Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Huyền Vũ Môn > Xóm Hẻo
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Xóm Hẻo Mãnh Long thì hẵng quá giang.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 28-06-2006   #73
Ảnh thế thân của TC NGUYỄN
TC NGUYỄN
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
Gia nhập: 13-02-2006
Bài viết: 1.587
Điểm: 1621
L$B: 243.523.356
Tâm trạng:
TC NGUYỄN đang offline
 
VANG VỌNG

Nhớ khi xưa
Một trăm lẻ tám vị
Ngồi quanh nghĩa sảnh
Vung tay,
thề diệt bạo tàn
An sinh
vì dân trợ nước
thoát khỏi lầm than
của loài gian ác
Cớ sự đeo mang
trùng trùng điệp điệp
Chí khí hiên ngang
Ngút trời Khuê Đẩu
Anh hùng làm nên nghĩa cả
Vào ra nguy hiểm
Sinh từ nhẹ tựa hồng mao
Trơ gan cùng tuế nguyệt
Múa kiếm ven trời
tạo nên hào kiệt
Nào ai
Sánh nổi cùng đây
Nhưng rổi...
Bốn phương mù mịt
còn đâu
ước mộng ngày xưa
Anh hùng tơi tả
kè trước người sau
đi vào ngõ cụt
một nỗi buồn hiu
Than ôi,
kẻ diệt, người đi...
áo chiến bào xin cởi
qui hàng
“Mỏi gối qùi mòn,
sân trướng phủ...”
Một kiếp hùng anh
đành bó gối
Giang sang nghiêng ngửa
Bởi vì đâu...

Tài sản của TC NGUYỄN
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 29-06-2006   #74
Ảnh thế thân của TracMoThu
TracMoThu
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 05-03-2006
Bài viết: 309
Điểm: 550
L$B: 16.082
TracMoThu đang offline
 
Đến khổ với bọn rồng lộn !

Thuở xưa...mỗi lần Trời mở hội long môn, biết bao loài chăm chăm mơ giấc mơ hóa rồng (chắc cũng chẳng kém chi giấc mơ hóa rồng của mấy con vịt đẹt vùng Đông Nam Á ngày nay). Ấy thế, rồi chuẩn bị, rồi rình rập, rồi cong lưng gồng đuôi giương vây rộ vảy cố hết sức để họa may độp một cái thành rồng. Tội nghiệp, có khi chúng tưởng hóa rồng cũng dễ như...chó nhảy bàn độc vậy. Hoài Thanh có một câu để đời : Chí lớn mà tài mọn...để chỉ một người làm thơ dày công cả đời chắt chiu cày ải những câu văn vần mong được một danh hão : thi nhân.

Khổ thân, chẳng thành được thi nhân bởi tài chẳng có mấy. Thế nhưng, dẫu sao nhân vật ấy cũng có bỏ công sức cả đời mình ra để mong thỏa được chí. Chí không đạt được, nhưng thương trọng cái công sức kia, nhà phê bình HT mới dành cho ông một câu thương cảm : Chí lớn mà tài mọn. Dù gì, cũng có chữ lớn, nghe đỡ tủi.

Cá chép, chỉ còn một chút xíu nữa đã có thể hóa long để đạp mây trên chín từng trời, sự thất bại gây cho người bàng quan bao nhiêu xúc cảm. Thậm chí, như con con tôm kia, có lộn cứt lên đầu vì giấc mơ quá sức, cũng cho ta thấy được sự cố gắng đến tận cùng. Dù không đạt tới sự kính trọng, nhưng ít nhất, là đáng quý. Muốn thành rồng...kể ra thập phần gian khó.

Ấy thế, cho nên Trác mỗ cảm thấy nảy sinh một cảm giác cực kỳ chán ghét cái bọn ruồi bọ chẳng hề muốn bỏ ra chút công tu dưỡng mảy may đã có tư tưởng đòi hỏi hóa rồng. Chẳng phải tiếng vỗ sóng đầy phấn khích trong hội vượt vũ môn, ở đây, chỉ nghe tiếng vo ve được khuếch âm nhờ vào kỹ thuật tiên tiến, làm rác tai thính giả. Thương thay ! Một con rồng nằm đã gần như hắt những hơi thở cuối cùng...lại thêm một con rồng rụng (chẳng hiểu có bị trúng tên phương nào chăng) cái bịch vào xóm Hẻo. Rống lên những âm thanh xằng bậy...mà thâm tâm chúng cứ tưởng đó là tiếng kêu bi ai thống thiết của loài linh vật. Than ôi, bi ai có lẽ chẳng phải là sai, có điều, chỉ là thứ tiếng vo ve của ruồi nhặng trước khi bị bàn tay của ai đó đánh bộp, xong đời.

