Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 23-02-2010   #181
Ảnh thế thân của Tong Giang Nong Fu
Tong Giang Nong Fu
-=[ Hộ Quân Đầu Lĩnh ]=-
Gia nhập: 22-10-2005
Bài viết: 796
Điểm: 381
L$B: 70.214
Tong Giang Nong Fu đang offline
 
Trích dẫn:

NGÔI NHÀ HẠNH PHÚC.

Là khi em hạnh phúc khi có anh bên cạnh em.
Một nụ hôn thật khẽ lên đôi mắt em mỗi khi buồn.
Một điều em thầm giấu trong trái tim đã lâu thật lâu.
Dù ngày mai ra sao thì vẫn chỉ yêu người thôi.

Dẫu chỉ là giấc mơ em xin mơ hoài.
Cuối con đường nắng lên chờ anh đến.
Đến khi nào trên thế gian mặt trời ngừng sáng lối em đi về.
Ánh mắt này.
Đôi tay này.
Mãi thuộc về nhau.

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=MEJY36Df1L
Lòng như lắng xuống khi nghe được lời hát này. Tiếc là xưa nay nhạc Việt mới chỉ có thể đi vào lòng người nhờ ca từ chứ không nhờ jai điệu. Ai đó nói rằng mỗi người Việt là một nhà thơ, hẳn cũng có lý. Nhưng khi nào thơ thành nhạc và nhạc có đủ sự tinh tế để rung động lòng người, zù là khi người không hiểu lời bài hát thì đó là một quá trình thật zài mà chắc chắn chỉ có tự zo mới là con đường đi tới được.

Đến khi nào trên thế gian mặt trời ngừng sáng lối em đi về. Đó là một lời hứa, một lời thề một niềm tin không jì so sánh. Mà thế jan không mấy ai có được cũng như không mấy ai được trao cho niềm tin ấy. Hạnh fúc thật jản zị... Thật jản zị với ai biết hài lòng với những jì đang có.

Còn những ai, không mơ những jấc mơ jản zị zưới mái nhà riêng...



Cuối con đường
nắng lên
TỰ ZO
đến



Chữ ký của Tong Giang Nong Fu
Tâm ở Sơn Đông thân ở Ngô
Mấy phen phiêu bạt chốn giang hồ
Sau này cho thỏa lòng mong ước
Mới biết Hoàng Sào cũng trượng phu.
.

Tài sản của Tong Giang Nong Fu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 31-05-2010   #182
Ảnh thế thân của LSB-HoTamNuong
LSB-HoTamNuong
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Nhất Trượng Thanh
Gia nhập: 30-06-2004
Bài viết: 670
Điểm: 461
L$B: 18.866
Tâm trạng:
LSB-HoTamNuong đang offline
 
gửi người "yêu dấu" 26/6

1 ngày cuối tháng 5,

...tôi vẫn đang đi trên con đường mình đã chọn, vững chãi, đau xót, bình yên, buồn bã, đôi lúc cô độc dù vẫn được yêu thương, yếu đuối trong vẻ ngoài bướng bỉnh, và không hề hối hận.

Tôi chấp nhận mất người, người ghét tôi, bỏ mặc tình bạn tri kỷ. Nhưng tôi biết người quan tâm tôi, dõi theo từng bước nhỏ tôi đi, và quay lưng khi tôi ngoảnh mặc. Cuộc sống xứ người của người đã tốt, mẹ người sẽ có mặt bên cạnh người ngày tôi sang sông. Bằng tất cả tấm lòng, tôi thật sự cảm ơn người, giọng nói ấm, tình cảm ấm đã ở bên tôi suốt trong thời gian tôi xa lạ nơi xứ người. Tôi đã đi trong đầy đủ, để ngày về đón nhận 1 sự rẽ chia, tan vỡ, người đã ở bên tôi trực tiếp hay gián tiếp, không khoa trương, kiên nhẫn chỉ để nghe tôi khóc. Người đã chấp nhận lui ra xa theo sự lựa chọn ngu ngốc của tôi. Người đứng ngoài lặng lẽ và xót xa khi tôi biết được mình đã đặt tình cảm ko đúng chỗ. Người dẫn bạn gái tới giới thiệu với tôi trong sinh nhật người 1 cách ngoa ngoắt, để rồi sau đó đóng cửa sớm, thổi nến đón sinh nhật với mẹ người và ăn ngon lành chỗ ca-cao tôi nhờ đứa em gái mua tận Mỹ Tho làm quà.

