Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quảng Kiến Đài > Văn Hóa Thế Giới
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Văn Hóa Thế Giới Chia sẻ những nền văn hóa của các nước trên thế giới

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 26-05-2003   #1
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:790ae50dfa]Cổ tích, điển tích VN - phần I[/center:790ae50dfa]

Mục Lục

[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=1]1. Con Voi Và Người Quản Tượng Già[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=2]2. Sự tích Cây Đào[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=3]3. Sự Tích Cây Pháo[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=4]4. Bánh Dày Bánh Chưng [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=5]5. Sự tích cá mập ...[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=6]6. Sự tích dưa hấu[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=7]7. Sùng Ka Mướn[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=8]8. Sự tích con ụt ịt [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=9]9. Người lấy cóc[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=10]10. Con chim lửa[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=11]11. Chim Đa Đa [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=12]12. Sự tích con Dã Tràng[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=13]13. Mai An Tiêm [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=14]14. Tấm Cám[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=15]15. Gấm Nàng Ban[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=16]16. Bi Ca Tán Sở[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=17]17. Vạn Lý Tìm Chồng[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=18]18. Củi Đậu Đun Hột Đậu[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=19]19. Khúc Phượng Cầu Hoàng[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4659&postdays=0&postorder=asc&star t=20]20. Chức Cẩm Hồi Văn[/target]

[center:790ae50dfa][target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=4691]Mời xem tiếp phần II[/target][/center:790ae50dfa]

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #2
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:73e4c78f0e]Con Voi Và Người Quản Tượng Già [/center:73e4c78f0e][center:73e4c78f0e]Tác giả: Truyện Cổ Tích[/center:73e4c78f0e]

Ngày xưa, vào đời nhà Lê, nhà vua có nuôi một con voi rất khôn, dùng để cỡị Voi có 3 cái đai bằng vàng đeo chặt ở cộ Đến thời Lê mạt vận, con voi không chịu ở với ai nữạ Voi bỏ vào núi ở Truông Đay Thùng. Người quản tượng (giữ voi) có tên là đội Mậu cũng về hưụ Năm 70 tuổi, ông đau yếu nghèo không tiền mua thuốc, phải lên núi kiếm rễ cây làm thuốc. Đang lúc ông lom khom đào rễ cây, thì con voi chạy đến, nhận diện ra người giữ mình khi xưạ Voi lấy vòi quấn ngang bụng đội Mậu, cắm ngà xuống đất, chảy nước mắt, tỏ tình thương nhớ.

Lúc đầu, đội Mậu hoảng hồn, không nhận ra voi, sợ voi vật mình chết. Đến khi thấy voi kéo tay mình để vào chỗ đai vàng đã phủ rêu mốc, tỏ ý bảo hãy lấy đi, thì ông mới nhớ ra con vật mình đã chăn giữ thương yêu ngày xưạ Ông nghĩ bụng: Nếu như cạy đai vàng ra, thì cổ voi sẽ đau đớn, sẽ chảy máu, tội nghiệp nọ Nên ông xua tay, lắc đầu, tỏ ý từ chối không chịu làm vậỵ

Nhưng voi không chịu, cứ lấy tay đội Mậu đặt vào chỗ 3 đai vàng ở cộ Ông đành cố cạy, nhưng đến tối trời mà vẫn chưa cạy đai ra được. Ông cúi đầu lạy voi xin về, nhưng voi nhất định giữ ông lạị Đến gần canh hai, người quản tượng già vẫn không gỡ được đai vàng ở cổ voị Ông khóc bảo voi: "Ông quận ơi, chân tay tôi già yếụ Mà ở đây núi rừng tối tăm, nguy hiểm cho tôi lắm. Ông thương tôi với". Con voi chừng như thông cảm, quỳ xuống cho đội Mậu leo lên lưng voi ngồi, rồi đưa ông về.

