Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 10-07-2006   #1
Ảnh thế thân của Giao_Ảnh
Giao_Ảnh
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 02-03-2006
Bài viết: 12
Điểm: 9
L$B: 7.494
Giao_Ảnh đang offline
 
Bực tức !

Lo lắng và sợ hãi. Cảm xúc ấy bám riết, chế ngự trái tim cô. Cả ngày rồi không liên lạc được với anh. Cái cảm giác âu lo cứ chập chờn, dạo này có rất nhiều những thông tin đáng sợ, và cô cứ nghĩ quẩn. Biết đâu...
Chiều... Ngày mai ra số báo 11.7, cả phòng biên tập nháo nhào vì tin ảnh, sửa tít, sửa lỗi, thay bài, sắp khung, sửa bản bông, in báo. Cô cảm tưởng chân tay mình thừa thãi, đầu óc không tập chung, những giấy tờ cứ loạn xạ, câu chữ rối tung cả lên. Còn phải mau mau cho kịp giờ chuyền báo. Ngẩng lên thì đã 6h.
Chị phó ban biên tập kêu cô về trước, ánh mắt đầy cảm thông. Cô bước vội khỏi phòng, phóng xe ra ngoài đường, rẽ vào quán điện thoại gần nhất...
Thả mình rơi trên ghế, những câu hỏi chẳng cho cô có cơ hội bình yên, chưa từng có cảm giác bất an như thế này. Anh đang ở đâu? Có chuyện gì xảy đến với anh chăng? Liệu có điều gì xảy ra không?
Trước đây, cô thích những câu chuyện lãng mạn một chút, bi đát một chút. Và luôn cho rằng bởi nó buồn nên mới đẹp đến vậy, cái đẹp mang màu xám. Thế nhưng... Cô không dám nghĩ tiếp, giờ cô mới hiểu. Hiểu rằng trong thực tế, người ta cầu an lành và hạnh phúc đến thế nào. Mong sự vẹn tròn, viên mãn ra sao.
Tối hôm qua, vẫn những dòng tn ngọt ngào. Sáng nay...Cô nghe lòng mình òa lên khóc. Giá thử gặp anh bây giờ nhỉ, cô sẽ ném cả cái khối lo lắng khôn nguôi này vào anh không biết chừng. Nó đè tâm hồn cô xuống, nặng trĩu. Chẳng thể thấy nhẹ nhàng. Cô đã tự đặt ra rất nhiều giả thiết, để an ủi mình, và cũng để hù dọa mình nữa. Miệng đắng ngắt. Ly cafe từ hồi sáng như vẫn còn dư vị. Ngày hôm nay... Ngày cô biết mình có thể lo cho một người hơn chính bản thân mình, ngày cô biết sự an bình của mình chỉ có thể hiện hữu khi anh được mạnh-hạnh, ngày cô biết những thanh thản không thể hát ru cô nếu thiếu vắng hình bóng anh...

Ngày hôm nay....Bặt tin anh.


Chữ ký của Giao_Ảnh
****Những chiếc lá vàng ngồi cô đơn trên ghế đá_Mơ một ngày trời đất ngả sang thu****

Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 14:37
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,03355 seconds with 15 queries