Tâm trạng bất ổn, gặp đứa bạn kêu kể hết vấn đề đi sẽ giúp cho bản thân nó bớt căng thẳng nhưng chẳng thể nào tâm sự được cùng nó ....
2 ngày rồi không bước ra đường.. cả ngày hôm nay thì ở nhà 1 mình suốt, bây giờ gần 12h đêm vẫn chưa thấy đứa em đi chơi về..cũng chưa ăn gì nữa mà sao không thấy đói ! Có lẽ tại nó không đi ra ngoài hít thở khí trời nên nó mới u uất thế này chăng ??? Thấy mệt rã rời, không dưng ngồi tủi thân một mình rồi rấm rứt khóc ...dở hơi quá ?? Giờ con mắt nó ú nù rồi .. hic
...Theo như lời nói của 1 người thì nó quá kém cỏi để hiểu được những điều sơ đẳng nhất như phép lịch sự ...thấy đau lòng thật! Nó ngốc quá chăng?? đần độn quá chăng?? thiếu khả năng quan sát và hiểu thì phải ...Nghĩ thấy buồn thật, nó dành quá nhiều sự quan tâm, suy nghĩ, tình cảm... rồi thấy hình như bản thân bị xem thường!.. Nó không biết nó dùng từ xem thường liệu có đúng ko ??? nhưng tâm trạng hiện giờ của nó đối với điều đó là vậy...
Thấy muốn khóc, tự nhiên muốn " nỗi loạn ", muốn đập phá cái gì đó cho đỡ đi cảm giác khó chịu trong người nó lúc này...
Nhiều lúc nó nghĩ nó không nên làm phiền nữa, nó thấy những hành động của nó quá thừa thãi,mỗi lúc tức giận thực sự không thể kiềm chế được bản thân.. thực sự muốn thoát ra càng nhanh càng tốt.. Nó không giống người khác, ấm ức cứ để trong lòng, bực tức cứ ôm mãi... Nó không muốn như thế.
Dường như nó thay đổi quá nhiều...thực sự là quá nhiều...có những cái thay đổi của bản thân nó khiến nó mừng, nhưng cũng có những cái thay đổi khiến nó buồn và xót xa ...xót xa cho chính con người của nó vậy !
mệt mõi thật !
Nó biết thể nào khi viết bài lên đây sẽ bị cằn nhằn nhưng nó ko biết cất tâm sự của nó vào đâu nữa hết... bức bối lên đến cực điểm ..Có lẽ cảm giác cô đơn cũng làm nó tăng thêm phần nào cảm giác bơ vơ của nó!..trơ trọi
Tập cho nó quen cách sống đó thì nó sẽ theo ...theo đến cùng, nó sẽ cố gắng để không cần nữa!Trước kia nó không đến mức ủy mị như thế thì bây giờ nó sẽ cố gắng để được như trước ...Nó tin nó có thể...chẳng phải nó đang tập đó thôi!
Trích dẫn:
BaAnh: me kiep
BaAnh: noi toac ra nghe cai nao
··¤™ ††eø_ú ™¤··:
··¤™ ††eø_ú ™¤··: tau con` kobiet van de cua tau no dang nam o mo nua~ mi na`
··¤™ ††eø_ú ™¤··:
BaAnh: the cau chuyen bat dau ntn
BaAnh: noi ban nghe thu nao
BaAnh: k noi la ban cu doan mo
BaAnh: doan lung tung na
··¤™ ††eø_ú ™¤··: doan mo`
··¤™ ††eø_ú ™¤··: mo` dai di
BaAnh: mo lo trung cho k dc mo thi rag
··¤™ ††eø_ú ™¤··: ai biet dc mi
BaAnh: hic
BaAnh: chuyen cua mi mi k biet hok le tau biet
··¤™ ††eø_ú ™¤··: thi` da~ noi tau ko biet ma`
··¤™ ††eø_ú ™¤··:
··¤™ ††eø_ú ™¤··: neu mi o day thi`hay nhi~
BaAnh: sax
··¤™ ††eø_ú ™¤··: tau se~ nho`mi cho tau di choi
··¤™ ††eø_ú ™¤··:
··¤™ ††eø_ú ™¤··:
··¤™ ††eø_ú ™¤··: thay buon` ghe mi na
BaAnh:
BaAnh: hoi hieu
BaAnh: k biet co nen noi k
BaAnh: theo mi la co nen noi k
··¤™ ††eø_ú ™¤··: noi chi
BaAnh: doan mo
··¤™ ††eø_ú ™¤··: noi that la` jo` tam trang cua tau ko dc tot
BaAnh: tau cung biet
BaAnh: tiec la tau k the giup j hon
··¤™ ††eø_ú ™¤··: :-<
··¤™ ††eø_ú ™¤··: nghe than tho duoc roi
BaAnh: ho ho
BaAnh: noi nghe hoi ngu2 mot chut
BaAnh: n tau thich mj la mj nhu tau da & dang biet
··¤™ ††eø_ú ™¤··:
··¤™ ††eø_ú ™¤··: tau muon khoc lam
BaAnh: thi cu khoc di
··¤™ ††eø_ú ™¤··: chang ai hieu duoc tam trang cua tau luc nay het
BaAnh: khoc co j la xau dau
BaAnh: tau muon do sat mi lam roi do
BaAnh: cu noi the roi bao k ai hieu
Khóc xong tâm trạng đỡ hơn rất là nhiều ...mai phải đi chơi mới được .... anh Bin : em ké bài chút .À em thích avatar của anh ...ai cũng có thể nói câu đó ra khi mình sai thì hay biết mấy nhĩ ...