Nghĩ cũng thương, tội nghiệp cho những bộ óc lềnh bềnh bã đậu, chúi mũi rặn cho kỳ được những câu văn để ký bừa ký bãi rồng nọ rồng kia. Mới lộn lên lộn xuống tí cỏn con đã ngỡ hóa rồng. Bi kịch thời đại chăng ? Hay cũng chỉ trò cười đã kéo dài suốt hàng ngàn năm nhân loại ?

Hồ Xuân Hương, bà chúa thơ Nôm khét tiếng một thời đã viết :

Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ?
Lại đây cho chị dạy làm thơ,
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa.


để mắng bọn cậy chút cửa Khổng sân Trình học đòi thơ với thẩn. Chuyện đám thi sĩ dỏm đã được nàng nữ sĩ cất giọng cảnh cáo tự bao đời nay, nhưng quả rằng, có khi chúng cũng chả hiểu ra nổi bởi điều gì mà mình bị mắng. Lòng Trác mỗ nghĩ tới bọn này chẳng có lúc nhuốm ba phần thương cảm. Dẫu sao, bởi mê chọc gái mà nên, quên cái ti toe ra miệng của mình cũng chẳng khác là bao với cái thứ thường bĩnh ra quần, thế mới khổ.

Thế nhưng, đối với bọn hợm hĩnh sau đây mới là chẳng còn gì để nhín ra được chút nào thương hại.

Dắt díu nhau lên đến cửa chiền,
Cũng đòi học nói nói không nên.
Ai về nhắn bảo phường lòi tói,
Muốn sống đem vôi quét trả đền!


Xấu, hay làm tốt, dốt, hay nói chữ. Thì cũng được đi. Nhưng cái thói khệ nệ vác bút đề thơ, bất kể tới cái ngô nghê, cái dốt nát, lên bất kể chốn nào, là đáng bị Hồ nữ sĩ mắng cho là phường lòi tói. Cứ thấy tao nhân mặc khách đề thơ, là lật đật kiếm cho bằng được một chỗ để chen vào. Quệt quẹt bôi bác, cốt để dòm được cái chữ ký của mình nằm kề cận những danh sĩ cao nhân. Ôi, giấc huyễn mộng hóa long của loài giun dế.

Xóm Hẻo, cũng chẳng phải danh sơn kỳ tự chi, có điều, thấy cái bảng đầy vẻ thách thức ngạo mạn Mãnh Long thì hẵng quá giang, lắm kẻ lầm tưởng rằng, cứ hễ thò được bàn chân vô, quẹt được vài chữ lên đó một cái thôi, ắt lập tức hóa rồng. Hay đâu, rồng đó chỉ là một viễn mơ vừa lầm, vừa lộn.

Đôi khi, muốn mặc mẹ nó đi, cái thuở đời mạt pháp...Kẹt nỗi, cái thứ rồng lộn tới lộn lui này, cứ vo ve vo ve bên tai, không dang tay mà độp cho chúng bẹp dí đi, cũng...uổng. Bởi vậy, mới có thơ rằng :

Hôm nọ mất xác thằng rồng nằm
bữa nay lộn ra thằng rồng rụng
văn chương lổm ngổm bò như cua
múa mép khua môi dài dòng tụng

Chửi bới lằng nhằng (chắc chột bụng)
thơ thẩn léo nhéo rác cả tai
tập làm ễnh ương (chắc sình bụng)
ộp oạp rân trời điếc cả tai

Lòi tói thời xưa cũng thế thôi
đề thơ bừa bãi bẩn tường vôi
Xuân Hương sống lại dòm vô thấy
chắc thẳng thừng giáng một bạt tai

Xưng danh hầm hố tưởng là rồng
một phút sa cơ ngã chổng mông
rụng tà tà vô miền xóm Hẻo
ngó kỹ, ui choa thứ lộn rồng....

