[center:81029aab1a]Tử Long Bắn Buồm[/center:81029aab1a]
Mặt đông mé bắc cồn Xích Bích có một bãi cát rộng. Lúc nước lớn, bãi ngập trong nước, lúc nước ròng cát vàng trải rộng mênh mang. Theo lời đôn, trên chính bãic át này, lúc xảy ra trận Xích Bích, danh tướng Triệu Vân của Lưu Bị đã bắn một mũi tên hạ cánh buồm Đông NGô.
Lúc ấy, Gia Cát Lượng mượn gió đông giúp Châu Du hoả công doanh TÀo, đánh bại TÀo THáo. Lẽ ra Châu Du nên cám ơn Gia CÁt Lượng không hết, đằng này ông lại sanh lòng đố kỵ, muốn ra tay trừ phứt người tài giỏi này đi.
Gia Cát Lượng đã liệu biết trước Châu Du sẽ qua sông chặt cầu. Cho nên trong lúc gió đông thổi tới, ông liền lẻn xuống Thất Tinh đài, lên thuyền nhỏ của Triệu Vân đến rước, thuận dòng xuôi gió mà cao bay xa chạy.
Sau khi Châu Du biết liền phái Đại tướng Từ thịnh, Đinh Phụng lên thuyền nhẹ đuổi gấy theo. Trước sau hai thuyền càng lúc càng gần, dần dần hai bên có thể nói nghe nhau được. Gia CÁt Lượng phe phẩy chiếc quạt lông, nhàn tản đứng ở đầu thuyền, mắt ngó dòng Trường Giang, tươi cười nói:
- Biển rộng mặc cá nhảy, trời cao phó chim bay, hai vị tướng quân bất tât phải theo nữa cho uổng công!
Từ Thịnh, Đinh Phụng vẫn đuổi mà không buông, huy động đao thương nói:
- Đây không phải là biển, ông cũng không có cánh, xin lỗi, tha cho bọn tôi phải thất lễ!
TRiệu Vân nhịn hết nổi, to tiếng trách:
- CÁc ngươi muốn làm gì chứ? Đừng hòng động tới một sợi lông của quân sư ta.
Từ Thịnh, Đinh Phụng vẫn biết TRiệu VÂn lợi hại , vì vậy trong lòng có ý hơi gờm,. Nhưng ngoái đầu nhìn lại, hai tướng thấy có nhiều chiến thuyền theo sau, cho nên mặc cho Triệu VÂn võ nghệ cao cường, cũng quả bất địchc húng, bèn vờ bình tĩnh căn dặn binh sĩ cứ ra sức tiến tới.
Triệu Vân có thể bách bộ xuyên dương, ông liền lắp tên trương cung định bắn hai tưóng. Chợt ông nghĩ, nếu bắn chết bọn họ rồi thì cừu hận càng kết càng sâu sau này, ông bèn nhích tên nhắm ngay dân thuyền mà bắn. Mũi tên của Tử Long đã bắn đứt đây thuyền, chỉ nghe phành phạch một tiéng, cánh buồm đã rơi bay xuống sông.
Từ Thịnh, Đinh Phụng thấy thiên hạ có tay thần tiễn thế ấy, đều hảong hồn đến ngẩn cả người. Khi hai người định tỉnh lại thì chiếc thuyền nhỏ đã xa rồi. BẤy giờ, mé sau lại túa ra nhiều chiến thuyền, trên thuyền đầy ắp đại đội nhân mã, do đó bọn họ lấy lại tinh thần và cho thuyền rượt theo nữa.
Hay đâu, cánh buồm bị Triệu Vân bắn rơi đó chợt biếnt hành một bãi cát rộng, ngăn chặn đường sông phía trước làm cho thuyền Đông Ngô không thể tiếng lên được. Từ Thịnh, Đinh Phụng không còn cách chi, chỉ còn cách quay thuyền, thiểu não trở về gặp Châu Du.
Sau này, người ta gọi đất này là "bãi Tử Long".
|