04-10-2009
|
#17
|
|
Chi ít cuộc sống vẫn màu hồng
Lại luận tranh vấn đề nhạy cảm, yêu và cảm nhận yêu tách mạch, rõ ràng quá không? Lộ liểu hay che đậy, phơi bày hay giấu giếm. Cuộc sống muôn màu bạn tôi và tôi của chính tôi cứ hễ là khác, khác nhau một cách kì lạ, lạ lắm.
Thế mới có chuyện vô thương nghê dại, đắng cay chừng đó nước mắt chưa đủ để được liệt vào tầm dư nhiều nhỏi. Chỉ đáng cái móng tay của thiên hạ bày trò, pha diễn... chán, ngán về phiên diện, góc độ, khía cạnh nào đó cũng chỉ là hạt muối bỏ biển, là thá gì để sân, si, đong, đếm....
Vạch ra bạch toẹt để soi mói nhau chăng? Không để hiểu nhau hơn chăng? Xin thưa không tôi vạch ra để ngoái đầu lại xem lưng tôi lưng thiên hạ có gì khác nhau không?
Và chi ít thì dễ cảm thông nhau hơn nếu là đồng loại, sự sống kèm theo cái qui luật mà bạn, tôi cho là thú, thật ra đó chỉ là cái bản chất mê mụi của chính cái tư duy thú đội lớp trong mỗi chúng ta thôi. Hãy khoan tự trách mà hãy nhắm mắt lại nhìn thẳm sâu vào tấc dạ, mênh mông một màu hồng huyền diêu, bạn thì sao? Còn theo tôi thì là đẹp nhất!
Nâng niu những giọt lệ hồng
Giữ cho trong sạch tấm lòng nhỏ nhoi
Trăm năm rốt cuộc cũng rồi
Sân si nấm mộ cút côi hơn gì?
|
|
|
|