Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 04-12-2003   #1
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Viết cho tình đầu, viết cho nỗi đau ... Viết cho tình sau, viết cho ảo mộng

"...Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò ngày chia tay vẫn mãi
Em nhớ lắm , mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy tên trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên..."

Bất giác một nỗi buòn trào dâng khiến con tim như bị bóp nghẹt, bất giác một tiếng thở dài chợt ngân cho lòng ai tan nát, ngày hôm qua...phải, ngày hôm qua...

"...Ngày hôm qua như trong giấc mơ, bao xa cách cũng chỉ là một chớp mắt, bài ca ngọt ngào tìm quá khứ khẽ ngân lên trên đôi bờ môi, và cơn mưa nơi đâu đã đến cuón xoá mờ bao vết thương năm tháng..."

Buồn thật anh nhỉ? chuyện chúng mình chỉ thế, em và anh đã xa nhau, xa thật là xa...Anh biết không anh? Em nhớ anh vô kể, em cứ nghĩ ngày hôm qua còn ở bên anh, còn được anh ôm em trong vòng tay dịu ngọt, lúc nào cũng cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh, tình yêu từ trái tim anh, nỗi ngọt ngáo từ đôi bờ môi anh dành cho em, thế mà hôm nay, lúc này đây, em đang cô đơn quá thể, em với tay, vươn thật dài ra, vào khoảng thinh không vô vọng mà chẳng thể nào chạm tới an được.
Em và anh đã xa thật là xa...

Phải chăng em quá vô tình? Phải chăng em quá lạnh lùng? Phải chăng em quá thờ ơ? Phải chăng em quá mạnh mẽ, nên nỗi một câu dịu dàng, cũng chẳng thể nói được với anh! nên nỗi mọt câu yêu thương cũng chẳng nói được với anh??? Em không biết, thật sự em không thể hiểu nổi mình thế nào nữa, có lẽ nói ra cảm xúc thật của bản thân , thú nhận là đã yêu anh quá khó đối với em? Hay tại anh quá yêu em, và em tin anh là của em, thuộc về em, nên nỗi chẳng thèm để ý đến anh?
Em đã sai, phải! thật là sai, để bây giờ em và anh xa nhau...

Chúng nó bảo em quá đáng vì lúc nào cũng hành anh, bắt anh làm đủ chuyện, hành anh đủ kiểu, đi học biết là trời mưa mà nhất quyết không chịu mang áo mưa để đến lúc mưa to nhất, gọi anh, bắt anh phải mang áo mưa đến đón. Quá quắt thật, anh nhi? CHúng nó bảo em độc ác vì em đùa giỡn với tình yêu của anh, chẳng vì lí do gì cũng giận dỗi, đang nói chuyện điện thoại, nửa đêm, bỗng dập máy, để anh phải vội vàng phóng đến nhà em, một đoạn đường rất xa, hơn 1h đêm, đứng bên dưới, nháy máy, và chờ đợi... Chúng nó bảo em tàn nhẫn, khi cứ để anh chờ, nắng hay mưa, khuya hay sớm, lâu hay mau.... lẵng nhẵng làm người theo em mà em chẳng thèm để ý, em biết anh vẫn chờ em, dưới nhà em, dù trời đã về đêm, không dám nháy máy gọi, dù biết rằng em vẫn còn thức, dù biết rằng tối nay em vừa đi dự tiệc trên danh nghĩa là bạn gái của người khác, dù biết rằng em đang đũa giỡn với tình cảm của anh...
Em sai, thật là sai, em quá tồi tệ, để bây giờ anh xa em....

Em biết, trong mọi chuyện, em là người có lỗi, em biết, anh chỉ mong ở em một lời ngọt ngào xin lỗi, một cái âu yếm dịu dàng và một nụ hôn dịu dàng là đủ, thế mà em lại chẳng thể nào làm thế với anh.Em chỉ biết đòi hỏi ở anh, đòi anh ở bên em, ôm em, hôn em, chiều chuộng em thật nhiều mỗi khi em thấy chán, mỗi khi em buồn, anh lại là trò chơi của em, như con mèo vờn chuột, em đùa giỡn với tình yêu đầu đời dịu ngọt của cả anh và em ,em đem anh ra làm trò chơi mà không ý thức được thế là độc ác, để đến nỗi anh kiệt sức, anh rời xa em....

Anh đã rời xa em, anh đã rời xa em.... Anh không còn ở bên em, anh có còn yêu em? Em quá kiêu ngạo và ngỗ ngược, nên nỗi không thể đến cầu xin anh trở lại, nên nỗi dành nhìn anh xa em mà không làm được gì...

