Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 28-08-2009   #10
Ảnh thế thân của HànTuyếtBăng
HànTuyếtBăng
-=[ Lâu La ]=-
Thiên Sứ
Gia nhập: 24-11-2007
Bài viết: 5.171
Điểm: 27
L$B: 5.300
HànTuyếtBăng đang offline
 
Cảm... nhận... cái giá của một tấm lòng sao mà nặng lắm người ơi! Có mất mác mới hiểu được nỗi đau mất mác. Có li tan mới sống được với li tan. Phải không?...

Tôi lại đặt lên trái tim một dấu hỏi nữa! Hỏi chính lòng tôi, hỏi bạn bè ...

Thú thật giờ tôi đang nghĩ mình nên sống hay là sẽ chết, và chết như thế nào cho trọn nghĩa ba sinh. Phong trần thổi qua khẽ là đủ làm giọt sương đêm vỡ vụn. Tôi bé nhỏ, mong manh quá!

Đừng bảo tôi rằng: hãy sống ... Mà hãy cho tôi biết sống để làm gì?

Đặt bàn tay xoa dịu con tim đau nhói đang đập vồn vả những nhịp run hấp hối...

"Mai tôi chết khăn tang ai quấn, mộ phần mẹ cha ai cúng viếng giỗ thờ"

Vậy đó, rốt cuộc trong tôi ... tôi là ai ... tôi phải làm gì ... bạn ơi! bây giờ tôi rất rối ...






Chữ ký của HànTuyếtBăng

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến HànTuyếtBăng vì bài viết hữu ích này:
( Lion ) (28-08-2009), cong danh (18-01-2010)
Cũ 29-08-2009   #11
Ảnh thế thân của Vương Ngọc Ý Lan
Vương Ngọc Ý Lan
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 13-12-2007
Bài viết: 471
Điểm: 16
L$B: 3.440
Vương Ngọc Ý Lan đang offline
 
Lại khóc những chuỗi ngày bão bùng, ... sẽ qua thôi nhóc của tôi ... tất cả rồi sẽ nguôi ngoai. Bây giờ, hãy gượng dậy bằng chính trái tim và tấm lòng một người con ... hãy cố gắng để hối hận lùi về dĩ vãng những giọt nước mắt màu hồng.

Thật không dễ để chấp nhận, nhưng đó là sự thật chà xát thân xác, linh hồn chúng ta của tôi, của bạn. Hãy chấp nhận hứng chịu bão giông, và bên nhóc luôn có tôi một người bạn ưu phiền sớt chia.

Mười đầu ngón tay ngắn dài phân định rạch ròi! Thì đừng để nỗi đau vá lấp nỗi đau. Hãy sống yêu thương ngọt lịm hương đời ngất say. Bên cạnh tôi có bạn, có cả một khoảng mong manh tuyệt vời.


Chữ ký của Vương Ngọc Ý Lan

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Vương Ngọc Ý Lan vì bài viết hữu ích này:
( Lion ) (29-08-2009), cong danh (18-01-2010)
Cũ 03-09-2009   #12
Ảnh thế thân của HànTuyếtBăng
HànTuyếtBăng
-=[ Lâu La ]=-
Thiên Sứ
Gia nhập: 24-11-2007
Bài viết: 5.171
Điểm: 27
L$B: 5.300
HànTuyếtBăng đang offline
 
Tôi trở về lại chính tôi cô đơn, lạnh lẽo sau một cơn biến ngoặc. Ơi hỡi dòng đời ngã nghiêng lòng tôi, cay đắng bờ môi nuốt ngược vào trong.

Tình bỏ trôi sông, bỏ rơi hẹn hò theo ánh trăng tỏ mờ đành thôi. Tha thiết vùi sâu vào trong cay đắng. Đêm vắng canh dài ai miệt mài nhìn trăng mà sao nước mắt cài hoen mi cong cong giọt buồn rơi.

Nói ra chi giây phút cuối để biệt ly ngàn năm sầu thương tiếc. Thà ngậm ngùi nuốt lệ ôm cay đắng vào lòng, đầy vơi...

Tôi trở lại chính tôi. Hay chính tôi nay đổi khác. Thôi cũng đành vì sự thật buồn biết mấy cho vừa, tôi nào có muốn và tôi có thể nào thay đổi được. Chôn vùi tuổi đời trôi theo thơ, nhạc, gởi hồn mình vào giá lạnh cô đơn, tôi của chính tôi âm thầm, cô độc.


Chữ ký của HànTuyếtBăng

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến HànTuyếtBăng vì bài viết hữu ích này:
( Lion ) (03-09-2009), cong danh (18-01-2010)
Cũ 04-09-2009   #13
Ảnh thế thân của HànTuyếtBăng
HànTuyếtBăng
-=[ Lâu La ]=-
Thiên Sứ
Gia nhập: 24-11-2007
Bài viết: 5.171
Điểm: 27
L$B: 5.300
HànTuyếtBăng đang offline
 
Chọn điểm đầu và xác định điểm cuối, đứng ở giữa ngắm thật kỹ. Ơi! sao mà gần quá vậy khoảng cách một đời người. Sống phải biết tự thân trong nghịch cảnh, gố lên nào hãy trèo lên chính sự sợ hãi, nhút nhát của bản thân. Hãy tung đôi cánh thiên thần vươn xa tít tận mây hồng dù đó chỉ là phút giây ước mộng gió bay.

Đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết, hãy bình tâm và hãy biết chấp nhận. Canh bạc dầu thua nhưng phải gượng hết sức lực của mình cho tới khi con tim thôi nhịp đập. Hãy sống và đừng liên lụy mọi người. Hãy kết liễu cuộc đời khi nào sống không cần thiết nữa. Hãy biết ... hãy biết ... và đừng lịm đi như cây cỏ.

Nhắm mắt để những giọt nước xẻ đôi, nửa trào ra ngoài khóe mi, nửa lạnh lùng rơi ngược vào trong ... vỡ nát. Ơi! sao nước mắt trong suốt không màu mà có thêm vị mặn. Hãy sống cho tới khi nào còn cảm giác để nhận ra đâu là nước mắt... Và hãy cắn lưỡi nếm trải nỗi đau lần cuối từ từ lịm đi, bất động, tím bầm ... trở về phù sinh cát bụi ...


Thân ta cát bụi phù sinh
Mẹ cha tạc nặn hình hài nhân sinh
Trăm năm khối óc, buồng tim
Sống sao cho đặng kiếp người nợ vay...


Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến HànTuyếtBăng vì bài viết hữu ích này:
cong danh (18-01-2010)
Cũ 04-09-2009   #14
Ảnh thế thân của Tiểu Thư Đài Cát
Tiểu Thư Đài Cát
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 06-11-2007
Bài viết: 249
Điểm: 53
L$B: 3.852
Tiểu Thư Đài Cát đang offline
 
Có lạnh lẽo, cô đơn nào hơn khi tự thân cách ly khỏi cuộc sống, khỏi mọi người. Giờ đây tự giam mình trong tăm tối, tuyệt vọng, chán chường; tự đau khổ, thương tâm cho chính vết thương lòng đang từ từ cạn khô huyết lệ.

Xé rẹt cái thời khóa biểu bận rộn, xô bồ thực tại, tự tay níu lấy tồi tệ, bất kham vào mình. Ôm trọn khối sầu cuộc đời cô độc từ nay tự ta đối mặt chính ta trong bệnh tật, đớn đau, rẻ rúng của trò đời cay nghiệt, của bạc bẽo số phận phù sinh.

Xin một lần tỉnh táo, để rồi từ đây lịm vào mê muội, điên loạn; đánh rơi hồn mình xoáy vào hư không vô tận. Hố đen cuộc sống giam cầm con chim non nửa chừng xuân rũ cánh...

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Tiểu Thư Đài Cát vì bài viết hữu ích này:
( Lion ) (05-09-2009), cong danh (18-01-2010)
Cũ 12-09-2009   #15
Ảnh thế thân của Nỗi buồn không tên
Nỗi buồn không tên
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 05-06-2009
Bài viết: 39
Điểm: 9
L$B: 2.139
Nỗi buồn không tên đang offline
 
Hãy để khoảng thời gian kia trôi vào quá khứ. Giá trị một con người để tồn tại dể hong cho những xen lấn buồn đau, hãy vui lên như cái tôi cười ngông ngạo nghễ. Tình cảm là thứ vật chất yếu đuối nhất của lý trí, nên rất nhỏ nhoi thôi đừng cố gắng cày xéo nỗi đau để thớ thịt từng đêm chảy ra mùi nước mắt.

Cay đắng nào hơn men rượu cạn
Chung cuối cùng mới thấu nghĩa chia ly
Cạn chén nâng bôi thèm men tửu
Rượu cạn đi rồi tình vẫn nồng say.

Khát khao cố gắng để mà sống, sống cho hết cái nghĩ, cái nợ, cái mượn vay con tạo, thánh thần. Hong ai là bậc thánh hiền để phải tôn thờ như cha mẹ. Nhưng âu tất cả rồi chỉ là nấm đất cát vô tri. Nên sống hãy thiết tha tin yêu bằng bầu máu nóng nhiệt huyến và bằng chính khối óc, buồng tim đấng sanh thành tái tạo.

Có sá gì một bầu ngực nóng
Bụi thời gian đông cứng tâm hồn
Có tái tê nào hơn đứt đoạn
Giây phút chia lìa hỡi đớn đau...


Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Nỗi buồn không tên vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (12-09-2009), cong danh (18-01-2010)
Cũ 04-10-2009   #16
Ảnh thế thân của KhùngLãngTử
KhùngLãngTử
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 01-09-2006
Bài viết: 426
Điểm: 65
L$B: 5.694
KhùngLãngTử đang offline
 
Cũng xin những giọt nước mắt rơi lặng thầm trong trái tim ta những đêm trường vắng lặng, âm thanh khe khẽ của đau nhói, tái tê, mê muội, điên cuồng của một thằng con trai, một đứa cặn bã của XH đào thảy, khinh khi.

