Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quốc Tử Giám > Luận Văn Đàn
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Luận Văn Đàn Trao đổi & tìm hiểu về văn học.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 28-05-2004   #19
Ảnh thế thân của Tiểu Siêu
Tiểu Siêu
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 24-12-2002
Bài viết: 1.225
Điểm: 612
L$B: 5.074
Tiểu Siêu đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi darktemplar
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi LSB-TuongVi

" Người lên ngựa kẻ chia bào
Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san
Dặm truờng bụi cuốn chinh an
Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường"


Truyện Kiều -Nguyễn Du
Lúc đọc trích dẫn này Tiểu Siêu không để ý , mà đọc đi đọc lại cứ thấy thiếu hụt một cái gì đó . Thì ra trích dẫn của Tường cô nương thiếu mất một câu :
[center:147de0e56f]. . . Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh
Người về chiếc bóng năm canh . . .[/center:147de0e56f]
Cái câu này là câu gợi hình , gợi ảnh và gợi rất nhiều sự liên tưởng , trích dẫn mà thiếu hụt cũng làm giảm đi mất mấy phần .
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi darktemplar
Chẳng hiểu sao đọc truyện Kiều tại hạ thấy ngôn từ đẹp mà không gây cảm động bằng Chinh phụ ngâm. . .
Làm sao các hạ có thể so sánh như vậy được ? Đọc một bài thơ , hay hay không còn do tâm trạng và cách cảm của mỗi người mà . Đọc một bài mang tâm trạng của người đang đọc để đọc lại có cái cảm nhận khác . Mà đọc một bài thơ mà lồng được cái tình của mình vào cái tình của nhân vật , ắt sẽ có cảm giác khác nữa . Lúc đó các hạ sẽ thấy , Kiều không chỉ hay về ngôn từ . . .
Tiểu Siêu


Chữ ký của Tiểu Siêu
Lai như lưu thủy hề, thệ như phong
Bất tri hà xứ lai hề, hà sở chung

Tài sản của Tiểu Siêu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 28-05-2004   #20
Ảnh thế thân của Tiểu Siêu
Tiểu Siêu
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 24-12-2002
Bài viết: 1.225
Điểm: 612
L$B: 5.074
Tiểu Siêu đang offline
 
Nhân thấy Dark các hạ nói ngôn từ của truyện Kiều đẹp nhưng ko thấy hay như Chinh phụ ngâm . Tiểu Siêu - như đã nói ở trên - nếu như ta cảm được cái tình của nhân vật trong truyện , mới thấy hết được cái hay của truyện Kiều của Nguyễn Du . . .
Như chúng ta biết , cái nhìn của Nguyễn Du là một cái nhìn bế tắc , và truyện Kiều cũng mang cái âm hưởng bế tắc đó của tác giả . Tuy nhiên , nó không chỉ đơn thuần như thế , mà cao hơn cả , truyện Kiều trước hết là một tiếng kêu thương , là một lời nguyền rủa , là một giấc mơ . . . Nhưng tất cả những điều đó , dù là lời yêu thương , oán hờn , nguyền rủa hay là một giấc mơ , thì tất cả đều được bắt nguồn từ tấm lòng yêu thương con người vô hạn và một chủ nghĩa nhân đạo cao đẹp , đã được tác giả của nó gửi gắm vào trong đó . Và chính cái đó đã tạo nên cái men say của truyện với độc giả từ bao thế hệ nay , chất say ấy cũng tạo nên cái chủ đạo xuyên suốt câu truyện . Khiến cho chúng ta say sưa với những lời thơ , khi ngọt ngào , khi đau xót , lúc âu yếm ( như khi nói về nàng Kiều ) . Nhưng có lúc khác , chúng ta lại say sưa với những câu thơ dữ dội , sung sướng đến hả hê với những đoạn thơ nói về Từ Hải . Hả hê khi thấy Từ Hải chợt vụt xuất hiện như một vì sao lạ , hả hê khi cây gươm của Từ Hải vụt sáng lên , quét đi bao nhiêu cái xấu xa , dơ bẩn . . . Rồi một lúc khác , chúng ta lại đau tới quặn lòng , đau với những câu thơ ai oán , những câu thơ xót xa , đẫm nước mắt khi Kiều trao duyên cho Thuý Vân . Một lúc khác , những câu thơ lại khiến chúng ta cảm được cái đơn lẻ khi Kiều nhìn bóng Thúc Sinh khuất dần trong cái màu đỏ của rừng phong . . .
Đó đâu phải hay chỉ vì ngôn từ đẹp ?!
Tiểu Siêu


Chữ ký của Tiểu Siêu
Lai như lưu thủy hề, thệ như phong
Bất tri hà xứ lai hề, hà sở chung

Tài sản của Tiểu Siêu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 12-11-2004   #21
Ảnh thế thân của Bạch Tiểu Băng
Bạch Tiểu Băng
-=[ Kim Ngư Thủy Binh ]=-
Kim Thượng Thiêm Hoa
Gia nhập: 04-09-2003
Bài viết: 2.711
Điểm: 1207
L$B: 219.543
Bạch Tiểu Băng đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi darktemplar

Chẳng hiểu sao đọc truyện Kiều tại hạ thấy ngôn từ đẹp mà không gây cảm động bằng Chinh phụ ngâm.
Theo TB , cả 2 đoạn thơ đều rất hay , rất cảm động , có lẽ như Dark huynh nhật xét , ngôn từ truyện Kiều ko hay như ngôn từ Chinh Phụ Ngâm. Thật ra ko hẳn là thế. Ngôn từ truyện Kiều hàm chứa và ẩn ý rất nhiều , nếu chỉ đọc qua thôi người đọc khó hiểu hết được ý tứ của nhân vật cũng như của tác giả
" Người lên ngựa kẻ chia bào
Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san
Dặm truờng bụi cuốn chinh an
Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh
Người về chiếc bóng năm canh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường"

Cả đoạn thơ , ND thể hiện sự dùng dằng của TK và TS ko phải bằng hành động mà bằng tình trong cảnh. 2 nhân vật ko nói , ko có những hành động như kiểu:
" Nhủ rồi tay lại cầm tay
Người đi một bước , giây giây lại ngừng " như Chinh Phụ Ngâm. Trong khổ thơ chia li tiễn biệt ấy , người đọc chỉ cảm nhận được ánh mắt của 2 người , ánh mắt của Kiều dõi theo Thúc Sinh và anh mắt Thúc Sinh ngoái lại nhìn bóng hình thân yêu khuất dần. Và tâm cảnh , mượn lời thiên nhiên để nói hộ tâm sự của nhân vật. Ấy là cái biệt tài xuyên suốt Truyện Kiều của ND.
"Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ " là như vậy đó.

Xét cho cùng , ko thể đem 2 tác phẩm so sánh với nhau , mỗi tác phẩm có một cái hay rất riêng , đó là chưa kể Chinh Phụ Ngâm chúng ta chỉ cảm nhận qua một bản dịch , có lẽ cũng vì thế mà ý tứ của tác giả chưa rõ nét. Còn để nói về ngôn từ , Nguyễn Du và Đoàn Thị Điểm có cách thể hiện tâm trạng nhân vật khác nhau , phong cách khác nhau , nên ngôn từ khác nhau chẳng có gì là lạ.


Chữ ký của Bạch Tiểu Băng
人道湘江深
未抵相思半
海深终有底
相思无边岸

Tài sản của Bạch Tiểu Băng
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 12-11-2004   #22
Ảnh thế thân của Lý Thám Hoa
Lý Thám Hoa
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 29-02-2004
Bài viết: 307
Điểm: 1139
L$B: 856.499
Lý Thám Hoa đang offline
 
"Kiều" có giá trị về mặt ngôn từ, cách hành văn mới mẻ - sự canh tân tư tưởng (thời đó), chứ còn so về nội dung hay tình cảm hay "hồn" của tác phẩm thì thua đứt Chinh Phụ Ngâm, thậm chí cả Tống Biệt Hành sau này.


Chữ ký của Lý Thám Hoa
Hoa nào tin quả đắng đến không ngờ...

