Tớ là Xanhxanh, tờ là người luôn phạm lỗi, tớ rất hay ân hận.
Hôm trước có người nói lời xin lỗi với tớ, tớ bảo họ "xin ư, tớ có lỗi với bạn sao mà bạn xin tớ, tớ không có và tớ không cho...híc" rồi tớ bỏ đi. Sau này tớ rất ân hận vì từ chối cái lời xin xỏ ấy, tớ chán tớ quá.
Hôm nay tớ nghe có người hỏi là lời xin lỗi có bao giờ muộn mằn không, tớ không nói nhưng tớ nghĩ chẳng bao giờ là muộn cả, nhất là khi trong sâu thẳm tâm hồn người đó biết rằng lỗi lầm ngày xưa chỉ còn là cái cớ vô duyên của cái đầu ngốc nghếch để không dám sống thật với trái tim đau khổ của mình. (tớ không dám trả lời vì tớ có biết nhiều đâu, khổ thế cơ chứ).
Tớ chỉ biết nghĩ rằng sẽ là người có lỗi hơn nữa, với chính mình và với nhiều người, nếu như không dám nói lời "xin lỗi" của lòng mình.
hic