Khoảng chừng canh tư, thì về tới nhà. Vợ con đội Mậu thấy voi đi vào sân, sợ hãi toan bỏ chạỵ Ông lên tiếng trấn an: "Đừng sợ, Ông quận này thuở trước theo hầu Vua, tôi theo giữ ông. Hôm nay ông gặp tôi trên núi, ông thương, đưa về đó mà."

Trong vườn sẵn có mấy sào mía, đội Mậu bảo vợ con chặt hết, đem đãi cho voi ăn. Ông còn mua cả 3 quan tiền rượu mời voi uống nữạ Trời gần sáng, voi tỏ ý muốn đi, lấy vòi đưa hai cha con ông đội đặt lên lưng mình, rồi lại chở họ trở về núị Đến nơi, thì trời sáng bạch. Voi lại bắt tay đội Mậu đặt vào chỗ có đai vàng, ý bảo phải lấy đai đị

Ông Mậu bảo con: "Ông quận đã cho, cha con mình phải nhận lấy". Người quản tượng già bèn cùng con trai lấy dao cạy ra được 2 đai vàng. Máu chảy ướt đẫm cổ voị Xót thương cho con vật có tình nghĩa, đội Mậu lạy voi xin thôị Ông kiếm lá thuốc rịt vết thương cho cầm máu, rồi ông ôm chân voi, khóc từ giã Đội Mậu đem số vàng voi cho về nhà. Từ đó, gia đình ông sống dư giã cho đến chết.

Khi quân Tây Sơn ra Bắc Hà, vua Quang Trung nghe dân chúng kể về con voi đời vua Lê đang ngự ở trên núi Đầu Tượng. Vua bèn sai quan quân vào núi tìm. Nhưng không ai thấy dấu vết của voi đâu nữa.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #3
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:d70e683368]Sự tích Cây Đào [/center:d70e683368][center:d70e683368]Tác giả: Truyện Cổ Tích[/center:d70e683368]
Ngày xưa, ở phiá đông núi Sóc Sơn, Bắc Việt, có một cây đào mọc đã lâu đời. Cành lá đào xum xuê, to lớn khác thường, bóng rậm che phủ cả một vùng rộng. Có hai vị thần tên là Trà và Uất Lũy trú ngụ ở trên cây đào khổng lồ này, tỏa rộng uy quyền che chở cho dân chúng khắp vùng. Quỹ dữ hay ma quái nào bén mãng lui đến ắt khó mà tránh khỏi sự trừng phớt của 2 vị thần linh. Ma quỷ rất khiếp sợ uy vũ sấm sét của hai vị thần, đến nỗi sự luôn cả cây đào. Chỉ cần trông thấy cành đào là bỏ chớy xa bay.

Ðến ngày cuối năm, cũng như các thần khác, hai thần Trà và Uất Luỹ phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng. Trong mấy ngày Tết, 2 thần vắng mặt ở trần gian, ma quỷ hoành hành, tác oai tác quái.

Ðể ma quỷ khỏi quấy phá, dân chúng đã đi bẻ cành đào về cắm trong lọ,nhỡ ai không bẻ được cành đào thì lấy giấy hồng điều vẽ hình 2 vị thần linh dán ở cột trước nhà, để xua đuổi ma quỷ.