Tài sản của Lý Thám Hoa
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 12-11-2004   #23
Ảnh thế thân của Bạch Tiểu Băng
Bạch Tiểu Băng
-=[ Kim Ngư Thủy Binh ]=-
Kim Thượng Thiêm Hoa
Gia nhập: 04-09-2003
Bài viết: 2.711
Điểm: 1207
L$B: 219.543
Bạch Tiểu Băng đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi Lý Thám Hoa
"Kiều" có giá trị về mặt ngôn từ, cách hành văn mới mẻ - sự canh tân tư tưởng (thời đó), chứ còn so về nội dung hay tình cảm hay "hồn" của tác phẩm thì thua đứt Chinh Phụ Ngâm, thậm chí cả Tống Biệt Hành sau này.
Tiểu Băng ko thấy thế. Theo TB ko nên so sánh một cách khập khiễng như vậy. " Hồn" của tác phẩm văn học phụ thuộc và tâm hồn của người cảm nhận nó. Một tâm hồn khô khan thì đọc các tác phẩm lãng mạn cũng chỉ " đàn gảy tai trâu " mà thôi. Lý huynh đừng nghĩ TB đàm tếu gì huynh. Cảm nhận là tùy mỗi người. Theo huynh " Kiều " về nội dung và tình cảm hay ko có " hồn" như CPN hay TBH , đó là suy nghĩ của huynh thôi.

Nói về Kiều , các nhà bình luận đã mất quá nhiều giấy mực rồi , TB chẳng buồn nói thêm về nó nữa.


Chữ ký của Bạch Tiểu Băng
人道湘江深
未抵相思半
海深终有底
相思无边岸

Tài sản của Bạch Tiểu Băng
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 12-11-2004   #24
Ảnh thế thân của Lý Thám Hoa
Lý Thám Hoa
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 29-02-2004
Bài viết: 307
Điểm: 1139
L$B: 856.499
Lý Thám Hoa đang offline
 
Thêm chút nữa đi em, chẳng có hao giấy mực gì đâu.

Em có khi nào xem phim action của HongKong (Lý Liên Kiệt hay Châu Nhuận Phát chẳng hạn) mà tắt hết tiếng nói, âm thanh chưa đã ? Nếu chưa thì bây giờ bắt đầu thử, bằng cách khác:

- Kiều đây: 1 người con gái vì sa cơ lỡ vận, gánh vác gia cảnh mà bị vùi hoa dập liễu, sáng ong tối bướm. Cái cảnh này nhìn quen lắm cơ. Đúng rồi, xem báo Công An thì thấy cô bán hoa nào khi bị bắt cũng khai y rang như thế. Trong cái bối cảnh đó thì nảy nòi ra 1 Gíam Sinh ma cô, 1 Hoạn Thư bệnh hoạn, 1 Thúc Sinh gan chuột, 1 Từ Hải đần độn, vân vân. Cộng với những mối duyên cá nước trôi nổi của Kiều, những chuyện Nhân-Qủa...rất hiện thực, và chấm hết.

- Chinh Phụ Ngâm: Nơi xa xăm, hình ảnh người chinh phu tung hoành chiến trận, khí khái uy vũ. Ở quê nhà, người thiếu phụ buông tóc đứng bên song, ngóng mắt về phương xa, chìm trong hồi tưởng, mơ màng về tương lai, khi bóng chàng xuất hiện trước sân...

Một bức tranh oai hùng mà bi tráng, hào khí lẫm liệt của nam tử hán đan xen vào nỗi thê thiết của người thiếu phụ. Cái khung cảnh nhàn nhạt của buổi chiều tàn quyện vào dáng người đứng chơi vơi, lẻ loi. Chỉ vậy thôi cũng đủ làm người ta đoạn trường. Chứ không phải vì lâm vào đường cùng, buôn hoa bán phấn mới làm người ta xúc động.
"Chinh phu - Cô phụ" từ bao đời, đã đi vào lòng người, đi vào thơ - nhạc như thế đấy.

Từ dân dã như:
"Ngày xưa ngày xửa vua gì
Có người đứng ngóng chồng đi chưa về"


Cho đến
"Em không nghe mùa Thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em có nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?"


Hay là

"Đêm cô liêu chinh phụ mong.
Đêm bao canh mưa âm thầm,
Theo gió về khua cơn mộng,
Hẹn mai ánh xuân nồng"


vân vân và vân vân.

