Hi Phong !
Vẫn khỏe chứ . Cũng lâu lắm không gặp ha . Tr thỉnh thoảng lắm mới vào diễn đàn thôi . Vì nơi đây là nơi tr lưu giữ những gì vui buồn mà . Ai cũng có một nơi để có thể trút bỏ tất cả những suy nghĩ , những gì không biết nói cùng ai mà . Thật sự thấy mình ngày xưa trẻ con quá , bây giờ bước vào cuộc sống mới thấy lắm chông gai phải vượt qua . Phong có như thế không ?? Nhiều khi ước gì mình cứ như lúc còn trẻ , thoải mái tự do . Giờ mới hiểu tại sao người ta hay nói " trẻ con là sướng nhất ". Hồi đó là trẻ con thì lại nghĩ , là người lớn là sướng nhất vì không phải đi học ... Hihi .. Thiệt là mâu thuẫn .. Rảnh rảnh qua nk tr xem hình hen ..
Nhìn em đau nằm một mình trong căn phòng vắng, muốn vào để nhìn lén khuôn mặt em, vuốt nhè nhẹ mái tóc của em ...nhưng lòng cứ nặng trĩu, kô lê nổi bước chân. Hỏi đời là cái chi, tình là thế sao?
Cuộc đời anh luôn sống cho người khác, đã từng nói với em...mọi người xung quanh mình vui thì mình sẽ vui hơn, còn đối với chuyện đó anh nghĩ anh đã sai vì những cái đó đúng kô mang lại sức khỏe cho mình, còn dính tới pl và đặc biệt quan trọng là nó ảnh hưởng rất nhiều đến tình cảm của chúng ta..nhưng anh kô thể làm theo lời em đc, anh kô giải thích và cũng chẳng biện minh làm j nữa nhưng trong cuộc sống là thế, anh thiết nghĩ mình cũng nên đôi lần thế em à, miễn mình biết dừng ở điểm nào, giữ đc bản thân mình hay kô mới là điều quan trọng. Nói ... em có thể chếch môi nghĩ là dễ lắm đúng kô nhưng thật sự là thế, em tin cũng đc kô tin cũng chẳng sao vì bây giờ về sau anh sẽ kô làm cho em phải mệt mỏi, buồn lòng về anh nữa. Mặc dù nói rất nhiều với em câu đó rồi nhưng bây giờ hãy cho anh nói lần cuối với em câu đó : " Xin lỗi em "
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Tư Mã Nam Phong vì bài viết hữu ích này:
Nhìn em đau nằm một mình trong căn phòng vắng, muốn vào để nhìn lén khuôn mặt em, vuốt nhè nhẹ mái tóc của em ...nhưng lòng cứ nặng trĩu, kô lê nổi bước chân. Hỏi đời là cái chi, tình là thế sao?
Cuộc đời anh luôn sống cho người khác, đã từng nói với em...mọi người xung quanh mình vui thì mình sẽ vui hơn, còn đối với chuyện đó anh nghĩ anh đã sai vì những cái đó đúng kô mang lại sức khỏe cho mình, còn dính tới pl và đặc biệt quan trọng là nó ảnh hưởng rất nhiều đến tình cảm của chúng ta..nhưng anh kô thể làm theo lời em đc, anh kô giải thích và cũng chẳng biện minh làm j nữa nhưng trong cuộc sống là thế, anh thiết nghĩ mình cũng nên đôi lần thế em à, miễn mình biết dừng ở điểm nào, giữ đc bản thân mình hay kô mới là điều quan trọng. Nói ... em có thể chếch môi nghĩ là dễ lắm đúng kô nhưng thật sự là thế, em tin cũng đc kô tin cũng chẳng sao vì bây giờ về sau anh sẽ kô làm cho em phải mệt mỏi, buồn lòng về anh nữa. Mặc dù nói rất nhiều với em câu đó rồi nhưng bây giờ hãy cho anh nói lần cuối với em câu đó : " Xin lỗi em "
đọc lại bài này nè, tự nhiên thắc mắc không biết anh còn dính tới cái đó không nữa ...chỉ hy vọng là không, vì chẳng có gì tốt đẹp hết!
...anh lại đi, tự nhiên chẳng muốn nói chi nữa hết á, tại anh còn ham chơi quá...
em nghĩ rồi, đến khi nào anh xác định được cho tương lai của 2 đứa mình một cách ổn định thì lúc đó mới xác định tới chuyện lập gia đình ^^ ! Em cũng không ép mình phải khổ sở nữa, em cũng không trách móc hay ngăn cản anh kái gì hết nữa ..cứ để theo lẽ tự nhiên nó như thế vậy !
Em đang cố gắng phần của riêng em nên em vẫn sẽ tiếp tục cố gắng.! Một lúc nào đó kái gì đến sẽ tự khắc nó đến thôi anh nhĩ ^^!
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến †ßé_He0† vì bài viết hữu ích này:
Chắc có lẽ...đây là bài viết cuối cùng trong topic " Chuyện nhà tôi ". Một topic mà tôi nghĩ đã gắn liền và có nhiều kỷ niệm với tôi nhất từ khi tôi biết đến nơi này. Bao nhiêu hỷ nộ ái ố...ở nơi đây tôi đều đã trải qua, đến lúc phải chào tạm biệt nó rồi, vì thiết nghĩ sẽ chẳng tìm được gì còn xót lại nơi đây. Có chăng cũng chỉ là ngồi hồi tưởng lại những ký ức mà tôi đã trải qua. Tôi xin cảm ơn tất cả những ai đã góp phần tạo nên nơi này, rất cảm ơn....
Hôm nay tôi rất buồn, buồn lắm...tôi cũng biết vì sao có tâm trạng đó, tôi biết...nhưng chắc có lẽ, sau bài viết này tôi sẽ cố gắng vượt qua, dù biết sẽ khó khăn nhưng tôi nghĩ mình sẽ làm được. Trên đời này, chẳng có gì là " không thể " cả, giống như hôm nay....chưa bao giờ tôi nằm trên giường từ 5h chiều đến bây giờ mà chỉ để " ngẫm nghĩ ", từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ như thế. Thời gian cũng trôi qua thật là nhanh, thấm thoát đó cũng đã gần hết năm rồi, nhanh thật...Không biết sang năm sẽ như thế nào đây, nhưng chắc chắn một điều tôi sẽ còn ghé lại nơi đây, ghé lại cái nơi mà tôi cho rằng mang lại cho tôi nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhất...từ chuyện bạn bè, anh em đến chuyện tình cảm...rất là nhiều...nhiều đến nỗi mà tôi cho rằng có thể viết ra một cuốn sách. Nói hơi quá lên nhưng chắc có lẽ sự thật là dzậy. Có quá nhiều điều ở trên này liên quan đến cuộc sống của tôi. Và cũng chắc từ bây giờ tôi sẽ không còn thường xuyên ghé thăm đây nữa, cũng hơi tiếc nhưng biết làm sao được, mỗi người có một con đường riêng cho bản thân mình, không ai giống ai cả, hy vọng nơi đây sẽ còn mãi mãi để tôi có thể lưu giữ những cái ký ức mà mình đã có, hy vọng là dzậy. Đã đến lúc phải nói chào tạm biệt, chúc tất cả mọi người luôn vui vẻ và hạnh phúc
Có 5 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Tư Mã Nam Phong vì bài viết hữu ích này: