Nhờ gió mang đi
“Hoa bụi” dù mãi mãi cách ngăn nhau rồi!!! Lau từng hàng nước mắt rơi, xiết chặt tim mình klt viết lá thư này, rồi xé nát thả cho gió cuốn trôi đi đến nơi nào em ngự trị nghe hong Cô bé ngốc của anh, nhận nha em???
Năm tháng qua vội quá! Klt giờ già hơn trước, xác xơ hơn và chơ vơ ra đó một cục đá con tim khắc chết bóng hình mùi hương một loài hoa vỡ. Nghẹn nghẹn lòng, tay anh không còn cứng rắn để đè từng phím nữa. Klt yếu đuối và vô dụng quá phải không em? Nhưng thôi cũng lấy hết tâm tư ra viết vài dòng nhớ thương chấp vá để còn có cái mà làm cho “Hoa bụi” giận, “Hoa bụi” hờn vu vơ nữa chứ, đúng hong?
Bao lần anh cố quên đi “hoa bụi” rồi đó! Vùi đầu vào công việc, rượu bia, chơi bời, yêu đương thêm nữa… Những không “Hoa bụi” biết không? mỗi lần nhìn ai đó là trong lòng klt lại xốn xao hình bóng, ánh mắt, nụ cười, dáng điệu khó ưa của một cô bé ngốc. Muốn vứt bỏ, vứt bỏ tất cả, nhưng sao khó quá đi, ngốc à!
Nhiều lúc say klt chợt nghĩ và không thể nào hiểu nỗi tình yêu là gì nữa? Trần gian có biết bao định nghĩa, anh – em cũng có mà… Nhưng sao trong hai chiều cách biệt, hoàn cảnh, trái ngang làm gì để đánh mất phải không em???
“Hoa bụi” giận klt “Hoa bụi” ngủ cả ngàn đời. klt nhớ , klt thương, klt yêu “Hoa bụi” klt phải làm gì??? Có lẽ, à không cố định chứ! Như lời em hờn dỗi nha “Hoa bụi tím” của đời anh???
“
Xa nhau chắc nhớ chắc buồn
Chắc đau chắc khổ chắc sầu không nguôi
”
Một lần nữa lỡ nhớ người hoa tím của tôi yêu
Một lần nữa lỡ nhớ người hoa tím yêu tôi
|