Người ơi, tôi mong người được tốt, được bình yên như người đã từng mong cho tôi như vậy. Tình cảm ấy, tôi cũng là người trong cuộc, tôi hiểu chứ. Người ko phải xót xa vì tôi nữa, không phải lo lắng vì tôi nữa, vì giờ đây, tôi yên bình và hạnh phúc....

Người tôi chọn bây giờ giống tôi ở chỗ 2 bàn tay trắng, người ấy bình dân, là 1 người bình thường, ko giỏi giang, chỉ cần mẫn, và thương tôi chân thành, thật khó mà để chúc phúc nhỉ, nhưng tôi tin người dành điều ấy cho tôi.

Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn ko hề hối hận vì những gì mình đã làm và chọn lựa, vì tôi đã luôn sống rất hết mình. Và tôi cũng ko thể lí giải vì sao tôi lại ko mở lòng đc với người, người nhỉ? Vì sao thế? Chỉ có 1 cách lí giải thôi, 1 nửa thật sự của người là 1 người khác, toàn vẹn hơn tôi. Hãy cứ sống như thế, nhưng mở lòng ra và hạnh phúc, người nhé!

Có những thứ đáng trân trọng và có những thứ trái ngược thế trong cuộc đời của mỗi chúng ta, và người, là một phần tôi giữ mãi mãi trong trái tim này!

From 30/6.


Chữ ký của LSB-HoTamNuong
<i><font face=Times New Roman><font size=1><font color=indigo>gió sẽ dịu dàng khi gió bên trăng</font></font></font></i>...

Tài sản của LSB-HoTamNuong
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến LSB-HoTamNuong vì bài viết hữu ích này:
Lăng Độ Vũ (07-10-2010)
Cũ 11-06-2010   #183
Ảnh thế thân của LSB-HoTamNuong
LSB-HoTamNuong
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Nhất Trượng Thanh
Gia nhập: 30-06-2004
Bài viết: 670
Điểm: 461
L$B: 18.866
Tâm trạng:
LSB-HoTamNuong đang offline
 
Ôm lòng đêm
nhìn vầng trăng mới về
nhớ chân giang hồ
ôi phù du
từng tuổi xuân đã già
một ngày kia đến bờ
đời người như gió qua....

Không còn ai
đường về ôi quá dài
những đêm xa người
chén rượu cay
một đời tôi uống hoài
trả lại từng tin vui
cho nhân gian chờ đợi

Về ngồi trong những ngày
nhìn từng hôm nắng ngời
nhìn từng khi mưa bay
có những ai xa đời quay về lại
về lại nơi cuối trời
làm mây trôi

Thôi về đi
đường trần đâu có gì
tóc xanh mấy mùa
có nhiều khi
từ vườn khuya bước về
bàn chân ai rất nhẹ
tựa hồ những năm xưa....

vẫn biết cuộc đời là mong manh, vẫn biết đường xa vạn dặm, nhưng vẫn không thể thoát khỏi những hoang mang giữa biển đời nổi trôi... vì 1 lẽ cô độc...vì 1 sự cô đơn... vì sự nhập nhằng giữa đương đầu tiếp tục hay buông xuôi.

đương đầu? đã, đang và rất mệt mỏi, là đòn bẩy không điểm tựa, là những chiếc lá lẻ loi không dây buộc làm nên mái tranh che mưa nắng, là tâm hồn cạn khô, sỏi đá, lạnh lẽo mà không mong mưa về....

buông xuôi? muốn, nhưng không can đảm, và không can tâm...
ôi những con người, những ánh mắt, những tấm lòng kia, vẫn đang vỗ về tôi biết chừng nào.............................................. .................................................. .......................


Chữ ký của LSB-HoTamNuong
<i><font face=Times New Roman><font size=1><font color=indigo>gió sẽ dịu dàng khi gió bên trăng</font></font></font></i>...

