[b]Bộp bộp, pặc pặc pặc, kịch! Bộp......
Những tiếng động nặng nề, nhanh và mạnh liên tục vang lên trong đêm. Một bóng người liên tục xen, kê chèn.... bằng chân vào 6 chân giả khác của một con mộc nhân to một vòng ôm, và hai tay quấn quýt lấy ba tay giả của mộc nhân, liên tục từ đó là hàng loạt các tiếng động vang ra. Cả khối cơ thể hắn lúc này rắn như đá, bóng như đồng hun, và lẹ như cắt. Người ta thường nói, nghe đàn có thể hiểu được lòng người, thì trong võ thuật, nhìn cách luyện Ngũ hình, Tứ linh..... người ta cũng có thể nói được tâm trạng một người. Rõ ràng hắn đang giận. Một ngọn lửa ngút ngàn đang dâng lên ngập tràn trong lòng hắn. Này thì đây, bao nhiêu tinh hoa, bao nhiêu tuyệt kĩ đã học, đã nhớ, hắn dồn hết vào con mộc nhân. Đánh dồn dập. Đánh tối tăm mặt mũi. Đánh cực kì phản võ thuật, nhưng hắn mặc kệ! Trong đầu hắn, con mộc nhân kia chính là HẮN - người mà hắn đang giận sục sôi.....
3h sáng. Trời gió lồng lộng. Gió hướng Đông Bắc về. Hắn vẫn mải miết đánh vào một thái cực kia của hắn, đánh vào một vật hắn coi là âm bản của hắn. Vẫn nhanh, mạnh và dồn dập, vẫn những tiếng động đanh gọn và nặng nề. Nhưng đôi tai quen nghe tiếng cành khô của hắn đã báo động. Ba hắn đang lên cầu thang. Kệ! Hắn vẫn tiếp tục đánh, nhanh và mạnh. Ngực dội tràn trề hơi thở.....
- Con gặp phải chuyện gì vậy, Tùng? Con đang đánh ai vậy?
Ba tinh quá. Ông đang đứng ngay sau lưng hắn. Hắn dừng tay.
- Thưa ba, con luyện thiết chuỳ thôi ạ.
- Đừng nói dối ba. Con đánh mà chỉ có HÌNH, có KÌNH. Nhưng Ý và KHÍ ba không thấy trong những đòn thế của con? Con đánh đòn thù phải không?
- Vâng, con tự đánh chính mình - Hắn thú nhận. Hắn biết, ba đang nhìn thấu tâm can hắn.
- Hãy nói với ba. Chúng ta chưa có một cuộc nói chuyện thẳng thắn nào từ cả hai phía, sau lần con vấp ngã. Ba muốn là bạn của con.
- Ba ạ, con đã hối hận. Con đã giận chính mình - hắn bắt đầu bộc bạch.
- Ba nhìn thấy trong những đòn mà con tung ra có cả sự bất lực. Con đã hành hạ con mộc nhân này, và chính con suốt 45 phút. Ba là ba con, và đang là bạn con, hãy cho ba biết, vì sao vậy, Tùng? - ba nói, chậm rãi châm hai điếu thuốc, rồi đưa một cho nó.
- Con cảm ơn ba, nhưng con không quen hút thuốc.
- Đừng giấu ba. Nhiều lần ba nhìn thấy con hút.
- Đó chỉ là ngoại giao, thưa ba. Con vẫn giữ nếp nhà mình. Con không hút. - nó mỉm cười trong lòng. Ba đang thử nó đây. Tự nhiên nó thấy ghê sợ sự tinh khôn của nó. Sự lọc lõi làm nó quá mệt mỏi.
- Được, vậy ba vứt điếu thuốc này đi, coi như nó là vật cản giữa con và ba. Bây giờ, hãy tâm sự đi, Tùng!
- Vâng, chuyện là..... như ba đã biết, con đã cưa quá nhiều con gái.....
- Ba hiểu. Và con luôn tự hào về điều đó, đúng không?
- Dạ, con đã từng tự hào. Nhưng xin ba hiểu cho con, con vẫn chưa đi quá xa với một ai cả.
- Con cứ nói đi, ba vẫn đang nghe.
- Hôm trước con có tâm sự với một số chị đã có gia đình trong công ty. Lúc đó con mới thấy hết được thân phận người con gái, dù là thành thị hay nông thôn. Con cũng hiểu được, nỗi đau của mối tình đầu.....
- Ngồi xuống đây, Tùng. Đứng khiến ta không nói chuyện được lâu.
- Vâng - nó và ba tiến đến chiếc ghế tập dày bản ở góc phòng. Gió rít lên qua cánh cửa chính và dãy cửa sổ mở toang. Thấy lành lạnh, hắn lật đật ra đóng lại.