Tài sản của TracMoThu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #75
Ảnh thế thân của Quận Chúa Quỳnh Anh
Quận Chúa Quỳnh Anh
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Quỳnh Thỉ Thốc
Gia nhập: 09-05-2004
Bài viết: 2.529
Điểm: -1996
L$B: 52.205
Quận Chúa Quỳnh Anh đang offline
 
Trác huynh , cho muội vào chơi tiếp với nghe :

mua vui là một trò chơi
thương vay khóc mướn
lúc cười ha ha
cừu non thơ dại oa oa
thêm
bầy quỷ đói gần xa
tụ về
chưa chi bận rộn thầm thì hút hoa
thấy
ngửi
khát thèm bật la
xuất tinh đúng lúc hít hà sướng run
phơi bày ngàn chữ đóng khung
sau cơn căng bụng chập chùng xác thân
lỗ mê
bật nước tràn lan
quỷ đưa đầu xuống
săm săm gục vào


cuộc chơi cũng lắm biển dâu
ta trông diện mục ra sao bật cười
đâu ai mua lấy ngậm ngùi
bởi
cho
nên
mới bán vui suốt ngày
có bài khóc thảm thương thay
tâm tư rồng lộn thật dài vui thêm
tình tang tích tịch ngân lên
Hạ Hồi Địa Chấn
lắm duyên gọi là

bàn dân thiên hạ kêu ca
tội thân bác Trác hết ra lại vào
một tay vung kiếm tuốt đao
trừ ma diệt quỷ công lao
đã đành
Trương Thanh
thêm ả Quỳnh Anh
Tây Môn Xuy Tuyết rập rình bủa vây
đón chào kẻ sĩ chơi hay
còn ai phá hoại
thẳng tay diệt liền
cuộc chơi tiếp tục bạn hiền
miễn vui là cứ hấp diêm liền liền
ở đâu cũng có chã điên
gặp ngay bác Trác giáo thiền khỏi lo ( hehe )

Tài sản của Quận Chúa Quỳnh Anh
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #76
Ảnh thế thân của Nhất Vô Ưu
Nhất Vô Ưu
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 09-05-2006
Bài viết: 10
Điểm: 44
L$B: 6.352
Nhất Vô Ưu đang offline
 

Chẳng phải mãnh long chớ quá giang
Biết thì thưa thốt một đôi hàng
Vằn vèo lắm chữ xem ngứa mắt
Bôi quẹt dài dòng, khả ố phang

Ba hồn bảy vía đà rơi rụng
Rõ thẹn danh rồng núp trong hang
Rồng nằm rồng lộn con giun đất
Ễnh ương vỗ bụng đã vênh vang

Văn vẻ sặc mùi con cóc chết
Hâu sinh khả ố cũng xênh xang
Ve vẩy lại qua bàn với tán
Thân dơ lại vấy cả thế gian

Văn đui võ dốt đòi thi thố
Nghuệch ngoạc ta đây cũng có hàng
Mặt nạ tày tày ba bốn lớp
Có dám chính danh tỏ hùng cang?


p/s: Trác sư phụ, hồi này sao lắm địa long giun đất ở đâu ra quá sư phụ ah, chắc tại trời mưa nên cỏ dại nó mới đâm chồi.


Chữ ký của Nhất Vô Ưu
Dốc cạn chén sầu dâng bốn bể
Trút gánh đầy thanh thản vân du

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #77
Ảnh thế thân của Hư_Trúc
Hư_Trúc
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 16-03-2005
Bài viết: 57
Điểm: 105
L$B: 9.149
Hư_Trúc đang offline
 
Phân long ...

Long phi , long đảo - lộn vòng vòng
Long sa , long lạc cũng ... nòi long
Long dồn ấy báo điềm mưa gió
Long ồn trời hẳn nổi sấm giông ...


Chữ ký của Hư_Trúc
Tình riêng hợp khối tình chung
Hòa trong thế giới đại đồng yêu thương

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #78
Ảnh thế thân của TracMoThu
TracMoThu
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 05-03-2006
Bài viết: 309
Điểm: 550
L$B: 16.082
TracMoThu đang offline
 
Tức Cảnh Sinh Thơ...

Cái thời buổi lắm điều hý lộng
cổng sau thành tư cổng khơi khơi
từ Hà thành rụng xuống chơi
nghênh ngang xóm Hẻo coi trời bằng vung

đem văn vật vật cùng thiên hạ
giở đủ đòn trí trá trả treo
thương thay, thân thủ quá bèo
môi khua mép múa nhạt phèo bọt văng

tưởng long giáng hóa thằng long lạc
rơi cái đùng thịt nát xương tan
(buồn cho công tử con hoang
kinh kha chiến hữu còn đang ở tù)

tàn cuộc chiến máu mủ vương vãi
rồng lộn qua lộn lại mấy lần
tưởng xa chưa đủ nghĩ gần
tòng khẩu nhi xuất là mầm họa kia

gương tày liếp ê chề trước mắt
khuyên lũ rồng lắt nhắt chớ ham
mắng người cóc nhái lam nham
quên mình cũng loại nằm ngang bùn sình

thân trùn dế thụ danh trùn dế
tham làm chi cái ghế long...đinh
rồng chui nhầm chỗ rồng đành...
rụng râu, sứt móng tanh bành có khi !