Tài sản của LSB-HoTamNuong
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 07-10-2010   #184
Ảnh thế thân của LSB-HoTamNuong
LSB-HoTamNuong
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Nhất Trượng Thanh
Gia nhập: 30-06-2004
Bài viết: 670
Điểm: 461
L$B: 18.866
Tâm trạng:
LSB-HoTamNuong đang offline
 
Cuối cùng chị cũng sang ngang, sau những đợi chờ và những cuộc tình hụt hẫng, cổng vu quy cũng đã được dựng, mâm ngũ quả long phụng được sắp trang nghiêm, mọi người tụ họp về, khề khà vui vẻ. Ba chị cũng về, người đàn ông hơn 20 năm trước bỏ rơi mẹ chị, chị và đứa em trai để đi xây dựng gia đình với người đàn bà khác, trẻ hơn, đẹp hơn và giàu có hơn, để đem lại cho 3 mẹ con chị biết nhiều hơn về nỗi cực nhọc, nhiều hơn về nỗi đắng cay và biết bao nhiêu lần hơn sự chua xót. Dẫu sau đó, ba chị có lo lắng cho 2 chị em chị học hành, cơm no áo ấm, vật chất đủ đầy, nhưng cái tin chị có em cùng cha khác mẹ vào buổi sáng ấy không làm cho chị vui niềm vui gia đình có thêm thành viên mới, mà làm cho chị thấy gia đình của mình đã mãi mãi bị chia cắt, mãi mãi không thể nào hàn gắn phần mang tên "ba" đang xa xôi đó...

Cô, người đàn bà trẻ bị chồng bỏ rơi năm nào chốn phố thị phải một nách hai con dắt díu nhau về quê nhà bữa rau bữa cháo, những đứa con thơ dại đó khi lớn lên mới hiểu được một phần nào về sự thiếu vắng bóng cha và nỗi đau ly tan của một gia đình, nhưng cô, một người phụ nữ lạc loài, một người mẹ đơn thân, một người trẻ phải chịu áp lực quá lớn của sự cô đơn, và hủ tục lạc hậu, hẳn đã không thể đơn thuần lấy nước mắt của mình mà làm vơi đi nỗi đau khổ được.

Hôm nay, ngày vui của chị, cô thấy mặt chồng lần thứ 4 sau khi ông bỏ đi, lần 1: ông chị mất, chính là người cha già nua của cô; lần 2: đám cưới con trai cô, cũng là con trai duy nhất của ông, lần 3: đám cưới cháu gái cô, là con của người em trai đã cưu mang mẹ con cô khi thất thế sa cơ, người em ấy cả chồng cô cũng phải mang ơn vì đã thay mặt nuôi dạy con mình; và lần 4, cũng chính là lần này đây, cô gả đứa con gái yêu của mình đi theo chồng, hỡi ơi, trong giây phút đề huề, ngày vui trọng đại của đứa con gái rượu, cô khóc, khóc không phải vì cảm động khi nghe "ba nó" khuyên dạy những điều con gái về nhà chồng, khóc không phải vì cực kỳ buồn khi sáng mai đây phải xa con, mà cô khóc khi nghĩ tới ông, "ba nó" ở ngay đây, ở ngay đây mà xa vời vợi. Mai con gái theo chồng, 30 năm biết tính con, nó đau đớn nhưng cũng yêu thương cả đứa em cùng cha khác mẹ, đứa em mà mỗi lần thấy mặt đều gợi lên trong nó nỗi nhớ ba và sự thương tổn không bao giờ lành, tính nó là vậy, cô tin nó sẽ được nhà chông trân trọng và rồi cũng năng về thăm mẹ, vì đã bao năm mẹ con quấn lấy nhau, mà nhà rể cũng có chi là xa xôi, chỉ có ông, chung với cô 2 đứa con, con trai đã lấy vợ, con gái theo chồng, sau sáng mai, sau lần này, liệu có còn thêm lần nào để thấy nhau trong cuộc đời này nữa không ?......


Chữ ký của LSB-HoTamNuong
<i><font face=Times New Roman><font size=1><font color=indigo>gió sẽ dịu dàng khi gió bên trăng</font></font></font></i>...

Tài sản của LSB-HoTamNuong
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến LSB-HoTamNuong vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (29-11-2010), Lăng Độ Vũ (07-10-2010)
Cũ 28-11-2010   #185
Ảnh thế thân của Vũ Lan
Vũ Lan
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 02-04-2007
Bài viết: 21
Điểm: 22
L$B: 8.004
Tâm trạng:
Vũ Lan đang offline
 
Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây....

Vâng, lần này là lần hẹn cuối, có lẽ là mãi mãi. Vòm trời này có lẽ nhỏ nhoi với những người có duyên và thật rộng rãi cho những người vô duyên, mà tôi với anh, theo lời anh nói là :" rất rất rất rất rất rất rất rất rất vô duyên với nhau", hỏi 1 rất là đủ, anh chỉ cần kéo dài là em hiểu rồi, đâu cần phải ngồi đếm từng ấy rất, trả lời vì anh biết em thích số 9, vậy thôi!

Ừ, chỉ vậy thôi, thế giới của anh tôi không xâm nhập vào được, và cũng không cần phải xâm nhập, 1 lần ngồi quán bar để uống 1 ngụm rượu và liên tục ăn cà-rốt để giải chất độc đó, là đủ. 1 lần tháp tùng đi ăn tiệc cưới nhà hàng 5 sao để tự thấy mình quê mùa, lạ lẫm và rồi lạc lõng, là quá đủ. Cũng không biết vì sao, đôi khi tôi cũng thấy mình muốn uống rượu, muốn pha những loại cocktail đã học được cho mình và người yêu để cùng tận hưởng sự lãng mạn, và cũng đôi lần tôi muốn dành 1 góc nhỏ trong gian bếp để trang trí thành quầy rượu, tất cả cho thấy mọi thứ lẽ ra đã không xa lạ với tôi đến vậy, hay là vì anh? hay là vì những người xung quanh anh? không rõ!

Với tôi, anh là 1 người anh trai lạ lẫm, anh có nhiều mặt để thể hiện với nhiều người, nhưng với tôi, anh thẳng thắn và tận tình. Cuộc sống cho tôi có được nhiều sự thương yêu và trân trọng, trong khi bản thân tôi thật bình thường, và tôi thấy mình thật may mắn...

Lần trước, anh nói với tôi anh đã và đang yêu thầm 1 người, chị ấy là một cô gái duyên dáng, nhưng lại không tự tin về thế mạnh của mình, và vì chị ấy là con trong 1 gia đình gia giáo nên dẫu có là 1 người nổi loạn cũng không biết tỏ tình làm sao. Anh làm tôi thật bất ngờ và buồn cười, có lẽ 1 người đơn giản như tôi thì chỉ cần người ta thổi lộ "anh mến em" là đủ rồi, nên cũng không giúp anh cưa con gái nổi loạn nhà gia giáo ra sao cả, nhưng tôi tự hỏi, sao những lời nói đau lòng thì ngta đễ nói ra, còn những lời nói yêu thương thì phải cứ đắn đo và chần chừ?!...

Lần này gặp, a nói a sẽ không bỏ cuộc, a sẽ kiên nhẫn lặng im và chờ ngày cô gái đó cần anh. Tôi cũng không hiểu rõ anh lắm, nhưng nếu cứ lặng im, lúc ngta cần, liệu ngta có biết để tìm đến anh ko?

Chia tay lần này có lẽ không gặp nhau nữa, vì tôi không cho anh số đt, vì giờ tôi đã có người ở cạnh, không nên làm phiền anh, với tôi, đào hoa khi ngta đã có gia đình là một tội ác, nó hủy hoại cuộc sống gia đình êm đẹp, nên tôi cũng không cho mình cơ hội để tiếp xúc ai nhiều, và nhất là đối với anh, người đã trách mắng tôi vì quyết định lớn nhất của đời mình.

Em gái chúc anh tìm được chốn bình yên cho tâm hồn anh trú ngụ, đủ bao dung như anh từng ví một người nào đó với lá vàng lần anh qua S thăm em.

Và để trả lời cho anh câu hỏi em chỉ ngồi "vô duyên cười trừ", người lý tưởng của em là người vững chãi che chắn cho em trong đời, khù khờ cũng được, những hãy chỉ chân thành cho riêng em. Em cần là em khi em ngồi với người đó, ăn bữa cơm gia đình, giặt giũ quét dọn cùng nhau, là người em có thể khóc trong vòng tay và nắm tay em khi qua đường, sẽ là cụ thể rất rất nhiều thứ, nhưng gói gọn trong vững chãi và chân thành, vậy thôi!


Chữ ký của Vũ Lan
đường xưa mây trắng

Tài sản của Vũ Lan
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 01:59
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,06571 seconds with 18 queries