Chắc có lẽ...đây là bài viết cuối cùng trong topic " Chuyện nhà tôi ". Một topic mà tôi nghĩ đã gắn liền và có nhiều kỷ niệm với tôi nhất từ khi tôi biết đến nơi này. Bao nhiêu hỷ nộ ái ố...ở nơi đây tôi đều đã trải qua, đến lúc phải chào tạm biệt nó rồi, vì thiết nghĩ sẽ chẳng tìm được gì còn xót lại nơi đây. Có chăng cũng chỉ là ngồi hồi tưởng lại những ký ức mà tôi đã trải qua. Tôi xin cảm ơn tất cả những ai đã góp phần tạo nên nơi này, rất cảm ơn....
Hôm nay tôi rất buồn, buồn lắm...tôi cũng biết vì sao có tâm trạng đó, tôi biết...nhưng chắc có lẽ, sau bài viết này tôi sẽ cố gắng vượt qua, dù biết sẽ khó khăn nhưng tôi nghĩ mình sẽ làm được. Trên đời này, chẳng có gì là " không thể " cả, giống như hôm nay....chưa bao giờ tôi nằm trên giường từ 5h chiều đến bây giờ mà chỉ để " ngẫm nghĩ ", từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ như thế. Thời gian cũng trôi qua thật là nhanh, thấm thoát đó cũng đã gần hết năm rồi, nhanh thật...Không biết sang năm sẽ như thế nào đây, nhưng chắc chắn một điều tôi sẽ còn ghé lại nơi đây, ghé lại cái nơi mà tôi cho rằng mang lại cho tôi nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhất...từ chuyện bạn bè, anh em đến chuyện tình cảm...rất là nhiều...nhiều đến nỗi mà tôi cho rằng có thể viết ra một cuốn sách. Nói hơi quá lên nhưng chắc có lẽ sự thật là dzậy. Có quá nhiều điều ở trên này liên quan đến cuộc sống của tôi. Và cũng chắc từ bây giờ tôi sẽ không còn thường xuyên ghé thăm đây nữa, cũng hơi tiếc nhưng biết làm sao được, mỗi người có một con đường riêng cho bản thân mình, không ai giống ai cả, hy vọng nơi đây sẽ còn mãi mãi để tôi có thể lưu giữ những cái ký ức mà mình đã có, hy vọng là dzậy. Đã đến lúc phải nói chào tạm biệt, chúc tất cả mọi người luôn vui vẻ và hạnh phúc
Có 5 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Tư Mã Nam Phong vì bài viết hữu ích này: