Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi LSB-TuongVi
Và cuôí cùng nàng quay trở lại với mối tình vuờn đào năm xưa
Tôi ko nghĩ TK còn đủ dũng cảm để nối lại tình duyên với KT .Liệu có cách bào chữa nào cho nhân vật đầy đau khổ và bi thuơng này của ND ko?
|
Theo tại hạ nhận thấy, Nguyễn Du đã ưu ái kết thúc một cách trọn vẹn, đầy đặn cho bộ ba Kim-Vân-Kiều. Kiều hội ngộ chàng Kim dưới đuốc hoa đã đẹp, Kiều dũng cảm có thừa để từ chối vầy duyên xưa lại càng đẹp hơn.
[center:21a467c44b]
Nàng rằng: Phận thiếp đã đành,
Có làm chi nữa cái mình bỏ đi !
Nghĩ chàng nghĩa cũ tình ghi,
Chiều lòng gọi có xướng tùy mảy may .
Riêng lòng đã thẹn lắm thay,
Cũng đà mặt dạn mày dày khó coi ![/center:21a467c44b]
Nàng chẳng đã thẳng thắn bày tỏ lòng mình đó sao?
[center:21a467c44b]
Chữ trinh còn một chút này,
Chẳng cầm cho vững lại giày cho tan!
Còn nhiều ân ái chan chan,
Hay gì vầy cánh hoa tàn mà chơi? [/center:21a467c44b]
Mặc cho chàng năn nỉ hết lời, nàng vẫn cương quyết cự tuyệt.
[center:21a467c44b]
Gương trong chẳng chút bụi trần,
Một lời quyết hẳn muôn phần kính thêm!
Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm! [/center:21a467c44b]
Có lẽ nhiều người tự hỏi tại sao Kiều có thể trao thân cho Thúc Sinh, Từ Hải nhưng cuối cùng lại từ chối Kim Trọng. Thăng trầm đã nhiều, trượng phu cũng đã mấy lượt đổi thay, nay để trọn lời thệ hải minh sơn khi xưa mà phượng đảo loan điên, hóa ra Kiều tham tình chăn gối, nhạt nghĩa đá vàng. Nhớ lúc nọ ở hiên Lãm Thúy, cái tình
trong yêu ngoài kính của Kim đối với Kiều là do đâu?
[center:21a467c44b]Hoa hương càng tỏ thức hồng,
đầu mày cuối mắt càng nồng tấm yêu .
Sóng tình dường đã xiêu xiêu,
Xem trong âu yếm có chiều lả lơi .
Thưa rằng: đừng lấy làm chơi,
Dẽ cho thưa hết một lời đã nao!
Vẻ chi một đóa yêu đào,
Vườn hồng chi dám ngăn rào chim xanh .
Đã cho vào bậc bố kinh,
Đạo tòng phu lấy chữ trinh làm đầụ
Ra tuồng trên Bộc trong dâu,
Thì con người ấy ai cầu làm chi !
Phải điều ăn xổi ở thì,
Tiết trăm năm nỡ bỏ đi một ngày![/center:21a467c44b]
Huống chi đấng trượng phu đầu đội trời chân đạp đất Từ Hải của nàng vì nghe lời phu nhân mà nên thảm cảnh, một cô gái tâm địa hiền lành nhân hậu như Kiều lại có thể vui riêng được sao?
Trong suốt 15 năm bèo dạt mây trôi, Kiều có hai cuộc vui chính. Lần thứ nhất, Từ Hải chuộc nàng ra khỏi thanh lâu và với nghi lễ long trọng rước nàng về làm phu nhân. Lần thứ nhì duyên trời đưa đẩy chính thức tái hợp với Kim Trọng. Hai lần cạn chén giao bôi với hai đấng nam nhi đại trượng phu, Từ thì chí tình, Kim thì chí nghĩa, Kiều còn mãn nguyện nào hơn. Nàng toan để châu chìm ngọc nát ở sông Tiền Đường đã là đáp trả được tấm lòng ưu ái của họ Từ phần nào, biến duyên cầm sắt với chàng Kim ra duyên cầm kỳ chính là để cho trọn vẹn cái tình của Từ Hải với mình. Còn gì đẹp hơn chí tình đáp lại chí tình, nhưng trước sau vẫn giữ cho chữ nghĩa được vuông tròn.
[center:21a467c44b]
Cho hay thục nữ chí cao,
Phải người tối mận sớm đào như ai?
Hai tình vẹn vẽ hòa hai,
Chẳng trong chăn gối cũng ngoài cầm thơ.
Khi chén rượu khi cuộc cờ,
Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên.
Ba sinh đã phỉ mười nguyền,
Duyên đôi lứa cũng là duyên bạn bầy.[/center:21a467c44b]