Cố nhân nói quả thật đúng"Người ta chỉ nhận ra sự quí giá khi đánh mất nó". Em bậy giờ mới biết mình yêu anh biết bao, em cần anh, em khao khát anh, em không thể sống mà không có anh được.
Anh thân yêu ơi, anh hãy về bên em, hãy trở lại đây với em, nắm tay em, thật chặt, hãy hôn em, âu yếm em như ngày nào...
Làm sao em lại có thể không nhận ra là em yêu anh, em cần anh đến thế??? Làm sao em có thể biết anh đã thành mổt phần không thể thiếu trong cuộc sống của em?
Ôi, anh thân yêu, anh thân yêu!

Anh đã xa em thật rồi sao? Anh đã xa em thật rồi sao???


Chữ ký của LSB-Manowar-meomeo
Trái tim nhiều ngăn
Trái tim chẳng chân thật
Trái tim thích đùa cợt
Trái tim nghịch
Trái tim thích phiêu lưu
Trái tim thích yêu
Nhưng trái tim chẳng yêu nhiều
Và trái tim nói dối...

...Tim nói dối em

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 17-12-2003   #2
Ảnh thế thân của LSB_Pine
LSB_Pine
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 14-11-2002
Bài viết: 603
Điểm: 172
L$B: 16.637
LSB_Pine đang offline
 
Mối tình đầu bao giờ cũng trôi qua trong khắc khoải!!Với em ,chẳng thể định nghĩa đó có là tình yêu không nữa!Tình cảm lúc ấy trong sáng và ngây ngô quá!Đến khi tình đầu đã qua ,em cũng vẫn không định nghĩa được!Mong manh những cảm xúc đầu đời để rồi cũng mất 2 năm em mới quên nổi!Đâu như bây giờ ...Nhưng em không hối tiếc ,bởi bây giờ tình đầu trong em chỉ còn là cơn gió thoảng !Dù VA có muốn quay lại bởi không ai thay thế nổi em thì...rất tiếc!!


Chữ ký của LSB_Pine
_ Tây Vương Nữ Quốc _

Tận cùng đắng là... ngọt !




Chợ đời rực rỡ ... phù vân
Yêu đương ... phù phiếm, phúc phần ... phù du !

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 23-12-2003   #3
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Em nhớ anhh lắm!
Anh thương yêu, em đang rất hối hận vì đã chia tay anh, em muốn gặp anh, em nhớ anh quay quắt, em thèm khát biết bao được nắm tay anh, được ôm anh... nhất là trong những ngày đông lạnh giá như thế này... nhất là trong những ngày đầy kỉ niệm với những người yêu nhau như thế này.... em nhớ anh!

Em nhớ anh, em nhớ anh!
Em muốn hét lên thật to cho cả thế giới nghe em nhớ anh đến chừng nào.
A, thì ra tình yêu là thế, nỗi đau là thế.... Em nhhớ anh!

Em chẳng biết làm thế nào để không khóc, em chẳng biết làm thế nào để không đau, em chẳng biết làm thế nào để quên được anh.... Em nhớ anh!

Anh ạ, quà giáng sinh của anh, em đã mua, nhưng chẳng thế mang cho anh được.
Bạn em mời em đi ăn tiệc mừng của Ba nó, em cũng chẳng dám call cho anh cùng đi, em cũng chẳng biết làm sao khi phải đi cùng người khác và giới thiệu như bạn trai mình.... Em nhớ anh!

Em nhớ anh, em nhớ anh!
Em nhớ anh đến mê sảng, lúc nào em cũng nhớ anh, em hình dung anh đang ở bên em, anh sẽ làm gì, anh sẽ âu yếm em, em nhớ anh vô cùng.

Và em đau, em đau lòng lắm khi chợt tỉnh cơn mê, em nhận chan ra một sự thật phũ phàng: anh không có ở bên em, em đã mất anh thật rồi, đã mất anh thật rồi sao????

Anh dấu yêu! Giờ anh ở nơi đâu? Em đang nghĩ, một ngày bình thường khi không có em, không với em, không cùng em và không yêu em nữa anh làm gì, và em chẳng thể biết được.

Anh biết không, em đã đi tìm anh, đã ngồi một mình và khóc lăng lẽ nơi quán cx, em cứ hy vọng sẽ gặp lại anh, tình cờ, nơi góc phố, hò hẹn, vậy mà... em chẳng thấy bóng dáng anh.....

Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh......
em muốn thét lên muôn ngàn lần câu ấy
nhưng
trả lời em
chỉ là vô vọng
vì anh đã xa em....

anh đã xa em, anh đã xa em, anh đã xa em..........


Chữ ký của LSB-Manowar-meomeo
Trái tim nhiều ngăn
Trái tim chẳng chân thật
Trái tim thích đùa cợt
Trái tim nghịch
Trái tim thích phiêu lưu
Trái tim thích yêu
Nhưng trái tim chẳng yêu nhiều
Và trái tim nói dối...

...Tim nói dối em

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 10-12-2004   #4
Ảnh thế thân của hot in here
hot in here
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 10-12-2004
Bài viết: 56
Điểm: 48
L$B: 7.901
hot in here đang offline
 
Người ta nói, để hiểu về một người, hãy sống cùng họ, theo những bước chân họ đã đi qua, rồi bạn sẽ hiểu, họ như thế nào...

Một người yêu đã ra đi để lại trong suy nghĩ của người khác nhiều tâm trạng quá, buồn chán, tiếc nuối, đau khổ, dằn vặt, hụt hẫng , mê muội rồi mụ mị đi , tất cả đã không có lý trí ở trong đấy, vì đơn giản đó là YÊU.

Chuyện của quá khứ đã đi qua, dù có điều gì đã xẩy ra đi chăng nữa thì quá khứ sẽ được coi như những kỉ niệm đẹp, ngọt ngào có thể không là toàn bộ, nhưng nó vẫn đẹp:Người ta thường nói thế.Nhưng sống thế để làm gì, hãy sống đúng như mình nghĩ, đừng cố bắt cái mà mình đã làm mất nó đi.Lọ pha lê đẹp là thế khi nó còn nguyên thuỷ, nhưng khi đã bị trầy đi rồi, vẻ đẹp cũng mất đi theo...nó sẽ đẹp theo một cách khác nếu như ta vẫn còn nhìn nhận là đẹp, nhưng không bao giờ, giá trị đích thực của nó được trả lại nữa.
Hãy thực tế hơn , và sống cho bản thân mình .Bạn nhé!

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-12-2004   #5
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Chẳng biết nên làm thế nào nữa cả,khi em chẳng thể có được anh, khi người em yêu thương đã ra đi mãi mãi, đã biến mất trước mắt em hệt như 1 ảo ảnh biến mất trước mắt người lang thang trên hoang mạc trước cơ khát cháy bỏng cận kề cùng cái chết về hình ảnh của 1 ốc đảo tươi xanh.Anh thương yêu của em...

Người con trai đang hiện hữu trước mắt em đây mang hình hài của anh, jọng nói của anh, bà tay anh, đôi mắt anh ... nhưng trái tim anh thì đã không còn nữa, đã đi thật xa, thật xa, em chẳng thể nào mà chạy theo níu kéo được , anh thương yêu của em...

Em biết fải làm j lúc này đây ? Khi tình yeu dành cho anh trong trái tim em chưa hẳn nhạt fai như em vẫn hằng mong muốn, khi mỗi giây mỗi fút tâm hồn em lại thét gào cuồng loạn, những nhung nhớ đau đớn về fương anh thương yêu ...

Em mộng tưởng và sống trong thế giới ảo ảnh, với những tháng ngày mơ mộng chúng mình bên nhau, với những fút giây nồng ấm ta trao nhau, ôi, tình yêu đầu dịu ngọt và êm ái, ngọt ngào như trái chín đầu hè, ngào ngạt hương thơm đầu xuân êm dịu và nhè nhẹ cơn jó mát thoang thoảng hương hoa sữa mùa thu .
Mùa thu, mùa thu, mùa thu, tâm hồn em nhuộm vàng lá rụng của mùa thu, khi trái tim anh đã thay đổi, khi con người anh đã chết, khi tâm hồn anh tàn tạ, và trái tim em tan nát, trong thổn thức của tình yêu đau thương ...