Tài sản của TracMoThu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #79
Ảnh thế thân của **Sao Anh**
**Sao Anh**
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 23-07-2005
Bài viết: 25
Điểm: 30
L$B: 898
**Sao Anh** đang offline
 
cbn rồng

RÔNG THÌ NGỨA CÒN NGƯỜI THÌ RỐNG

Rồng rồng rắn rắn thấy mà ham
Tưởng bở chạy dzô ngó đụng hàng
Lắm đứa chè bè dang rạng háng
Nhiều thằng mồm miệng cứ oang oang
Chủ nhà đứng ngó rồi than thở
Khách đến ngồi xem bực muốn phang
Người rống ôi! thôi cùng rồng ngứa
Tiên sư thằng dốt lại khoe khoang


Chữ ký của **Sao Anh**
Cái gì, cái gì hả...........

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #80
Ảnh thế thân của **Sao Anh**
**Sao Anh**
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 23-07-2005
Bài viết: 25
Điểm: 30
L$B: 898
**Sao Anh** đang offline
 
Tức sự nhè

Ngồi buồn thơ thẩn vẻ ve vè
Bảy chữ tám câu lại nhé nhè
Liếc dọc ruồi bâu chờ khẽ khẽ
Ngó ngang lươn đợi ngóng nghẻ nghe
Muôn điều từ lý ..ừ rồi rỗi
Trăm sự tự do bực hè he
Thiên hạ dăm thằng ngưa ngứa mắt
Thơ thẩn ông tuôn chửi khé khè


Chữ ký của **Sao Anh**
Cái gì, cái gì hả...........

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 30-06-2006   #81
Ảnh thế thân của anhthatxautrai2
anhthatxautrai2
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 03-08-2004
Bài viết: 324
Điểm: 160
L$B: 14.144
anhthatxautrai2 đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi TracMoThu
Đến khổ với bọn rồng lộn !

Thuở xưa...mỗi lần Trời mở hội long môn, biết bao loài chăm chăm mơ giấc mơ hóa rồng (chắc cũng chẳng kém chi giấc mơ hóa rồng của mấy con vịt đẹt vùng Đông Nam Á ngày nay). Ấy thế, rồi chuẩn bị, rồi rình rập, rồi cong lưng gồng đuôi giương vây rộ vảy cố hết sức để họa may độp một cái thành rồng. Tội nghiệp, có khi chúng tưởng hóa rồng cũng dễ như...chó nhảy bàn độc vậy. Hoài Thanh có một câu để đời : Chí lớn mà tài mọn...để chỉ một người làm thơ dày công cả đời chắt chiu cày ải những câu văn vần mong được một danh hão : thi nhân.

Khổ thân, chẳng thành được thi nhân bởi tài chẳng có mấy. Thế nhưng, dẫu sao nhân vật ấy cũng có bỏ công sức cả đời mình ra để mong thỏa được chí. Chí không đạt được, nhưng thương trọng cái công sức kia, nhà phê bình HT mới dành cho ông một câu thương cảm : Chí lớn mà tài mọn. Dù gì, cũng có chữ lớn, nghe đỡ tủi.

Cá chép, chỉ còn một chút xíu nữa đã có thể hóa long để đạp mây trên chín từng trời, sự thất bại gây cho người bàng quan bao nhiêu xúc cảm. Thậm chí, như con con tôm kia, có lộn cứt lên đầu vì giấc mơ quá sức, cũng cho ta thấy được sự cố gắng đến tận cùng. Dù không đạt tới sự kính trọng, nhưng ít nhất, là đáng quý. Muốn thành rồng...kể ra thập phần gian khó.

Ấy thế, cho nên Trác mỗ cảm thấy nảy sinh một cảm giác cực kỳ chán ghét cái bọn ruồi bọ chẳng hề muốn bỏ ra chút công tu dưỡng mảy may đã có tư tưởng đòi hỏi hóa rồng. Chẳng phải tiếng vỗ sóng đầy phấn khích trong hội vượt vũ môn, ở đây, chỉ nghe tiếng vo ve được khuếch âm nhờ vào kỹ thuật tiên tiến, làm rác tai thính giả. Thương thay ! Một con rồng nằm đã gần như hắt những hơi thở cuối cùng...lại thêm một con rồng rụng (chẳng hiểu có bị trúng tên phương nào chăng) cái bịch vào xóm Hẻo. Rống lên những âm thanh xằng bậy...mà thâm tâm chúng cứ tưởng đó là tiếng kêu bi ai thống thiết của loài linh vật. Than ôi, bi ai có lẽ chẳng phải là sai, có điều, chỉ là thứ tiếng vo ve của ruồi nhặng trước khi bị bàn tay của ai đó đánh bộp, xong đời.