Từ đó, hàng năm, cứ mỗi dịp Tết đến, mọi nhà đều cố gắng đi bẻ cành đào về cắm trong nhà trừ ma quỷ, Lâu dần, người Việt quên mất ý nghĩa thần bí của tục lệ này, không còn tin mấy ở ma quỷ thần linh như tổ tiên ngày xưa. Ngày nay, hoa đào hoa mai tươi thắm khắp nhà nhà vào dịp Tết, và sắc giấy đỏ hồng điều với câu đối hoà hợp được trang trí mấy ngày Xuân trong không khí vui vẻ, trong sáng.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #4
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:251d34a29e]Sự Tích Cây Pháo [/center:251d34a29e][center:251d34a29e]Tác giả: Truyện Cổ Tích[/center:251d34a29e]
Ngày xưa, trong số các hung thần gây tai hới cho người Việt, có một thần tên là Na-ể Vị thần này dữ tợn, lới có thêm một bà vợ dữ dằn không kém chồng. Hai ông bà Na-Á thường ở lẩn quẩn trong bóng tối, chẳng sợ điều gì, ngoại trừ sợ ánh sáng và sự ồn ào. Cuối năm và đầu Xuân, khi các vị thần tốt phò trợ dân gian phải về trời chầu Ngọc Hoàng, 2 ông bà hung thần Na-Á hay tác oai tác quái.

Ngày Tết, để trừ tai hoạ do 2 ông bà Na-Á gây ra, người ta đã bày ra chuyện đốt pháo ầm ỹ, ồn ào và chói sáng. Dân chúng cũng thắp nhiều đèn đuốc trong nhà và ngoài ngõ, để đuổi 2 hung thần này. Người ta tin rằng tiếng pháo nổ và mùi thuốc pháo có thể xua đuổi được 2 vợ chồng hung dữ đó, để họ khỏi đến gieo chuyện chẳng lành ngày đầu năm.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #5
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:d4594f0567]Bánh Dày Bánh Chưng [/center:d4594f0567][center:d4594f0567]Tác giả: Truyện Cổ Tích[/center:d4594f0567]
Ngày xưa, đời Vua Hùng Vương thứ 6, sau khi đánh dẹp xong giặc Ân, vua có ý định truyền ngôi cho con.

Nhân dịp đầu Xuân, vua mới họp các hoàng tử lại, bảo rằng: "Con nào tìm được thức ăn ngon lành, để bày cỗ cho có ý nghĩa nhất, thì ta sẽ truyền ngôi vua cho".

Các hoàng tử đua nhau tìm kiếm của ngon vật lạ dâng lên cho vua cha, với hy vọng mình lấy được ngai vàng.

Trong khi đó, người con trai thứ 18 của Hùng Vương, là Tiết Liêu (còn gọi là Lang Lèo) có tính tình hiền hậu, lối sống đạo đức, hiếu thảo với cha mẹ. Vì mẹ mất sớm, thiếu người chỉ vẽ, nên ông lo lắng không biết làm thế nàọ

Một hôm, Tiết Liêu nằm mộng thấy có vị Thần đến bảo: "Này con, vật trong Trời Đất không có gì quý bằng gạo, vì gạo là thức ăn nuôi sống con ngườị Con hãy nên lấy gạo nếp làm bánh hình tròn và hình vuông, để tượng hình Trời và Đất. Hãy lấy lá bọc ngoài, đặt nhân trong ruột bánh, để tượng hình Cha Mẹ sinh thành"

Tiết Liêu tỉnh dậy, vô cùng mừng rỡ. Ông làm theo lời Thần dặn, chọn gạo nếp thật tốt làm bánh vuông để tượng hình Đất, bỏ vào chõ chưng chín gọi là Bánh Chưng. Và ông giã xôi làm bánh tròn, để tượng hình Trời, gọi là Bánh Dầỵ Còn lá xanh bọc ở ngoài và nhân ở trong ruột bánh là tượng hình cha mẹ yêu thương đùm bọc con cáị

Đến ngày hẹn, các hoàng tử đều đem thức ăn đến bày trên mâm cỗ. Ôi thôi, đủ cả sơn hào hải vị, nhiều món ngon lành. Hoàng tử Tiết Liêu thì chỉ có Bánh Dầy và Bánh Chưng. Vua Hùng Vương lấy làm lạ hỏi, thì Tiết Liêu đem chuyện Thần báo mộng kể, giải thích ý nghĩa của Bánh Dầy Bánh Chưng. Vua cha nếm thử, thấy bánh ngon, khen có ý nghĩa, bèn truyền ngôi Vua lại cho Tiết Liêu con trai thứ 18.