Còn "Kiều" thì tới giờ anh chỉ mới thấy người ta dùng để bói toán thôi em. Chả lãng mạn gì cả
Cũng có lẽ cái hình ảnh "cô phụ" bây giờ rất khó tìm trong những thiếu nữ ngày nay, chính vì vậy anh mới thấy nó đẹp. Hoài cổ !


Chữ ký của Lý Thám Hoa
Hoa nào tin quả đắng đến không ngờ...

Tài sản của Lý Thám Hoa
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 13-11-2004   #25
Ảnh thế thân của Quận Chúa Quỳnh Anh
Quận Chúa Quỳnh Anh
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Quỳnh Thỉ Thốc
Gia nhập: 09-05-2004
Bài viết: 2.529
Điểm: -1996
L$B: 52.396
Quận Chúa Quỳnh Anh đang offline
 
Còn tôi thì lại thích bài thơ " Biệt ly êm ái " của Xuân Diệu , nội cái tiêu đề cũng đã hay rồi. Biệt ly mà tác giả còn lồng thêm hai từ êm ái , thì theo tôi nghĩ đây là một cuộc tiễn đưa nhau đã diễn ra trong bầu không khí yên lặng như tờ , có những giọt nước mắt rơi lặng lẽ , nỗi đau lặng lẽ , buồn mênh mông và sầu man mác , nỗi đau không lời. Chứ không phải là cảnh bù lu bù loa , nước mắt nước mủi chảy tèm nhèm , rên rỉ với những lời than oán " Đừng bỏ em một mình , đừng bỏ em một mình , trời lạnh quá , trời lạnh quá... sao đành bỏ em một mình... đùa vui chút ).

Chúng tôi ngồi vây phủ bởi trăng thâu
Sương bám hồn gió cắn mặt buồn rầu

Không có cảnh mơ mộng u huyền nào như là hình ảnh của trời đêm , trong đó được lồng vào hình ảnh lung linh của ánh trăng rọi ánh sáng vằng vặc và sương đêm ướt lạnh mái đầu. Hai nhân vật trong giờ phút tiễn đưa trong một khung cảnh nên thơ nhưng lại ẩn hiện có nét buồn , sương đêm lạnh hay hồn người lạnh? Tôi thích hai từ " gió cắn " quá nhưng tôi lại không hiểu hết nghĩa của nó lắm. Nó có giống là gió thổi không? Chỉ là tác giả đã dùng chữ ví von thế thôi? làn gió se lạnh tạo cảm giác buồn ( gió cắn mà nghe sao giống như con gì cắn quá ).

Giờ biệt ly cứ đến gần từng phút
Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút

Tiếng thời gian trôi , nói phút nghe hơi nhiều chứ thật ra phải được tính bằng giây mới đúng. Lúc đó chỉ ước gì cho thời gian ngừng trôi , hai từ biệt ly tạo cho người ta cái cảm giác sợ hải nhất khi mà trong cái giờ phút thấy mình bị rơi vào một cái hố sâu thăm thẳm của sự hụt hẩng khi phải đối diện với chia lìa. Nhà thơ đã diễn tả cái sự mất mát của thời gian ,thời gian thì cứ trôi và biệt ly càng cận kề rồi , ôi mà thời gian thì có ai níu kéo lại được bao giờ.

Người lặng căm và tôi nói bâng quơ

Đây có phải là mỗi người đang mang một tâm trạng riêng? Một người buồn sầu đến lặng căm không thốt nên lời, còn một người chỉ muốn tìm một điều gì đó để nói , chen vào cái sự im lìm ngột ngạt đó , muốn vỡ òa cái không khí sầu căm đó , bằng những câu chả ăn nhập gì tới hoàn cảnh hiện tại , chỉ là lời bâng quơ thí dụ như là :" Em hãy nhìn xem , ánh trăng đêm nay thật là đẹp "... tôi tưởng tượng ra vậy

Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ
Một bài thơ mênh mông như vũ trụ
Đầy khói hương xanh tràn ân ái cũ

