thanh có một câu để đời : Chí lớn mà tài mọn...để chỉ một người làm thơ dày công cả đời chắt chiu cày ải những câu văn vần mong được một danh hão : thi nhân.

Khổ thân, chẳng thành được thi nhân bởi tài chẳng có mấy. Thế nhưng, dẫu sao nhân vật ấy cũng có bỏ công sức cả đời mình ra để mong thỏa được chí. Chí không đạt được, nhưng thương trọng cái công sức kia, nhà phê bình HT mới dành cho ông một câu thương cảm : Chí lớn mà tài mọn. Dù gì, cũng có chữ lớn, nghe đỡ tủi.

Cá chép, chỉ còn một chút xíu nữa đã có thể hóa long để đạp mây trên chín từng trời, sự thất bại gây cho người bàng quan bao nhiêu xúc cảm. Thậm chí, như con con tôm kia, có lộn cứt lên đầu vì giấc mơ quá sức, cũng cho ta thấy được sự cố gắng đến tận cùng. Dù không đạt tới sự kính trọng, nhưng ít nhất, là đáng quý. Muốn thành rồng...kể ra thập phần gian khó.

Ấy thế, cho nên Trác mỗ cảm thấy nảy sinh một cảm giác cực kỳ chán ghét cái bọn ruồi bọ chẳng hề muốn bỏ ra chút công tu dưỡng mảy may đã có tư tưởng đòi hỏi hóa rồng. Chẳng phải tiếng vỗ sóng đầy phấn khích trong hội vượt vũ môn, ở đây, chỉ nghe tiếng vo ve được khuếch âm nhờ vào kỹ thuật tiên tiến, làm rác tai thính giả. Thương thay ! Một con rồng nằm đã gần như hắt những hơi thở cuối cùng...lại thêm một con rồng rụng (chẳng hiểu có bị trúng tên phương nào chăng) cái bịch vào xóm Hẻo. Rống lên những âm thanh xằng bậy...mà thâm tâm chúng cứ tưởng đó là tiếng kêu bi ai thống thiết của loài linh vật. Than ôi, bi ai có lẽ chẳng phải là sai, có điều, chỉ là thứ tiếng vo ve của ruồi nhặng trước khi bị bàn tay của ai đó đánh bộp, xong đời.

Nghĩ cũng thương, tội nghiệp cho những bộ óc lềnh bềnh bã đậu, chúi mũi rặn cho kỳ được những câu văn để ký bừa ký bãi rồng nọ rồng kia. Mới lộn lên lộn xuống tí cỏn con đã ngỡ hóa rồng. Bi kịch thời đại chăng ? Hay cũng chỉ trò cười đã kéo dài suốt hàng ngàn năm nhân loại ?

Hồ Xuân Hương, bà chúa thơ Nôm khét tiếng một thời đã viết :

Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ?
Lại đây cho chị dạy làm thơ,
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa.


để mắng bọn cậy chút cửa Khổng sân Trình học đòi thơ với thẩn. Chuyện đám thi sĩ dỏm đã được nàng nữ sĩ cất giọng cảnh cáo tự bao đời nay, nhưng quả rằng, có khi chúng cũng chả hiểu ra nổi bởi điều gì mà mình bị mắng. Lòng Trác mỗ nghĩ tới bọn này chẳng có lúc nhuốm ba phần thương cảm. Dẫu sao, bởi mê chọc gái mà nên, quên cái ti toe ra miệng của mình cũng chẳng khác là bao với cái thứ thường bĩnh ra quần, thế mới khổ.

Thế nhưng, đối với bọn hợm hĩnh sau đây mới là chẳng còn gì để nhín ra được chút nào thương hại.

Dắt díu nhau lên đến cửa chiền,
Cũng đòi học nói nói không nên.
Ai về nhắn bảo phường lòi tói,
Muốn sống đem vôi quét trả đền!


Xấu, hay làm tốt, dốt, hay nói chữ. Thì cũng được đi. Nhưng cái thói khệ nệ vác bút đề thơ, bất kể tới cái ngô nghê, cái dốt nát, lên bất kể chốn nào, là đáng bị Hồ nữ sĩ mắng cho là phường lòi tói. Cứ thấy tao nhân mặc khách đề thơ, là lật đật kiếm cho bằng được một chỗ để chen vào. Quệt quẹt bôi bác, cốt để dòm được cái chữ ký của mình nằm kề cận những danh sĩ cao nhân. Ôi, giấc huyễn mộng hóa long của loài giun dế.

