Đêm nay, QA mang một tâm trạng buồn nên không tìm những vần thơ vui chia sẻ với các bạn được. Lòng thừa độ lượng cho phép nỗi buồn buông thả, dù muốn than to: "Ta buồn nhưng con bà nó chả biết vì sao ta buồn?" QA đi tìm một bài thơ buồn, một chuyện tình éo le hóc búa, đầy trái ngang, hai nhân vật rơi vào nghịch cảnh đẫm nước mắt. Đó là chuyện tình
Hoa và Lợn.
http://www.luongsonbac.com/forum/sho...hp?t=134267360
Em hỏi anh: Có phải rằng mình đang yêu ?
Anh trả lời: Anh cũng không biết nữa
Thứ tình cảm sáng bừng như ngọn lửa
Soi sáng hai ta nhưng lại quá xa vời
Hoa hỏi lợn: "Có phải mình đang yêu?" Có phải... là sự phân vân không chắc chắn, Hoa loay hoay trong buồng tim Lợn. Còn Lợn? Hình như... cũng bối rối không kém. Dù tình cảm của Hoa tỏa sáng nhưng vẫn không xua tan được sự ảm đạm tối hù về nỗi mặc cảm trong lòng Lợn qua hai thân phận khác biệt, mặc cho người đời thường nói rằng, tình yêu không hề có sự phân biệt kỳ thị nào. Có phải là tình yêu? Thật buồn! Chuyện tình của Hoa và Lợn đã nhuốm sắc buồn ngay từ chương mở đầu. Lợn khao khát có chiều sâu mới tương ứng với vóc Hoa nhưng không gian của Lợn lại quá chật hẹp. Điều này ảnh hưởng không ít tới tình cảm của Lợn đi tới khuynh hướng "nép mình, ẩn giấu, che đậy". Nửa vui nửa sầu, Lợn gói tròn lại trong câu "Anh cũng không biết nữa."
Em hỏi anh : Hay là một trò chơi
Anh trả lời: Không phải là như thế
Một trò chơi chẳng bao giờ có thể
Dịu ngọt lòng anh khi đêm xuống thầm thì
Lật qua trang Hai, Hoa hỏi tiếp: "Hay là một trò chơi?" liền bị Lợn phủ nhận ngay. Lợn nào đánh giá tình cảm đó là một trò chơi cho đặng, khi mà Hoa xinh xẻo thế kia, còn mặt mũi Lợn nhem nhuốc thế kia, Hoa mãi là nữ thần trong lòng Lợn. Mỗi khi nữ thần nhức đầu, sổ mũi, hắt hơi văng bọt... Lợn cho đó là sự dịu ngọt. Sự nếm đó được Lợn bày tỏ cùng với bóng đêm và rên thầm: "Sướng quá Hoa ơi!"
Em hỏi anh: Vậy là gì anh nhỉ ?
Anh thở dài nhìn về áng mây trôi
Em thấy không mây ở mãi trên trời
Xa xôi quá chẳng thể nào tới được
Chuyện tình kéo dài tới trang Ba, Hoa hỏi nữa: "Vậy là gì anh nhỉ?" Lợn thở dài... Bạn thử hoán vị sẽ thấy tiếng thở dài của Lợn trong giây phút đó giống hệt tiếng thở dài của một người chơi roulette, trên tay là token coin cuối cùng. Lợn phủ nhận trò chơi qua tiếng thở dài, canh bạc đời lẫn canh bạc tình sẽ đỏ hay đen? Lợn đổ tất cho áng mây cuối trời xa, câu trả lời làm sao nghe được Hoa ơi! Nếu cố nghe chắc cũng có những làn hơi nhàn nhạt vọng lại, chờ tới khi nụ cười hằn mặt Lợn, thôi tiếng thở dài, men Lợn qua cơn...
Chuyện chúng mình mong manh như là bọt nước
Vỡ tan ngay chẳng thể với tay cầm
Có thể là chỉ một chút bâng khuâng
Thoáng chạnh lòng khi nghĩ về hai đứa
Sang trang Bốn thì Lợn đã vạch rõ mục tiêu. Chọn cái mão gai đội lên đầu, tỏ lòng thành thật tin "Chỉ là một chút bâng khuâng". Có phải... hình như... lời từ khước sao cũng mơ hồ như thuở ban đầu? Có khác gì Lợn chỉ là người khách lỡ đường, lạc vào nhà Hoa xin nghỉ chân. Đêm mưa, bọt nước vỡ tan bên thềm... lòng Lợn tan theo. Men Lợn mau ngấm cũng sớm tàn. Mong manh... mong manh... khiến người chạnh lòng.
Em cười buồn rồi hỏi anh lần nữa
Ngay bây giờ, anh ơi ... có yêu em ?
Anh nhìn em chẳng biết nói gì thêm
Một câu hỏi chìm vào trong im lặng...
Hoa chưa cam lòng, cười buồn hỏi rằng: "Anh ơi... có yêu em?", còn nhất quyết ngay bây giờ. Ngay bây giờ có nghĩa là không được un deux gì hết, vượt giai đoạn không nên để thời gian thừa. Lợn hết thở dài... lại chọn im lặng. Im lặng là một thái độ hợp lý chắc? Để mai này không cần phải cố nhớ lại đã từng nói gì vào lúc ấy, không cần ân hận hay phải tiếc nuối. Thế là chuyện tình của Hoa và Lợn tới chương Năm đã chìm vào sự im lặng. Hoa buồn, Lợn buồn, còn ai buồn nữa? Tựa như thực thể của cuộc đời là buồn.
Hành trình cuộc tình Hoa và Lợn có thêm chú thích:
Nghe nói Hoa không có thói quen chờ vì Hoa vốn là sớm nở tối tàn, nên chẳng chịu đợi lâu dù chỉ mấy chục giây, nên những câu hỏi của Hoa dành cho Lợn được tính gọn khoản năm bậc cầu thang. Bạn thử bước lên năm bậc cầu thang sẽ mất bao nhiêu giây? Có hời cho Lợn hay không thì phải hỏi Lợn mới biết, Lợn ơi là Lợn ơi!
Lợn hẳn đã về quê? Còn Hoa vui chơi đâu đó, hẳn lại đang loay hoay lựa chọn câu hỏi với Lợn nào nữa chăng?