Nhà thơ đã ví tâm sự là một bài thơ , một bài thơ có nỗi đau của biệt ly , nó là vật cản chia rẻ giữa hai người đang yêu nhau. Tôi nhớ có đọc được một bài thơ mà giờ nghĩ hoài không nhớ nổi tác giả là ai. Trong bài thơ đó có câu :" Một túi rượu , một túi thơ , một túi buồn " Cái buồn này chỉ nhét vừa đủ vào một cái túi chắc? Đọc lời cũng rỏ là người mang nó có tâm trạng buồn rồi dù tác giả đã ví von nó ở trong một cái túi , mà từ túi làm cho mình liên tưởng nó nhỏ. Trong khi Xuân Diệu đã ví tâm sự là bài thơ , là bài thơ buồn mà nỗi buồn lại mênh mông như vũ trụ , nghĩa sâu rộng bao la quá , vậy thì nỗi buồn này , nỗi đau này không thể đong đếm được. Nhà thơ dùng chữ " cũ " là biết ngay đang nói đến kỷ niệm , trong tâm sự của nhau họ đang chuyên chở những kỷ niệm đã qua với những ái ân say đắm và phải là kỷ niệm đẹp lắm , bởi có hai từ " hương xanh " ở trong đó.

Chúng tôi ngồi vây phủ bởi trăng thâu
Tay trong tay đầu tựa sát bên đầu
Tình yêu bảo thôi các ngươi đừng khóc
Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc

Rồi đến một lúc nào đó hai người họ lại trở về với sự lặng thinh , rơi vào cái không gian yên vắng tiếp. Tay trong tay truyền hơi ấm cho nhau , xiết chặt lấy với nỗi đau biết sắp phải rời xa , không còn lời gì chỉ còn lại là cái cảm giác cuối cùng của sự đang còn được ở bên nhau trong phút này thôi. Đầu tựa sát bên đầu , dựa vào nhau sát nữa đi , thu hết mùi hương trên mái tóc của người tình , mùi hương xưa quen thuộc để mãi hoài là một nỗi nhớ khôn nguôi , chỉ một mùi hương sẽ theo mãi nhau.
Đừng khóc , anh đừng vương lệ , em cũng đừng khóc nữa , chúng ta có ngày sẽ gặp lại nhau mà , tình yêu của họ dành cho nhau đã nói lên điều đó như một lời ước hẹn cho ngày sau. Cái câu " Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc " , tôi nghĩ có hai ý , một là mai này xa nhau rồi không biết đến bao giờ mới gặp lại nhau , nhưng họ có thể gặp nhau trong giấc mộng. Hai là ngày sau này sẽ được sum họp thật đẹp như là trong một giấc mộng , là một cái ngày mà họ hằng nghĩ tới , hy vọng tới cho mỗi ngày. Mộng mà còn có thêm chữ ngọc , thì quả là một mộng đẹp.

Cứ nhìn nhau rồi lại vẫn nhìn nhau
Hạnh phúc ngừng giữa trái tim đau

Hai câu cuối này thật là hay , trong giờ phút biệt ly gần kề , mắt của họ đã không thể nào rời khỏi ra nhau được. Ai cũng muốn thâu hết hình ảnh của nhau trong mắt nhau lần cuối cùng. Người ta thường nói ánh mắt là cửa sổ của tâm hồn , họ đang dùng ánh mắt đủ để diễn tả hết nỗi lòng. Có thương yêu chất ngất , có đau đớn xót xa , nhìn nhau rồi lại nhìn nhau , ánh mắt này , bờ môi này hãy khắc lấy vào trong trái tim và giữ hoài trong tâm trí. Ánh mắt tuyệt vọng đau thương của hai người yêu nhau , biết sẽ sắp phải rời xa nhau , chia xa... chia xa... ôi ánh nhìn trong giây phút đó có thể ví như là giết chết cả đời nhau được. " Hạnh phúc ngừng giữa tim đau " thời gian không ngừng được nhưng hạnh phúc thì lại là một điều cụ thể quá nên cảm nhận ra nó ngay . Hạnh phúc sẽ bay xa , vụn vỡ trong trái tim có chứa đựng một khối tình đau.

Sư phụ ơi ! Không biết Anh nhi có hiểu sai ý của bài thơ hay là không nữa , nếu có sư phụ nhớ giải thích cho Anh nhi hiểu nha ! Cám ơn sư phụ


Chữ ký của Quận Chúa Quỳnh Anh
Ta cúi xuống mênh mông là biển động
Nhặt vỏ sò xem trăng mọc trên tay (S.T.)