Em nhớ anh, nhớ từng đêm, từng ngày, từng h, từng fút, tất cả thế jới của em tràn ngập hình ảnh của anh, ánh mắt anh,jọng nói ngọt ngào của anh...khắp không jan em, chỉ có anh ở đó, dang vòng tay rộng âu yếm khẽ đón em vào lòng, và chẳng xiết vòng tay như em hằng ao ước, mà chỉ khẽ vuốt nhẹ lên má em, lên mái tóc e dài buông xoã đôi vai thơ mộng ...Anh không fải là người lãng mạn, anh cũng chẳng galăng và chiều chuộng em, nhưng anh dịu dnàg và nhút nhát, anh hiền và chân thật, anh làm co tim em rung động, mỗi khi anh khẽ cất tiếng nói ngọt ngào những lời nói chân thành mà giản dị, Anh không fải là nguwòi biết nói chuyện , anh ít nói, nhưng mỗi lời anh nói ra thấm vào trái tim em, lan rộng trong không gian tình yêu em bao la rộng lớn, và lời nói anh là sóng biẻn dịu ngọt khẽ mơn man cát vàng em của biển tình em bao la....

EM yêu anh, yêu anh, yêu anh.....

Khi anh ra đi, em không hề biết, em bàng hoàng sửng sốt, và em như chết lặng jữa không jan vắng anh, em chẳng thể nào tin là anh yeu thương của em đã xa em, xa em, xa em ...Người em yêu hiền dịu và ngọt ngào, người em yêu chân thành và mộc mạc, người em yêu cô đơn và trầm lặng, người em yêu nhút nhát ... và ... yêu em ...

Em chẳng thể làm được j để níu kéo tình yêu của anh, khi trái tim anh không thuộc về em nữa, còn trái tim em, đã trót trao đến anh mất rồi .Khi anh mắt anh không còn hướng về em, khi trong măt em, anh là tất cả.Khi không jan em tưởng ra, yên lặng và trống rỗng, vì anh đã chết, chết trong trái tim em ...

Anh nhuộm thế jới của em bằng 1 màu xanh lam miên man đau thương, anh biến tất cả thành cô đơn và tuyệt vọng, anh làm con tim em tan nát, anh làm tâm hồn em nhuốm màu sắc của đau thương ...làm sao em có thể thấy màu sắc khác? làm sao em có thể vẽ ra những sắc màu tươi sáng ?Làm sao em có thể cười, nói ...?làm sao em có thể sống khi em không có anh ???

Anh yêu thương ... anh yêu thương ...anh yêu thương

Em yêu anh, yêu anh, yêu anh mãi mãi ....

"Love of my life, U hurt me, U broken my heart and now U leave me, love of my life can U see ? Bring it back, bring it back, don't take it away from me becase U don't know, what it means to me ..."

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-12-2004   #6
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Anh bảo em thay đổi, anh bảo em khác xưa nhiều quá ... khi em tình cờ gặp lại anh ...
THạt là buồn, fải không anh ? khi chính em mới là người muốn thốt lên điều ấy hơn ai hết, khi người em yêu mang theo trái tim của em ra đi mãi mãi,lấy đi của em tình yêu, niềm tin, mục đích và niềm vui sống, rồi lại hỏi em, sao ko có mục đích sống j cả.
Thờ ơ và lãnh đạm, nhạt nhẽo và cách xa
Trái tim băng giá của em, tâm hồn lạnh lẽo của em, thế giới màu xanh lam đau thương của em, vì? vì ai chứ ???

Anh đứng trước mặt em, con người mang hình bóng yêu thương của anh, nhưng lại là một người quá đỗi xa lạ, và em thật sự sợ, thật sự đau, buồn và tuyệt vọng khủng khiếp, khi anh nhuốm đau thương màu xanh lam lên thế giới của em, khi trong mắt em, màu xanh lam trải dài vô tận và miên man mãi mãi ...

Anh ơi, anh ơi, anh ơi ... tâm hồn đau thương và trái tim tuyệt vọng của em ơi ... đừng làm cho em thêm tan nát và đau đơn, những vật vã quằn quoại trăn trở dày vò trái ttim em bấy lâu nay đã quá đủ, em mệt mỏi. Và em sợ ...
Đừng khóc nữa mắt ơi, cho ướt mi ai trong đêm khuya cô đơn lạnh giá, đừng đau nữa tim ơi, cho mi ai kia hoen lệ tràn đơn côi...

Đổi thây nơi con người anh đã mang theo trái tim em đi mất rồi, vậy mà anh hỏi sao em lại thế, thản nhiên và lạnh lùng, mặc kệ em lặng lẽ khóc thầm trong nỗi đau thương vô bờ bến của tình yêu sót xa ... Người em yêu thương đã đi xa, đi xa thật là xa...cuốn theo những sắc màu trên já vẽ của em, cuốn theo những âm thanh trong thế jới em và nhấn em chìm jữa biển sâu lạnh lẽo của cô đơn, tuyệt vọng và trống trải.
Em sợ, sợ những khoảng trống, những khoảng trống dày vò tâm hồn và trái tim em, bóp nghẹt em giữa những nỗi đau miên man bất tận

Em đã mất anh, em mất anh, mất anh rồi người em yêu thương ơi ....

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-12-2004   #7
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Đánh mất lòng tự trọng của bản thân, quả là một món đòn chí mạng với bất cứ ai, một đứa kiêu ngạo như em, thế mà cũng có lúc hạ mình cầu cạnh anh, một đứa cao ngạo như em, chưa bao h cúi đầu trước bất kì ai vì bất kì lí do j, chưa bao h nhận về mình cái sai dù là khi sai đứt đuôi con nòng nọc, haha, thế mà em lại quị luỵ anh, đánh mất bản thân vì anh, đánh mất lòng tự trọng vì anh...
Đau đơn chưa, meo ơi ........
EM suy nghĩ mãi, về những lời lạnh lùng anh nói, em cố tím kiếm trong đấy những tình cảm xa xưa, nhưng, chẳng có j ngoài những vu vơ, chẳng ăn nhập, và vô tình quá đỗi...Con tim em đau đơn và tuyệt vọng khi thấy já trị mình chẳng còn tồn tại trong đôi mắt anh, khi anh ko yêu em, khi anh coi thường kẻ chạy theo anh là em.
Em, chạy theo anh, chạy theo tình yêu của em.
Em, gục ngã và trở nên điên dại, vì yêu anh.
Em, ko còn là em, đánh mất bản thân và điều quí giá nhất :lòng tự trọng, vì anh.
Em, chết trong đôi mắt anh, vì anh, ko còn nhìn em nữa....

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-12-2004   #8
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Tớ xin lỗi cậu, khi đã không nghe lời cậu, khi đáng lí ra tớ fải căm thù và ko thèm nhìn mặt người đấy nữa, tớ xin lỗi, điều ấy, tớ chẳng thể làm được.
Làm sao tớ có thể ko quan tâm đến người tớ yêu thương ?
Làm sao tớ lại ko mong nhớ và khát khao gặp lại người ấy ?
Làm sao mà tớ có thể vui cười gặp gỡ những người khác ?
Khi trong trái tim tớ, vẫn thầm mang hình bóng 1 người ....

Quả thật ,tớ chẳng thể dối lòng mỉm cười với cậu, đứng trước cậu, tớ ko đủ can đảm để lừa dối bản thân, lừa dối người bạn thân từ thủa bé của tớ, rằng tớ đã quên người ấy. Hứa với cậu tớ sẽ vui lên, sẽ quên hết những chuyện buồn ngày trước, tin tưởng vào cái j đó thật tốt đẹp đang đến, và sẽ đi xa ...
Xa, xa, xa thật là xa, xa thành fố nơi 1 nửa con tim tớ đang sống, xa nơi thân thương, những hàng cây, những con đường lặng im, những chiều thu dài dịu ngọt, những cơn jó thoảng ngạt ngào .... Làm sao ? Làm sao ? Làm sao tớ có thể cách xa, khi ngay cả khi ở cùng 1 thành fố, ngay cả khi cận kề bên cạnh, chạm tay là có thể đụng tới nhau, vẫn khắc khoải những lo âu về những j ko chắc chắn? về thời jan đổi thay và dòng đời cuồn cuộn, ở bên cạnh anh mà em cứ sợ fải xa anh ...

Em fải làm j khi con tim em cứ nhớ đến anh, cứ mãi nghĩ về anh và chẳng thể nào tiếp nhận bóng dáng ai thêm nữa, em cứ mãi tưởng mộng về một tình yêu cao xa vời vợi và tuyệt đẹp, tự huyễn hoặc lừa dối mình và sống trong thế jới tình yêu xa xôi ...
Em nhớ anh, nhớ khôn nguôi, khắc khoải trong tim em hình bóng anh sao mà xa xôi thế?Em cứ tự nhủ lòng mình không được nghĩ về anh nữa, nhưng em chẳng thể nào quên...