Kể từ đó, mỗi khi đến Tết Nguyên Đán, thì dân chúng làm bánh Chưng và bánh Dầy để dâng cúng Tổ Tiên và Trời Đất.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #6
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:a1d75f7701]Sự tích cá mập .... [/center:a1d75f7701][center:a1d75f7701]Tác giả: Trần Hoàng Mai[/center:a1d75f7701]
Ngày trước có 3 người ăn ở bất lương.
Chúng cướp bóc nhiều của cải,giết người không gớm tay.Dân chúng cực khổ liền cho anh chàng Voi nổi tiếng hiền lành đi lên thiên cung kiện Ngọc Hoàng .Ngọc Hoàng cho kính chiếu yêu dò xét khắp 4 vùng trời .Thấy rõ tường tỏ sự việc ,Ngọc Hoàng sai thần Vạn Vật xuống trần thế để trị tội bọn cướp "xấu xố".
Thần Vạn Vật làm phép khiến cho tên "đầu đàn"biền thành con cá Mập vì người lão ta rất béo ...mập ...Hai thằng đàn em cũng bị biến....Nhưng vì chúng sợ quá ôm lấy nhau nên bị nhập lại thành 1.Vì một đứa tên là Nhà ,một đứa tên là Táng nên chúng biến thành cá NhàTáng .Anh chàng Voi thích quá nhảy lên chẳng may bị trượt chân,ngã đúng vào chỗ thần đang làm phép nên biến luôn thành con cá Voi .Và đó chính là câu chuyện tôi muốn nói cho các bạn

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #7
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:e00076965f] Sự tích dưa hấu[/center:e00076965f]
Ngày xưa có một người trẻ tuổi tên là Mai An Tiêm. Chàng là người ở một nước đâu tận vùng biển phía Nam, bị bán làm nô. Một hôm, chàng bị bọn lái buôn chở đến bán cho Hùng Vương. Mai An Tiêm học nói tiếng Việt rất chóng. Chàng nhớ nhiều chuyện, biết nhiều điều thường thức, lại lắm tài nghề. Càng ngày vua càng yêu dấu, không lúc nào rời. Năm ba mươi lăm tuổi, chàng làm quan hầu cận, có một ngôi nhà riêng ở gần cung vua. Vợ Mai là con gái nuôi của vua đã sinh được một trai lên năm tuổi. Mai có đủ mọi người hầu hạ, trong nhà của ngon vật lạ không thiếu thứ gì. Tuy oai quyền không lớn lắm nhưng chàng được mọi người sợ phục. Nhiều kẻ vẫn thường lui tới cầu cạnh. Nhưng thấy Mai có địa vị cao, cũng không hiếm gì những kẻ sinh lòng ghen ghét. Một hôm, trong một bữa tiệc đãi các quan khách, giữa lúc mọi người không ngớt lời xưng tụng mình, Mai An Tiêm nhún nhường bảo họ:

-Có gì đâu! Tất cả mọi thứ trong nhà này đều là vật tiền thân của tôi cả! Mai nói rất tự nhiên. Bởi vì tôn giáo xứ sở chàng bảo rằng cái sướng cái khổ hiện tại là kết quả của sự ăn ở tốt hay xấu của tiền kiếp. Nhưng trong số người dự tiệc có mấy viên quan hầu gần vua, vốn ghét chàng từ lâu. Chụp lấy câu nói mà họ cho là ngạo mạn đó, họ bèn vội vàng về tâu cho vua biết. Vua Hùng nghe nói vô cùng giận dữ. Vua gầm lên:

-Chà! Thằng láo! Hôm nay nó nói thế, ngày mai nó còn tuôn ra những lời bất kính đến đâu. Quân nô lệ phản trắc! Giam cổ nó lại cho ta! Buổi chiều hôm ấy, Mai bị bắt bỏ vào ngục tối. Bấy giờ chàng mới hiểu chàng lỡ lời. Mai tự bảo: "Nếu từ nay trở đi ta bị đày đọa là vì kiếp trước ta đã cư xử không phải". Trong khi đó thì ở triều, các quan họp bàn để xử án Mai. Nhiều người đề nghị xử tử. Có người đề nghị cắt gót chân. Nhưng lời tâu của một ông quan già làm cho Hùng Vương chú ý:

-Hắn bị tội chết là đúng. Nhưng trước khi hắn chết, ta nên bắt hắn phải nhận ra một cách thấm thía rằng những của cải của hắn đây là do ơn trời biển của bệ hạ, chứ chả phải là vật tiền thân nào cả. Tôi nghe ngoài cửa Nga Sơn có một hòn đảo. Cho hắn ra đấy với một hai tháng lương để hắn ngồi ngẫm nghĩ về "vật tiền thân" của hắn trước khi tắt thở. Vua Hùng gật đầu chấp thuận. Nhưng sau khi ra lệnh, vua còn dặn: "Cho hắn lương vừa đủ dùng trong một mùa, nghe không".

[center:e00076965f]* * *[/center:e00076965f]
Hôm đi đày, tuy ai nấy hết lời can ngăn nhưng vợ Mai An Tiêm vẫn nhất quyết theo chồng ra hải đảo. Nàng bồng cả con trai đi theo. Tất cả mọi người đều cho là việc rồ dại. Còn nàng thì tin ở lời chồng: "Trời sinh voi trời sinh cỏ. Lo gì!". Nhưng khi bước chân lên bãi cát hoang vu mịt mù, người thiếu phụ đó cũng không ngăn nổi cảm giác tủi thân, nức nở gục vào vai chồng:

-Chúng ta đành chết mất ở đây thôi. Mai ôm con, bảo vợ:

-Trời luôn luôn có con mắt. Cứ phấn chấn lên. Đừng lo! Hơn một tháng đầu, đời sống của vợ chồng đã tạm ổn. Nhà ở thì chui trong hốc đá đã được đan phên che sương gió. Nước uống thì đã có nước suối. Muối không có thì đã có nước biển. Nhưng còn việc kéo dài sự sống? Hai vợ chồng nhìn vào bồ gạo đã vơi: "Nếu chúng ta có được một nắm hạt giống thì quyết không lo ngại gì cả". Tự nhiên, một hôm có một đàn chim lớn bay từ phương Tây lại, đậu đen ngòm cả một bãi cát. Rồi chúng bay đến trước mặt hai vợ chồng kêu váng cả lên, thả xuống năm sáu hạt. ít lâu sau từ những hạt ấy mọc ra một loại cây dây bò lan xanh um cả bãi. Dây bò đến đâu, những quả xanh non mơn mởn nhú ra đến đấy. ít lâu sau nữa, vợ chồng ra xem thì quả nào quả ấy đã lớn lên như thổi, da xanh mượt, tròn to bằng đầu người. Mai trẩy một quả, bổ ra thấy ruột đỏ hồng, hạt đen nhánh. Vợ chồng con cái cùng nếm thấy vị thanh thanh dịu ngọt. Càng ăn càng mát đến ruột gan. Mai reo lên:

- Ồ! Đây là thứ dưa lạ, chưa từng thấy bao giờ. Hãy gọi nó là dưa Tây, vì thứ dưa này được bầy chim đưa từ phương Tây lại, từ đất liền ra cho chúng ta. Trời nuôi sống chúng ta rồi! Từ hôm đó hai vợ chồng cố trồng thêm cho thật nhiều dưa. Họ trù tính ăn dưa thay cơm để đỡ phải dùng số gạo đã gần kiệt. Một hôm vợ chồng Mai bắt gặp một chiếc thuyền đánh cá đi lạc ra đảo. Sau khi giúp họ sửa buồm lái để trở về đất liền, Mai còn đưa biếu một số dưa để họ đưa về cho mọi người nếm thử. Mai bảo họ chở gạo ra đổi lấy dưa. Chỉ cách mấy ngày, con thuyền thứ nhất đã đến cắm neo ở bến, chở ra cho hai vợ chồng khá nhiều gạo. Hai bên y ước: một bên nhận lấy số gạo còn một bên xếp dưa xuống thuyền. Từ đó trở đi, bữa ăn của họ đã khác trước. Ngồi bên nồi cơm trắng hơi lên nghi ngút, vợ Mai ôm lấy con, lẩm bẩm: "Trời nuôi sống chúng ta thực!" Cũng từ hôm đó, vợ chồng trồng thêm nhiều dưa nữa. Kết quả là thuyền buôn có, thuyền chài có, lũ lượt ra đỗ ở hải đảo đưa gạo, áo quần, gà lợn, dao búa, lại có cả các thứ hạt giống khác, để đổi lấy dưa. Những người trong thuyền nói với Mai:

-Thật quả từ xưa chưa hề có loại dưa nào quý đến thế. ở vùng chúng tôi ai cũng ao ước được nếm một miếng thứ "dưa hấu" này dù có phải đổi bao nhiêu gạo cũng không tiếc. Ngày ấy người ta tranh nhau mua dưa lấy giống cho nên chỉ trong vài ba năm giống dưa lan tràn khắp nơi. Tên tuổi vợ chồng Mai An Tiêm được truyền đi xa rộng. Dân gọi tôn là "Bố cái dưa Tây".

[center:e00076965f]* * *[/center:e00076965f]
Lại nói chuyện Vua Hùng một hôm la rầy viên quan hầu đã vì dốt nát để thợ dựng hỏng một ngôi nhà. Vua buột miệng than thở: "Phải chi có Mai An Tiêm thì đâu đến nỗi". Ngày hôm đó vua nhắc mãi đến chàng. Đã hai lần vua cho hỏi Lạc hầu xem hiện giờ Mai đang làm gì ở đâu. Lạc hầu đáp liều: "Chắc hắn không còn nữa!". Nhưng vua không tin. Vua sai ngay một tên nô khác cấp cho lương ăn và thuyền để hắn vào châu ái tìm Mai An Tiêm. Một tháng sau, hắn ta mang về cho vua một thuyền đầy dưa Tây và nói:

-Đây là lễ vật của ông bà Mai dâng bệ hạ. Hắn kể cho vua biết rõ những ngày tận khổ và tình trạng hiện nay của hai vợ chồng Mai. Rồi hắn tâu tiếp:

-Bây giờ ông bà Mai đã có nhà cửa ở ngoài ấy khá đẹp, có đến hơn mười người hầu hạ, có bãi dưa, có ruộng lúa và rất nhiều lợn gà... Vua Hùng càng nghe càng sửng sốt. Vua chắt lưỡi bảo mấy viên quan hầu cận ngày nọ đã tố cáo Mai:

-Hắn bảo là vật tiền thân của hắn, thật đúng chứ không sai! Vua bèn sai một đoàn lính hầu đi đón hai vợ chồng về, cho Mai trở lại chức cũ. Vua lại ban cho hai người con gái hầu để an ủi chàng. Bây giờ chỗ hải đảo, người ta còn gọi là bãi An Tiêm. Những người kế tiếp công việc của hai vợ chồng Mai trên đảo vẫn còn dòng dõi đông đúc. Họ lập thành làng gọi là làng Mai An. ở ngôi nhà cũ của Mai thì họ lập đền thờ hai vợ chồng chàng. Nhân dân gọi là "ông bà tổ dưa Tây" (hay dưa hấu)

