Anh có hay biết đâu .Hôm nay,em có rất nhiều chuyện buồn muốn tâm sự với anh .Em hiểu tình tình em rất trầm lặng,em kg biết nói chuyện gì để cho anh vui .Đều duy nhất em làm được,là đi chợ làm các món ăn cho anh mà thôi .Em đã thức dậy thật sớm ra chợ mua những món ăn anh thích và lên nhà anh .Trên đường đi đến nha` anh,trong đầu em nghĩ chắc hôm nay anh sẽ bức ngờ khi nhin thấy em .Vậy mà,khi vừa mơi lên em đã nhận ngay lời nói đầu tiên từ miệng anh nói ra .<Em lên đầy làm chi ?>câu hỏi của anh làm tan biến những suy nghĩ đẹp trong đầu em .Vì yêu anh nên em kg hề giận hờn,em hiễu đó là câu nói móc của anh .Vì cả tuần lễ em kg lên nhà anh và liẽn lạc với anh,anh giận em cũng đúng .Cũng là 1 câu nói tại sao anh kg hỏi em cả tuần nay em làm gì ?Em sẽ trả lời cho anh nghe .Em biết mình có lỗi về điều đó,em đả cố gắng bù đắp cho anh bằng những câu nói ngọt ngào & những món ăn thật hấp dẫn .Vậy mà anh vẫn còn giận em ,từ lúc em đến cho đến khi về anh kg thèm nói với em câu nào .Tại sao vậy ?Em có cãm giác anh kg còn yêu em như ngày nào .Tính tình anh thật bướng bỉnh,khi em hỏi anh kg con thương em nữa phải kg .anh lại ôm em vào lòng mà kg nói 1 lời nào .Nhưng cử chỉ của anh vẫn lạnh lùng với em , vậy là sao ?anh cho em 1 lời nói đi chứ .