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến †ßé_He0† vì bài viết hữu ích này:
Nhiều khi...anh muốn đốt cháy tất cả nhưng...anh lại sợ tàn tro bay mất.Anh đã tự hỏi lòng mình,khi em nhìn anh...em đã che dấu những gì đằng sau đôi mắt ấy...Là thế đó nước mắt đã ướt đẫm trên mi...anh mong có ai đưa đôi tay lau khô...
Anh cố tìm lại gì ở đôi mắt em khi...đã không còn thuộc về anh.Lang thang đêm nay biết đi về nơi đâu?Khi đôi chân anh dừng lại ở 1 góc phố quen,dường như...lúc đó đôi tay em như vẫn đang yên ấm bên anh cho sương đêm kia không nguội lạnh...
Khóc đi em vì tình yêu chúng ta nay đã tan vỡ...khác nhau nhiều quan điểm dù cố gắng thì cũng chẳng được như mơ.Không còn nhau nữa đâu em vì ngày mai bình yên...không còn tồn tại,níu kéo thật nhiều thì tàn tro cũng bay đi.Khuyên em hãy vững tin yêu lên...em hãy mặc áo vào kẻo trời lạnh khiến em bệnh lòng anh lại xôn xao.Bật...khóc!Khi tất cả trở nên huyền ảo.Khẳng định...đi!Để rồi 2 đứa mình chia tay
Rồi nơi đó em liệu có buồn?Nơi đó em sẽ cố quên?Nơi đó...ai mà biết được.Nơi đó anh đành đứng nhìn.Nơi đó anh...đứng lặng đi.Vì nơi đó anh chỉ thấy có trong giấc mơ...
@Yến: Ai cũng có thể nói nhưng liệu là thật hay là giả hả em?
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Bạch Đế vì bài viết hữu ích này:
Trong đêm tối lê bước trên con đường về nhà quen thuộc,người mệt nhoài sau khi cuộc vui đã hết...mưa ướt đẫm bờ vai...mặt cười vui nhưng trong tận sau trong lòng cay đắng ngậm ngùi.Cuộc sống như 1 tấm gương...vẫn là bản thân mình với bên ngoài trọn vẹn...nụ cười trái ngược...con người trái ngược...tôi thấy mình đẹp hơn khi soi mình trong gương.Điếu thuốc trên môi cũng đã tàn...tâm hồn lắng đọng...đêm trở nên lạnh giá,cô đơn...đôi lúc tôi cảm thấy thờ ơ với hiện thực nhạt nhẽo và muốn hòa tan theo tâm hồn kia trong gương.
Tôi đứng chết lặng nhìn thời gian trôi qua...bốn bức tường...bốn tấm gương.Tôi vẫn là tôi,tấm gương kia vẫn vậy...khi bước ra khỏi chính tôi...tôi vẫn phải sống miệt mài cho tương lai...bất chợt...tôi chết lặng đi khi thấy khuôn mặt tôi tái dại.Tôi không thể sống mãi với niềm vui mơ hồ...tôi không thể sống với xã hội xô bồ này nữa...tôi phải sống tốt cho chính bản thân tôi
Thời gian gần đây tôi ít khi soi mình trong gương...tôi tự soi mình qua con mắt của bạn bè...tôi thấy tôi đang cười qua những ánh mắt thân thương của bạn bè...chợt tôi cảm thấy vui vô cùng
Cảm ơn Hội trưởng thật nhiều vì nhưng bài lưu bút của hội trưởng.
Dường như ở đâu đó đệ đã bắt đầu tìm lại dc niềm vui qua những câu chữ của bác hội trưởng