Thế đấy, tớ chẳng thể nào quên, người tớ thương yêu và luôn nhung nhớ, chẳng thể nào quên dáng hình anh đang dần fai mờ những nét hiện thực, cậu nói đúng, tớ đang xây hình anh trong trí óc, khắc anh vào tim, tạc anh vào tâm hồn .Cậu khó chịu khi đọc những trang bản thảo của tớ, đọc những j tớ viết và biết những suy nghĩ cũng như những việc làm của tớ, quả thật, tớ cũng chẳng thích chúng nó tẹo nào, quả là vô vị, fải ko cậu ?
Khi cậu trầm ngâm lặng lẽ đứng trước những khung toan của tớ, tớ hiểu những suy nghĩ đang diễn ra trong đầu cậu, cậu jận tớ nhiều, và cậu cũng thương tớ nữa, fải không bạn thân yêu ?
Những trang bản thảo không đầu ko cuối bế tắc và tràn ngập những j lăng nhăng, hư ảo, những khung tranh trống trơn với những màu buồn tẻ và vô vị, cảm xúc đè nặng 1 nỗi buồn tê tái, và thêm vào đó, là lặng im.Tớ biết cậu ghét sự lặng im của tớ, cậu ko thích tớ thay đổi như bây h, nhưng cậu ạ, tớ fải xin lỗi cậu, chúng ta fải lớn lên, cậu rồi cũng fải đi xa, học hành và xây dựng cho mình 1 cuộc sống thật tốt chứ, fải ko ?
Tớ biết cậu ko thể bỏ mặc tớ, ko thể ko lo lăng và quan tâm đến tớ, tớ biết tớ làm cậu buồn nhiều,...Vì yêu, lỗi là ở đấy tất cả, tớ chẳng thể đổ lỗi cho ai khác, mà ai có lỗi j đâu ?những sai lầm của tớ, tớ biết, tớ chẳng thể làm khác được, nếu cho tớ làm lại, tớ vẫn sẽ bước lên trên những dấu xe cũ tớ đã đi qua, bởi vì đấy là con đường mà tớ đã chọn lựa, bạn thân mến ơi ...

Xin lôĩ, tớ thành thật xin lỗi, tớ chẳng thể làm được bất cứ chuyện j vào lúc này, dù cho cậu có jận tớ, dù tớ có muốn thế nào, trái tim tớ đã trao cho người khác, tớ chịu thôi, tớ ko làm cậu lo nữa, với những việc điên rồ của tớ, tớ xin hứa, ko làm thế nữa, lặng lẽ và bình tâm hơn, có lẽ sẽ đi du lịch 1 thời jan, dành thì giờ để đọc sách, rồi sẽ nghĩ đến chuyện lại sáng tác, như thế mới cho ra được những tác fẩm thật sự, fải ko???

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 01-01-2005   #9
Ảnh thế thân của LSB-Manowar-meomeo
LSB-Manowar-meomeo
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 13-10-2002
Bài viết: 963
Điểm: 593
L$B: 80.083
LSB-Manowar-meomeo đang offline
 
Em chẳng biết diễn tả cảm xúc của mình lúc này như thế nào nữa, anh ạ, em vẫn chưa quên ....
Em chẳng thể nào quên những jây fút xa xưa và đẹp tuyệt vời ấy, một ngày xưa của kỉ niệm êm đềm và dịu ngọt, một ngày xưa đã quá đỗi xa xưa ....
Người con trai em yêu, có thật sự đã chết trong trái tim em ? Người ấy quả thật là người xấu xa và tồi tệ như em vẫn hằng tự lừa dối để quên ? Người ấy, đã xa xôi và lạ lùng quá ??? Ôi, em chẳng thể nào biết được.
Tình yêu!
Liệu em có thành thật với bản thân không ? Khi cứ tự cho là anh đã chết, và tình yêu của em cũng hết ?Em có thành thật không ?Khi em nói, em đã ko còn yêu anh ?
KHi hình bóng người em yêu hiện diện trước mắt em , làm sao đây? để em không cảm thấy chuếnh choáng men say ??? Ôi!tình yêu xa xôi đã mất ???
Em thật sự, thật sự, chẳng biết fải làm sao ...
Em điên ???
Em không hiểu nổi em, khi em biết chắc người em yêu không còn tồn tại trong anh nữa, nhưng hình bóng anh, cũng đủ làm con tim em xao động, và như muốn bật khóc, tim em thổn thức từng hồi.
Em chưa quên.
Em chưa bao giờ quên!
Chẳng biết em fải làm j bây h nữa, anh yêu quí, khi em biết rằng ngọn lửa tình trong em chưa fải đã nguội lạnh, khi em biết rằng trái tim em vẫn từng đêm hy vọng...
Một ngày kia...
Anh...
Đến bên em ...

Tài sản của LSB-Manowar-meomeo
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 12:46
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08436 seconds with 15 queries