Xóm Hẻo, cũng chẳng phải danh sơn kỳ tự chi, có điều, thấy cái bảng đầy vẻ thách thức ngạo mạn Mãnh Long thì hẵng quá giang, lắm kẻ lầm tưởng rằng, cứ hễ thò được bàn chân vô, quẹt được vài chữ lên đó một cái thôi, ắt lập tức hóa rồng. Hay đâu, rồng đó chỉ là một viễn mơ vừa lầm, vừa lộn.

Đôi khi, muốn mặc mẹ nó đi, cái thuở đời mạt pháp...Kẹt nỗi, cái thứ rồng lộn tới lộn lui này, cứ vo ve vo ve bên tai, không dang tay mà độp cho chúng bẹp dí đi, cũng...uổng. Bởi vậy, mới có thơ rằng :

Hôm nọ mất xác thằng rồng nằm
bữa nay lộn ra thằng rồng rụng
văn chương lổm ngổm bò như cua
múa mép khua môi dài dòng tụng

Chửi bới lằng nhằng (chắc chột bụng)
thơ thẩn léo nhéo rác cả tai
tập làm ễnh ương (chắc sình bụng)
ộp oạp rân trời điếc cả tai

Lòi tói thời xưa cũng thế thôi
đề thơ bừa bãi bẩn tường vôi
Xuân Hương sống lại dòm vô thấy
chắc thẳng thừng giáng một bạt tai

Xưng danh hầm hố tưởng là rồng
một phút sa cơ ngã chổng mông
rụng tà tà vô miền xóm Hẻo
ngó kỹ, ui choa thứ lộn rồng....

Thơ văn người ta chỉ thế thôi
Ai bắt coi đâu..rõ lắm lồ ..i^i
Vâng ..! thư "bác trác "tài cao rộng
Viết thơ như bác cũng xưng tôi ????


Chữ ký của anhthatxautrai2
Có phải không ai cũng yêu rồi
Nhưng vì e ngại chẳng hở môi
Thế rồi mỗi ngày cứ như thế
Chúng mình tuy gần nhưng xa xôi

Tài sản của anhthatxautrai2
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 01-07-2006   #4
Ảnh thế thân của TracMoThu
TracMoThu
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 05-03-2006
Bài viết: 309
Điểm: 550
L$B: 16.097
TracMoThu đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi anhthatxautrai2

Thơ văn người ta chỉ thế thôi
Ai bắt coi đâu..rõ lắm lồ ..i^i
Vâng ..! thư "bác trác "tài cao rộng
Viết thơ như bác cũng xưng tôi ????

Về ba câu trên, Trác mỗ xin tâm lãnh. Ngồi tại chỗ mà được nhắc nhở tận tình như thế đó là quý hóa quá. Kẻ đăng đồ, học nơi biển rộng lòng khoan dung, học nơi núi cao lòng nhẫn nại, học nơi rừng thông sự cao cả, học cả nơi bọn dây leo ký sinh sự cơ hội, thừa nước đục thả câu...Học được nhiều thứ, phải chăng cũng là mục đích cho cái sự ĐI, hoặc nhờ vào Lương Sơn...Net mà ngồi yên để tiếp thu ngàn cõi...

Có điều, câu cuối, chẳng hiểu đâu là đâu...Vò đầu, rụng năm bảy sợi tóc, bứt trán, nhăn thêm dăm ba đường nhăn, cũng...chịu chết.

Xin có chút lời nhắn nhủ. Cái này là nhận sự dạy bảo của người, cũng phải có cái mà đáp lại.

Phàm việc làm thơ...khi bí vận quá thì có ba cách, hạ sách là cắm dầu cắm cổ tìm cho ra, trung sách, bỏ cái ý đó đi, tìm ý khác, thượng sách, bỏ cả bài, làm bài khác.

Chớ...cưỡng ép mà đặt bút đề thơ thì...không khéo làm trò cười cho thiên hạ vậy.

Cẩn bút.