Tài sản của Quận Chúa Quỳnh Anh
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 13-11-2004   #26
Ảnh thế thân của Tiểu Siêu
Tiểu Siêu
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 24-12-2002
Bài viết: 1.225
Điểm: 612
L$B: 5.074
Tiểu Siêu đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi Lý Thám Hoa
...Kiều đây: 1 người con gái vì sa cơ lỡ vận, gánh vác gia cảnh mà bị vùi hoa dập liễu, sáng ong tối bướm. Cái cảnh này nhìn quen lắm cơ. Đúng rồi, xem báo Công An thì thấy cô bán hoa nào khi bị bắt cũng khai y rang như thế. Trong cái bối cảnh đó thì nảy nòi ra 1 Gíam Sinh ma cô, 1 Hoạn Thư bệnh hoạn, 1 Thúc Sinh gan chuột, 1 Từ Hải đần độn, vân vân. Cộng với những mối duyên cá nước trôi nổi của Kiều, những chuyện Nhân-Qủa...rất hiện thực, và chấm hết.

- Chinh Phụ Ngâm: Nơi xa xăm, hình ảnh người chinh phu tung hoành chiến trận, khí khái uy vũ. Ở quê nhà, người thiếu phụ buông tóc đứng bên song, ngóng mắt về phương xa, chìm trong hồi tưởng, mơ màng về tương lai, khi bóng chàng xuất hiện trước sân...

Một bức tranh oai hùng mà bi tráng, hào khí lẫm liệt của nam tử hán đan xen vào nỗi thê thiết của người thiếu phụ. Cái khung cảnh nhàn nhạt của buổi chiều tàn quyện vào dáng người đứng chơi vơi, lẻ loi. Chỉ vậy thôi cũng đủ làm người ta đoạn trường. Chứ không phải vì lâm vào đường cùng, buôn hoa bán phấn mới làm người ta xúc động.
"Chinh phu - Cô phụ" từ bao đời, đã đi vào lòng người, đi vào thơ - nhạc như thế đấy.

Từ dân dã như:
"Ngày xưa ngày xửa vua gì
Có người đứng ngóng chồng đi chưa về"

Cho đến
"Em không nghe mùa Thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em có nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?"

Hay là

"Đêm cô liêu chinh phụ mong.
Đêm bao canh mưa âm thầm,
Theo gió về khua cơn mộng,
Hẹn mai ánh xuân nồng"

vân vân và vân vân.

Còn "Kiều" thì tới giờ anh chỉ mới thấy người ta dùng để bói toán thôi em. Chả lãng mạn gì cả
Cũng có lẽ cái hình ảnh "cô phụ" bây giờ rất khó tìm trong những thiếu nữ ngày nay, chính vì vậy anh mới thấy nó đẹp. Hoài cổ !
Lý huynh nói thế là ko được rồi, huynh lấy cái thực tại mà nhìn về Kiều như vậy có phải không công bằng cho Kiều ko? Huynh phải (dùng từ phải với huynh, có cảm giác giống học trò dạy thầy giáo khái niệm quá ) đánh giá tác phẩm vào đúng bối cảnh , đúng thời điểm mà tác phẩm ra đời. Còn như mang cái tâm tưởng bây giờ mà nhìn nhận thì...
Tiểu Siêu


Chữ ký của Tiểu Siêu
Lai như lưu thủy hề, thệ như phong
Bất tri hà xứ lai hề, hà sở chung

Tài sản của Tiểu Siêu
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 13-11-2004   #27
Ảnh thế thân của Tây Môn Xuy Tuyết
Tây Môn Xuy Tuyết
-=[ Hộ Quân Đầu Lĩnh ]=-
Dưỡng tâm - Tu thân
Gia nhập: 26-02-2004
Bài viết: 2.438
Điểm: 586
L$B: 70.726
Tây Môn Xuy Tuyết đang offline
 
