Năm 2000 tôi có dịp đi thăm ngôi miếu của bà (thiếu phụ Nam Xương) tại Phủ Lý, cạnh dòng sông gì đó quên tên rồi. Ở đây, ngoài câu chuyện thê lương mà ai cũng biết thì tôi còn được nghe thêm 4 câu thơ. Theo dân địa phương kể lại, mỗi khi đứa con khóc đòi bố thì người mẹ lại ru con bằng 4 câu này :
À ơi con ngủ cho ngoan
Cho yên lòng mẹ, cho tan nỗi niềm
Cha đi bình định giặc Chiêm
Ngày nơi hung hiểm, nửa đêm mới về
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi Cơ Băng Nhạn
Hơ hơ ,thế còn cái "Nam Xương Thiếu Phụ" trích trong Liêu Trai Chí Dị...
|
Bồ Tùng Linh và Liêu Trai Truyện thì có liên quan gì đến bà Vũ Thị Thiết huyện Nam Xương, Phủ Lý - Hà Nam?
Ngoài problem về hiểu và hấp thụ nội dung, cậu Cơ còn gặp thêm vấn đề về sắp xếp dữ kiện. Khổ thân ! Đừng làm việc quá sức mình nữa em ạ.