Tài sản của TracMoThu

Chỉnh sửa lần cuối bởi Quận Chúa Quỳnh Anh: 01-07-2006 lúc 23:57.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 01-07-2006   #5
Ảnh thế thân của Cơ Băng Nhạn
Cơ Băng Nhạn
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Bảo Dưỡng Trim
Gia nhập: 25-08-2004
Bài viết: 456
Điểm: 416
L$B: 40.962
Cơ Băng Nhạn đang offline
 
XÓm Hẻo's News

Phóng sự chuyên đề Sao Khuê Nhấp Nháy
(-LuongSonBac.Com)


Một Lần Gặp Bác




Trong những ngày cả nuớc hân hoan đón chào đại hội lần thứ 10, nhóm phóng viên chúng tôi có dịp tháp tùng đoàn Sao Khuê Lương Sơn Online đến thăm bác Kai. Nghe chính ủy Vàng A Thanh nói sơ qua về sức khỏe Bác với vẻ mặt đắc ý mà chúng tôi cảm thấy lo lắng không nguôi.

Trời Hà Lội xanh nhức nhối với đợt nóng bất thường đầu tháng sáu hứa hẹn một mùa hè ấm áp với đêm mất điện lãng mạng và những buổi mất nước hữu tình. Xe của chúng tôi đã đến cầu vượt Ngã tư Khổ (cạnh ngã tư Sở), từ đây đên nơi ở của Người chỉ còn dăm ki lô mếch nữa. Mọi người trong đoàn đã lục tục sửa soạn những món quà để tí nữa dâng lên Người. Nữ anh hùng Giàng Thị Quyềnh Anh gợi ý rằng đoàn nên mua hoa tặng Người. Ngay lập tức anh hùng Nông Thị Tường Vi nói luôn:

- Ừ, em thấy đoàn mình nên đặt một vòng hoa thật oách để dâng lên Người. Em xem vô tuyến vẫn thấy các đoàn khách quốc tế làm thế.

Nhà sàn Bác đây "dồi", trái tim của cả vùng Xóm Hẻo đây "dồi". Không ai bảo ai mà cả xe bỗng trào lên những dòng cảm xúc không tên mãnh liệt. Xe đi vào một ngõ nhỏ quanh co và cuối cùng dừng lại tại một ngôi nhà đơn sơ giản dị. Nhà thơ Cách mạng Điêu Thị Thuyền Quyên bỗng nhiên thốt lên một tứ thơ làm nao lòng cả đoàn người:

"Con ở Tịnh Tâm ra thăm nhà Bác
Đã thấy lô nhô, mái tôn trắng mát
Ôi mái tôn Fi bờ rô xi măng

Bác ngồi trong kia, trước 17 inches
Khuôn mặt mải mê Võ Lâm Truyền Kỳ
Biết rằng xòe xe cũng nhẹ không chết
Mà sao đau nhói ở trong tim...."


Mấy anh hùng đều nấc lên nức nở. Chính ủy Vàng A Thanh vội vàng đưa tay bịt miệng mấy người để chó hàng xóm khỏi sủa vì thấy động. Sau đó chính ủy nhẹ nhàng mở tấm của sắt xanh để cả đoàn vào.

Người đây rồi, Người đang nằm dưỡng thương trên tấm đệm Kim Đan Since 1954 giản dị. Trông Người lung linh như một vườn hoa với bông trắng, thuốc đỏ và đám gạc đã ngả sang mầu vàng xanh. Vỏ bao bì thuốc còn ghi hàng chữ " Made in Thủy Lao Lương Sơn". Chính ủy A Thanh vội vàng báo cáo với Người:

- Thưa Bác, hôm nay cháu đưa đoàn Sao Khuê của LSB- Xóm Hẻo đến viếng, à quên, đến thăm Bác. Chẳng ngờ gặp dịp bác bị bạo bệnh nên cũng tiện coi như đi thăm người ốm luôn. Mà Bác bị ốm sao ạ?

Người rơm rớm nước mắt và phều phào nói:

- Có gì đâu, hôm nớ Bác đang đi xe vi hành xem bà con chuẩn bị Tết thống nhất đến mô rồi. Ai dè bị một thanh niên đầu vàng hoe đi Chiếu dạ Ngọc Sư Tử tạt đầu xe mình. Rồi cướp xe bác, rồi đồ sát tập thể Võ lâm đồng đạo. Bác về thành miễn phí luôn. Ồ các cháu Sao Khuê xinh nhỉ. Lại đây cho Bác sờ tay tí nào.

Sao Khuê Lò Thị Song Nhi xúc động quá gục đầu vào lòng Người nức nở:

- Bác ơi, chúng cháu đã về đây!

