Đang ngồi chơi thu hoạch cây tự dưng có nhóc nào đó ngồi ngay bên cạnh hút thuốc ngon lành, khói thuốc cứ phả vào mặt mình >_< ngồi bịt mũi thở không được khó chịu muốn chết. Thường thì thu hoạch cây xong mới về nhưng chịu chẳng nổi bỏ của chạy lấy người luôn.
Mấy năm trước, lúc quen người cũ mình chẳng khó chịu vì mùi thuốc lắm, thấy nó cũng nhẹ và dễ chịu, chỉ cố gắng bảo anh ấy bỏ vì sợ có hại cho sức khỏe, nhưng từ khi gia đình mình đầy bệnh tật thì ghét cay ghét đắng mùi thuốc lá, ghét đến nỗi thấy người nào hút thì tránh ra xa người đó liền.
Chị Phượng đùa lỡ mai mốt lấy về chồng mới lòi ra tật hút thuốc thì sao, lúc đó mình chẳng suy nghĩ khẳng khái bảo: "Ly dị" chắc như đinh đóng cột, chẳng phải mình lo cho sức khỏe của chồng mà chỉ lo cho sức khỏe của mình.
Có cái lồng gì cho mấy ổng tự hút rồi tự ngửi hết luôn thì hay biết mấy, họ bệnh tật được rồi còn khiến cho người khác phát bệnh nữa, phiền. Mà giờ người ta hút thuốc nhiều kinh khủng, đôi khi chẳng muốn cũng bị hít phải >_<
Mình không ghét mấy người hút thuốc, kệ, ai cũng có cái quyền của mình muốn làm gì thì làm, mà chỉ ghét khói thuốc, nên đàn ông khi hút cũng ý tứ một chút, đừng để ảnh hưởng hay gây khó chịu đến người khác.
Khá thích và tôn trọng những người không hút thuốc.
![](http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/8.gif)