- Thưa ba, trong tháng này con cưa 5 cô gái. Có 4 cô đã thề non hẹn biển với con mặc dù con không ngỏ lời. Con cũng không nhận. Nhưng...
- Khoan, để ba ngắt lời con. Cho ba biết thân phận của họ?
- Vâng. Một cô là sinh viên Đại học năm đầu. Một cô là Công An ở nơi xa. Một cô đang bảo vệ luận văn tốt nghiệp. Và một cô tự mở một công ty ở HL. Họ đều trẻ tuổi. Họ có học, có văn hoá và sống rất nghiêm túc ba ạ.
- Còn xinh nữa đúng không? - ba cười - con là một kẻ háo sắc.
- Vâng, họ đều xinh xắn, đáng yêu.
- Thế điều gì đã xảy ra vậy? Tùng?
- Nếu con nói ra thì ba sẽ đau lòng đấy. Con sẽ về với sư Đức Minh. Con sẽ không thuộc về một cô gái nào.
- Con đừng nói như vậy. Về chuyện này ba sẽ nói vào cuối câu chuyện. Giờ con hãy nói chuyện gì đã xảy ra?
- Con đã vĩnh biệt với tất cả. Con đã làm tan nát trái tim họ. Xem thái độ, con biết sẽ không ai trong số đó tự tử. Nhưng có lẽ hôm nay là lần đầu tiên con cảm nhận được nỗi đau của một con tim đang yêu thương khi nhận từ VĨNH BIỆT. Ba biết không, suốt 2 tiếng con hành hạ một cô gái. Con tự làm xấu đi hình ảnh của chính con, để giúp cô ấy quên con đi nhanh hơn. Con chà đạp lên chính con trong trái tim cô ấy. Nhưng cuối cùng - đúng - con đã bất lực trước trái tim yêu thương của cô ấy.
- Chính vì chuyện này mà con tự giận chính mình, và tự hành hạ mình?
- Vâng. Con ân hận quá ba ạ! Người ta yêu thương con như thế, mà sao con ác quá! Con phải làm sao đây, thưa ba?
- Khi đến với cô ấy, con nghĩ thế nào? Có nghĩ đến ngày hôm nay không?
- Khi con gặp cô ấy lần đầu, ấn tượng trong con không tốt đẹp gì. Đó là một cô gái ngang ngạnh, cá tính và hơi đanh đá. Lại còn rất khô khan nữa. Con thấy, đằng sau vỏ bọc đó là cả một nội tâm cuộn trào, và một con tim đang chứa một nỗi đau, nên không chàng trai nào có thể thắp lên một ngọn lửa. Con quyết định sẽ giúp cô ấy. Con sẽ mang lại sự dịu dàng, nữ tính cho cô ấy. Con sẽ làm tâm hồn chai sạn kia ngập tràn yêu thương. Con sẽ thắp lên trong trái tim của cô ấy một ngọn lửa. Và con đã làm như thế.
- Thế chuyện xảy ra lâu chưa? Con có hứa hẹn gì với người ta không?
- Thưa ba, không ạ, con còn chưa nói lời yêu. Chuyện xảy ra cũng mới đây. Con với cô ấy gặp nhau chính thức được 3 lần. Còn đâu là nói chuyện qua mạng. Mà cũng chưa nói chuyện nhiều ạ.
- Con có dùng ánh mắt không? Con lại nói dối người ta bằng ánh mắt đúng không?
- Con có. Con luôn nói bằng mắt. Nhưng bây giờ thì..........
- Thế bây giờ, con định làm thế nào với cô gái này?
- Con và cô ấy sẽ là những người bạn thôi ạ. Con đành chấp nhận cách giải quyết đó.
- Ba thành thật khuyên con, với mái đầu hai thứ tóc của ba. Hãy sống chân thành hơn với đời đi, thằng Tùng của ba trước kia đâu rồi? Thằng Tùng của ba hồn nhiên, khỏe mạnh, nhiệt tình và vụng về lắm! Thằng Tùng của ba tốt tính lắm! Con mất đi nhiều thứ quá con có biết không?
- Vâng, con hiểu, thưa ba.
- Trời đã gần sáng. Hôm nay ba đề nghị con không đến lớp thầy Thành. Ba nghĩ hôm nay con tập như vậy là đủ. Nếu cần, ba sẽ thưa chuyện với thầy sau. Giờ con đi tắm, rồi đi ngủ đi. Ba bật nước từ nãy. Sáng mai dậy đi làm. Nếu muốn tĩnh tâm trở lại, chiều nay lấy laket rồi đến phòng ba. Các chú đã tập được cách chống quả lip của con rồi. (cười).
- Vâng, con chúc ba ngủ ngon. Con sẽ chân thành hơn với đời, ba ạ.
- Và không cưa các cô gái thêm chứ?
- Con sợ rồi, ba ạ. (cười)
---------------------------------------------------
|