Nhưng chỉ một phút sau chị đã vùng dậy và nói:

- Èo, lòng Bác hôi quá!

Người vội vàng thanh minh:

- Thì từ hôm nớ, Bác đã tắm rửa gì đâu. Chân Bác còn hôi hơn nữa cơ.

Rồi Bác yêu cầu chính ủy A Thanh lấy bánh kẹo ra phát cho các cháu. Các anh hùng sướng ngẩn người, ngồi nhá kẹo kêu côm cốp. Chính ủy A Thanh dắt tay Sao Khuê Tế Công ra báo cáo thành tích với bác:

- Thưa Bác, đây là anh hùng Tế Công đã có thành tích lãnh đạo giai cấp quậy phá nhân làm cách mạng chuyển đổi diễn đàn từ phiên bản cũ sang phiên bản mới. Nhưng cháu chỉ sợ việc chuyển đổi sẽ khiến diễn đang thất thoát tư liệu.

Người ôn tồn nói:

- Đếu sợ, tư liệu có thể thất thoát nhiều hơn nữa. Xóm Hẻo, Văn Quán, Thể Thao, Thi Đài có thể bị tàn phá nặng nề. Nhưng đến ngày chuyển đổi xong chúng ta sẽ xây dựng lại diễn đàn to đẹp hơn, đình huỳnh hơn. Chú Tế đâu, lại đây với Bác.

Anh hùng Tế Công vội vàng sà vào cạnh Bác. Bác cười rung rung chòm trứng cá và bảo:

- Bác mong có nhiều Tế Công hơn nữa.

Đoạn Bác lại quay sang Sao Khuê Tiêu Diêu Du hỏi:

- Hôm nay Lương Sơn Bạc Miền Nam Spam thế nào?

- Thưa Bác bà con Lương Sơn Miền Nam Spam khá lắm ạ. Bà con đang dốc sức Spam để nhanh chóng đạt phần thưởng của Hợp Tác Xã Chuối và dùng tiền đó mua vé xe dù rước Bác vô.

- Rứa member nữ trong nớ có xinh không?

- Dạ xinh lắm ạ, toàn chân dài tới nách.

- Rứa à? Rứa thì từ nay Bác nhét Lương Sơn Miền Nam vào trong tim Bác.

Rồi Người lại quay sang chính ủy A Thanh hỏi:

- Rứa thế nhân dịp chuyển đổi thành công, các chú có bắn pháo hoa cho bà con xem không?

Chính ủy A Thanh lẩm bẩm: Ốm thì nằm mẹ nó một chỗ đi, hỏi đếu gì mà nhiều thế.

- Dạ thưa Bác, tiền quỹ gần hết rồi ạ. Mí lại sắp mùa khô, sợ bắn thì gây cháy nhà ạ. Bác có thì tạm ứng trước.

Người nghe đến thế bèn làm bộ mệt mỏi và chìm vào giấc ngủ. Đoàn Sao Khuê lặng lẽ rút lui để Người được an giấc. Cháu Mì Thu Chanh cứ mân mê mãi quả cà chua bác tặng mãi quả cà chua Bác tặng, cháu bảo sẽ giữ mãi coi như kỷ vật một lần gặp Bác. Đồng chí A Thanh bảo tôi:

- Có vẻ Cụ sắp tịch. Thôi ông nhét cụ vào danh sách gắn sao đi.

Tôi cảm động đáp: Vâng.

Đoàn chúng tôi rời khỏi nhà Người trong lòng bồi hồi xúc động vô cùng. Chen lẫn trong niềm bồi hồi đó là tiếng chó sủa ăng ẳng dọc ngõ dài...


Chữ ký của Cơ Băng Nhạn
Cách mạng cần dù việc nhỏ việc to
Đánh giặc , nuôi bò việc gì cũng quý


Tài sản của Cơ Băng Nhạn
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #6
Ảnh thế thân của Quận Chúa Quỳnh Anh
Quận Chúa Quỳnh Anh
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Quỳnh Thỉ Thốc
Gia nhập: 09-05-2004
Bài viết: 2.529
Điểm: -1996
L$B: 52.221
Quận Chúa Quỳnh Anh đang offline
 