Ta là ta chứ là ai khác đâu mà phải sống bằng bộ mặt trét tô nhìn người mà hỉ, nộ, ái ố. Nghiệt cho cách thức XH giống như "khốn" của tôi, của chính tôi, của bạn bè tôi vấp phải. Đoạn đường đời sao với tôi lại quá nghiệt ngã, đau thương.

Viết để tự ủi an tâm hồn cho phẳng. Viết cho nguôi ngoai đi băng giá trong lòng. Viết để tự vấn, tự mở cho mình một lối thoát. Đôi khi lối thoát ấy tôi đinh ninh nhấm vào ngõ cụt.

Đời có sá gì
Tình chẳng là chi
Sinh ly tử biệt ngay trước mắt
Còn đây hãy sống thật với lòng...

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến KhùngLãngTử vì bài viết hữu ích này:
cong danh (18-01-2010), Nỗi buồn không tên (05-10-2009)
Cũ 04-10-2009   #17
Ảnh thế thân của HànTuyếtBăng
HànTuyếtBăng
-=[ Lâu La ]=-
Thiên Sứ
Gia nhập: 24-11-2007
Bài viết: 5.171
Điểm: 27
L$B: 5.300
HànTuyếtBăng đang offline
 
Chi ít cuộc sống vẫn màu hồng

Lại luận tranh vấn đề nhạy cảm, yêu và cảm nhận yêu tách mạch, rõ ràng quá không? Lộ liểu hay che đậy, phơi bày hay giấu giếm. Cuộc sống muôn màu bạn tôi và tôi của chính tôi cứ hễ là khác, khác nhau một cách kì lạ, lạ lắm.

Thế mới có chuyện vô thương nghê dại, đắng cay chừng đó nước mắt chưa đủ để được liệt vào tầm dư nhiều nhỏi. Chỉ đáng cái móng tay của thiên hạ bày trò, pha diễn... chán, ngán về phiên diện, góc độ, khía cạnh nào đó cũng chỉ là hạt muối bỏ biển, là thá gì để sân, si, đong, đếm....

Vạch ra bạch toẹt để soi mói nhau chăng? Không để hiểu nhau hơn chăng? Xin thưa không tôi vạch ra để ngoái đầu lại xem lưng tôi lưng thiên hạ có gì khác nhau không?

Và chi ít thì dễ cảm thông nhau hơn nếu là đồng loại, sự sống kèm theo cái qui luật mà bạn, tôi cho là thú, thật ra đó chỉ là cái bản chất mê mụi của chính cái tư duy thú đội lớp trong mỗi chúng ta thôi. Hãy khoan tự trách mà hãy nhắm mắt lại nhìn thẳm sâu vào tấc dạ, mênh mông một màu hồng huyền diêu, bạn thì sao? Còn theo tôi thì là đẹp nhất!

Nâng niu những giọt lệ hồng
Giữ cho trong sạch tấm lòng nhỏ nhoi
Trăm năm rốt cuộc cũng rồi
Sân si nấm mộ cút côi hơn gì?

Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến HànTuyếtBăng vì bài viết hữu ích này:
Buratino (05-11-2009), cong danh (18-01-2010), Nỗi buồn không tên (05-10-2009)
Cũ 05-11-2009   #18
Ảnh thế thân của HànTuyếtBăng
HànTuyếtBăng
-=[ Lâu La ]=-
Thiên Sứ
Gia nhập: 24-11-2007
Bài viết: 5.171
Điểm: 27
L$B: 5.300
HànTuyếtBăng đang offline
 
Thôi! Không còn cần lắm đâu?!
Giận rồi! Lạnh giá lòng
Mi hãy đi tìm nơi hoang vắng khác, đừng mãi lê vết thương tật nguyền bám víu, bâu xé lòng ta.
Nợ mi sao? Nợ hồi nào?!
Ngỗ ngáo cho những boăn khoăn không điểm tựa
Cứ tự cho mình là nhất
Phế phẩm, bỏ đi...
Cặn bã của tâm hồn mon men xâu xé tâm hồn
Ôi! Thôi!
Hãy tìm quên
Hãy cố gắng
Nheo mắt, mỉm cười mọi thứ xung quanh vẫn thi vị giọt nước mắt màu hồng
Cái riêng tư, tự kỷ
Mãn nguyện gì đâu chứ!
Tất cả sẽ như tia nắng ban mai lụi dần về phía hoàng hôn xa
Để lại chiều vắng nhạt nhòa những áng mây bềnh bồng, tha thướt
Ôi! Cảm xúc
Ta vẫn là ta ngốc nghếch lạ thường...

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến HànTuyếtBăng vì bài viết hữu ích này:
Buratino (05-11-2009), cong danh (18-01-2010)
Trả lời

Tags
ghét cái tag, tự nhiên thèm yêu


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 06:07
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,06368 seconds with 15 queries