Nghĩ cũng thương, tội nghiệp cho những bộ óc lềnh bềnh bã đậu, chúi mũi rặn cho kỳ được những câu văn để ký bừa ký bãi rồng nọ rồng kia. Mới lộn lên lộn xuống tí cỏn con đã ngỡ hóa rồng. Bi kịch thời đại chăng ? Hay cũng chỉ trò cười đã kéo dài suốt hàng ngàn năm nhân loại ?

Hồ Xuân Hương, bà chúa thơ Nôm khét tiếng một thời đã viết :

Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ?
Lại đây cho chị dạy làm thơ,
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa.


để mắng bọn cậy chút cửa Khổng sân Trình học đòi thơ với thẩn. Chuyện đám thi sĩ dỏm đã được nàng nữ sĩ cất giọng cảnh cáo tự bao đời nay, nhưng quả rằng, có khi chúng cũng chả hiểu ra nổi bởi điều gì mà mình bị mắng. Lòng Trác mỗ nghĩ tới bọn này chẳng có lúc nhuốm ba phần thương cảm. Dẫu sao, bởi mê chọc gái mà nên, quên cái ti toe ra miệng của mình cũng chẳng khác là bao với cái thứ thường bĩnh ra quần, thế mới khổ.

Thế nhưng, đối với bọn hợm hĩnh sau đây mới là chẳng còn gì để nhín ra được chút nào thương hại.

Dắt díu nhau lên đến cửa chiền,
Cũng đòi học nói nói không nên.
Ai về nhắn bảo phường lòi tói,
Muốn sống đem vôi quét trả đền!


Xấu, hay làm tốt, dốt, hay nói chữ. Thì cũng được đi. Nhưng cái thói khệ nệ vác bút đề thơ, bất kể tới cái ngô nghê, cái dốt nát, lên bất kể chốn nào, là đáng bị Hồ nữ sĩ mắng cho là phường lòi tói. Cứ thấy tao nhân mặc khách đề thơ, là lật đật kiếm cho bằng được một chỗ để chen vào. Quệt quẹt bôi bác, cốt để dòm được cái chữ ký của mình nằm kề cận những danh sĩ cao nhân. Ôi, giấc huyễn mộng hóa long của loài giun dế.

Xóm Hẻo, cũng chẳng phải danh sơn kỳ tự chi, có điều, thấy cái bảng đầy vẻ thách thức ngạo mạn Mãnh Long thì hẵng quá giang, lắm kẻ lầm tưởng rằng, cứ hễ thò được bàn chân vô, quẹt được vài chữ lên đó một cái thôi, ắt lập tức hóa rồng. Hay đâu, rồng đó chỉ là một viễn mơ vừa lầm, vừa lộn.

Đôi khi, muốn mặc mẹ nó đi, cái thuở đời mạt pháp...Kẹt nỗi, cái thứ rồng lộn tới lộn lui này, cứ vo ve vo ve bên tai, không dang tay mà độp cho chúng bẹp dí đi, cũng...uổng. Bởi vậy, mới có thơ rằng :

Hôm nọ mất xác thằng rồng nằm
bữa nay lộn ra thằng rồng rụng
văn chương lổm ngổm bò như cua
múa mép khua môi dài dòng tụng

Chửi bới lằng nhằng (chắc chột bụng)
thơ thẩn léo nhéo rác cả tai
tập làm ễnh ương (chắc sình bụng)
ộp oạp rân trời điếc cả tai

Lòi tói thời xưa cũng thế thôi
đề thơ bừa bãi bẩn tường vôi
Xuân Hương sống lại dòm vô thấy
chắc thẳng thừng giáng một bạt tai

Xưng danh hầm hố tưởng là rồng
một phút sa cơ ngã chổng mông
rụng tà tà vô miền xóm Hẻo
ngó kỹ, ui choa thứ lộn rồng....

Thơ văn người ta chỉ thế thôi
Ai bắt coi đâu..rõ lắm lồ ..i^i
Vâng ..! thư "bác trác "tài cao rộng
Viết thơ như bác cũng xưng tôi ????


Chữ ký của anhthatxautrai2
Có phải không ai cũng yêu rồi
Nhưng vì e ngại chẳng hở môi
Thế rồi mỗi ngày cứ như thế
Chúng mình tuy gần nhưng xa xôi

Tài sản của anhthatxautrai2
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 10:34
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08886 seconds with 15 queries