Trác huynh , cho muội vào chơi tiếp với nghe :

mua vui là một trò chơi
thương vay khóc mướn
lúc cười ha ha
cừu non thơ dại oa oa
thêm
bầy quỷ đói gần xa
tụ về
chưa chi bận rộn thầm thì hút hoa
thấy
ngửi
khát thèm bật la
xuất tinh đúng lúc hít hà sướng run
phơi bày ngàn chữ đóng khung
sau cơn căng bụng chập chùng xác thân
lỗ mê
bật nước tràn lan
quỷ đưa đầu xuống
săm săm gục vào


cuộc chơi cũng lắm biển dâu
ta trông diện mục ra sao bật cười
đâu ai mua lấy ngậm ngùi
bởi
cho
nên
mới bán vui suốt ngày
có bài khóc thảm thương thay
tâm tư rồng lộn thật dài vui thêm
tình tang tích tịch ngân lên
Hạ Hồi Địa Chấn
lắm duyên gọi là

bàn dân thiên hạ kêu ca
tội thân bác Trác hết ra lại vào
một tay vung kiếm tuốt đao
trừ ma diệt quỷ công lao
đã đành
Trương Thanh
thêm ả Quỳnh Anh
Tây Môn Xuy Tuyết rập rình bủa vây
đón chào kẻ sĩ chơi hay
còn ai phá hoại
thẳng tay diệt liền
cuộc chơi tiếp tục bạn hiền
miễn vui là cứ hấp diêm liền liền
ở đâu cũng có chã điên
gặp ngay bác Trác giáo thiền khỏi lo ( hehe )

Tài sản của Quận Chúa Quỳnh Anh
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #7
Ảnh thế thân của Nhất Vô Ưu
Nhất Vô Ưu
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 09-05-2006
Bài viết: 10
Điểm: 44
L$B: 6.352
Nhất Vô Ưu đang offline
 

Chẳng phải mãnh long chớ quá giang
Biết thì thưa thốt một đôi hàng
Vằn vèo lắm chữ xem ngứa mắt
Bôi quẹt dài dòng, khả ố phang

Ba hồn bảy vía đà rơi rụng
Rõ thẹn danh rồng núp trong hang
Rồng nằm rồng lộn con giun đất
Ễnh ương vỗ bụng đã vênh vang

Văn vẻ sặc mùi con cóc chết
Hâu sinh khả ố cũng xênh xang
Ve vẩy lại qua bàn với tán
Thân dơ lại vấy cả thế gian

Văn đui võ dốt đòi thi thố
Nghuệch ngoạc ta đây cũng có hàng
Mặt nạ tày tày ba bốn lớp
Có dám chính danh tỏ hùng cang?


p/s: Trác sư phụ, hồi này sao lắm địa long giun đất ở đâu ra quá sư phụ ah, chắc tại trời mưa nên cỏ dại nó mới đâm chồi.


Chữ ký của Nhất Vô Ưu
Dốc cạn chén sầu dâng bốn bể
Trút gánh đầy thanh thản vân du

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #8
Ảnh thế thân của Hư_Trúc
Hư_Trúc
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 16-03-2005
Bài viết: 57
Điểm: 105
L$B: 9.149
Hư_Trúc đang offline
 
Phân long ...

Long phi , long đảo - lộn vòng vòng
Long sa , long lạc cũng ... nòi long
Long dồn ấy báo điềm mưa gió
Long ồn trời hẳn nổi sấm giông ...


Chữ ký của Hư_Trúc
Tình riêng hợp khối tình chung
Hòa trong thế giới đại đồng yêu thương

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 01-07-2006   #9
Ảnh thế thân của TracMoThu
TracMoThu
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 05-03-2006
Bài viết: 309
Điểm: 550
L$B: 16.097
TracMoThu đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi Hư_Trúc
Long phi , long đảo - lộn vòng vòng
Long sa , long lạc cũng ... nòi long
Long dồn ấy báo điềm mưa gió
Long ồn trời hẳn nổi sấm giông ...
Hư Trúc huynh đệ chắc góp phần
đem chài cùng lưới dọa...lạc long
khổ thân Trác mỗ giơ mình chịu
phân, rác ê chề, phải cất công...

Cất công ra sông tắm một phát
tắm xong lên bờ gõ...gối hát
hát rằng : Hư Trúc tử đại MINH
quăng đại bốn câu...rồi chạy mất

Trác mỗ tủi thân...muốn khóc !

Tài sản của TracMoThu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 17:14
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,28049 seconds with 15 queries