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #8
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:ecf8973a9d]Sùng Ka Mướn[/center:ecf8973a9d][center:ecf8973a9d]Tác giả: Cổ tích[/center:ecf8973a9d]
Ở vùng của dân tộc "Khơ Mú "có một chàng trai tên là "Mướn". Một tay của chàng có thể nhấc bổng một quả núi to. Chàng yêu một cô gái tên là "Y Kê Nhơ ". Hôm đó Y Kê Nhơ vào rừng kiếm củ mài thì bị một" quái vật 1 mắt "cướp nàng về để cưới làm vợ. Mất Y Kê Nhơ, Mướn buồn lắm, cất công vào rừng tìm, đến hôm sau thì nghe thấy tiếng của ai đó cứ :Hú ...hu....hù ......hu. Nghe kĩ thì Mướn nhận ra đó là tiếng của quai vật 1 mắt đang ngáy. Nghi ngờ Y Kê Nhơ bị quai vật bắt thì đi tới xem và chàng đã nhìn thấy gì kia. Y Kê Nhơ đang bị giam giữ trong hang đá. Chàng vào trong đó cứu nàng Y Kê Nhơ ra. Thấy tiếng động quái vật tỉnh dậy và không thấy nàng Y Kê Nhơ đâu nữa liền ra khỏi hang đá và thấy Mướn đang dắt nang Y Kê Nhơ chạy trốn, thì quái vật biến thành ngọn gió đuổi theo. Mướn nhìn thấy ngọn gió thì biết đó là quái vật hiện thân liền vung gươm chém vào ngọn gió. Quỷ bị chấn thương hiện lại nguyên hình. Mướn đánh vào quỷ tới tấp, quỷ cũng vung đao chém lại nhưng Mướn đỡ được hết .Quỷ thổi gió làm mưa để đánh lại. Trận đánh diễn ra 3 ngày 3 đêm không phân thắng bại, cuối cùng Mướn lựa thế chém bay đàu quỷ. Mướn và Y Kê Nhơ cùng nhau đi về làng. Ngay hôm đó lễ cưới của Mướn với Y Kê Nhơ đượ tổ chức trọng thể. Từ khi đó Mướn và Y Kê Nhơ sống hạnh phúc tới đầu bạc răng long .

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-05-2003   #9
Ảnh thế thân của LSB-LuongSonAnhHao
LSB-LuongSonAnhHao
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 11-09-2002
Bài viết: 248
Điểm: 100
L$B: 21.983
LSB-LuongSonAnhHao đang offline
 
[center:7003e70e87]Sự tích con ụt ịt[/center:7003e70e87][center:7003e70e87]Tác giả: Cổ tích[/center:7003e70e87]
Ngày xưa, có 1 anh chàng lười biếng tên là Lợn.
Một hôm đi chơi về anh ta thấy bố mẹ đang nói chyện với một thầy đồ ở bản bên để dạy cho cậu ta học chữ tại vì từ bé đến giờ cậu ta có đi học đâu mà biết chữ. Cậu ta đến trường có chịu học đâu, toàn chơi bời lêu lổng. Khổ vì con nên cha mẹ anh này đều mất sớm còn mỗi mình cậu ta. Chán nản cậu ta lại học hành chểnh mảng. Cứ gặp người nào là gây sư. Một hôm đang đi đánh bạc thì anh ta gặp 1 bà cụ già yếu
Anh ta nhìn bà cụ rồi đá bà cụ 1 cái rồi hô.....hố ....Anh ta nào ngờ đó chính là bà tiên cải trang để thử lòng người trần thế. Nghe nói danh anh ta hay gây sự liền tìm đến để thử nào ngờ y như bà dự đoán. Bà niệm luôn mấy câu thần chú, rôi biến anh ta thành con "Lợn" lười biếng. Đó chính là sự tích con "Lợn"hoặc là con "ủn ỉn". Đó chính là câu chuyện mà tôi muốn kể và cũng nhắn với các bạn rằng: Đừng nên lười biếng.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 00:10
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08904 seconds with 15 queries