Lý huynh nói đúng thì cũng đúng xong cảm nhận như thế nào thì là của từng người .Liệu có nên trói buộc cái cảm nghĩ của người ta .Theo ý đệ thì ngay cả cái gọi là Chân Lí thì cũng có những cách hiểu khác nhau . Ví như Lý huynh đọc kiều thì nhìn thấy khía cạnh hiện thực lớn mà phần lớn người mê Kiều đều thấy ,tuy nhiên có người chân trọng thương cảm ,có người chê trách thậm chí còn là khinh bỉ .Nói về Kiều thì nên đặt cả cái thực tế xã hội bấy giờ vào thì hơn thưa huynh.Trong phạm vi cái chủ đề là Những áng thơ văn tiễn biệt thì trích dẫn đoạt Thuý Kiều Biệt Thúc Sinh có gì sai ?

Cũng đồng ý với huynh là cảnh chia ly trong Tống Biệt Hành hay Chinh Phụ Ngâm nhiều xúc cảm hơn nhiều so với Thúc Sinh -Thuý Kiều .Cho dù Chinh Phụ Ngâm là cảnh chia ly mang màu sắc của điển cố còn Tống Biệt Hành lại mang màu sắc hiện đại nhiều hơn .

Đồng ý với cả darktemplar huynh về mấy câu này

Trích dẫn:
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy,
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu.
Ngàn dâu xanh ngắt một màu,
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai.
Chỉ bốn câu mà được trau truốt ,lại gợi buồn hơn rất nhiều so với cả đoạn trích Kiều bên trên .
Tiện thể huynh cho hỏi :hình như từ "trông" trong câu đầu mà đệ trích nó là từ "ngoảnh" thì phải .Theo đệ thì nơi ấy là thanh bằng chứ không phải vần ngang.
Còn những câu miêu tả "hai nửa vầng trăng" trong Kiều kia cũng không thể diễn tả cái tình của kẻ ở người đi như Chinh Phụ Ngâm Khúc
Người chinh phu được "tạc" hình một cách mạnh mẽ và to lớn hơn hẳn cái ông Thúc Sinh :

Trích dẫn:
Hồn tử sĩ gió ù ù thổi
Mặt chinh phu trăng rõi rõi soi
Mấy người có thể bình một cách hoàn hảo cho những câu như thế
Còn sự nhớ nhưng của thân cô phụ lại không chỉ "gối chiếc năm canh" như Kiều ,nó lan toả đến cả cảnh vật mà cô phụ cảm nhận .mọi thứ trở thành héo hon ,tàn tạ
Trích dẫn:
Sương tựa búa..... gốc liễu
Tuyết dường cưa bổ héo cành mai
Xin được phép để trống chữ trên vì quả thật cũng không nhớ rõ là chữ gì

Ngay như Tống Biệt Hành của Thâm Tâm cũng là một tâm trạng cồn cào khi một người ra đi :
Trích dẫn:
Đưa người ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng
Sắc chiều không thắm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong
3 thanh trắc (in nghiêng)"dựng đứng" trong câu thứ 2 và hầu hết các thanh bằng trong hai câu cuối cũng là đã tạo nên cái cồn cào ,cái da diết trong bài thơ ,chưa kể đến ngôn từ.Mới đọc lên âm điệu của nó đã khiến người đọc phải gai người

Xa hơn một chút ,ấy là Thề Non Nước của Tản Đà
Trích dẫn:
Non cao những ngóng cùng trông
Suối khô dòng lệ chờ mong tháng ngày
Sương mai một nắm hao gầy
Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương
Trời Tây ngả bóng tà dương
Càng phơi nét ngọc nét vàn phôi pha
Non cao tuổi vẫn chưa già
Non thời nhớ nước nước mà quên non
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn non còn nước ,hãy còn thề xưa
Kết lại một câu :Chia lìa tiễn biện là buồn.là khắc khoải cô quạnh nhưng để tả về nó thì vô vàn lắm lắm

P/S:Chị Siêu nhanh nhảu "đoảng"


Chữ ký của Tây Môn Xuy Tuyết
... Ta kẻ tiểu nhân vốn ngạo cuồng
Nhân tình thế thái vốn khinh buông
Trăm nghìn hồng tía không nương chặt
Chỉ trọng chữ tình nặng tợ sương.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 19:18
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08846 seconds with 14 queries