[center:f9c66683ed]Trương Phi bái sư (ba)[/center:f9c66683ed]
Nghe ông bán thịt nói thế, người đứng xem không nhịn được đều cười rộ lên. Trương Phi vốn hay quậy phá người ngoài đường, và chưa hề gặp phái cái vố nào chua đến như vậy, nên trong lòng liền bốc lửa giận. Ông sấn tới nắm lấy tóc người bán thịt nói:
- Ta muốn cái đầu heo năm móng mi, mi bán không?
Người bán thịt không đáp, liền hất mạnh đầu vào ngực Trương Phi, khiến TRương Phi bật ngửa, cắm đầu vô thúng đựng tim gan phèp phổi và chỏng cẳng lên trời.
Mười mấy tên lưu manh thấy Trương Phi bị chỏng gọng, liền xáp vô vây người bán thịt. Người bán thịt không chút hoảng sợ, ông dùng chân đá tợ thịt nặng cả ngàn cân đổ vô bọn chúng, làm chúng bị chiếc tợ đè ngã nghiêng ngã ngửa đến phải kêu cha kêu mẹ om trời!
Trương Phi từ lúc lọt lòng mẹ tới giờ chưa hề gặp phải địch thủ nào cao tay hơn. Lần này bị một vố đâu dễ chịu thua được! Sau khi ra khỏi thúng, thừa lúc người bán thịt mắc lo đối phó, ông liền chụp lấy cây dao cắt thịt dưới tợ, nhắm ngay sau gáy người bán thịt chém bổ tới. SAu gáy người bán thịt hình như có mắt, đợi con dao Trương Phi chỉ còn cách chừng một tấc , ông liền xoay cổ tay, bắt lấy tay cầm dao của Trương Phi, vặn mạnh một cái. Trương Phi chẳng những tay giơ dao không nổi, mà cán dao còn vuột khỏi lòng bàn tay văng đi xa lắc. Ông kêu lên như heo bị thọc huyết.
Người bán thịt heo này không ai khác, ông cố nội người này chính là đại tướng Phàn Khoái xuất thân từ nghề mỗ heo, sau làm thủ hạ Lưu Bang. Vì ông bị gian thần hãm hại nên bỏ quan trốn đi, sống lại với nghề mỗ heo của tổ tông. CÁchđây không lâu, ông đánh chết một tên ác bá, lại bị quan phủ truy nã, nên trốn đến đây. Vừa đến huyện thành Trác, nghe người ta nói Trương Phi thường làm những việc hiếp đáp, nên ông liền nổi bất bình, muốn dạy Trương Phi một mẻ.
Tam sư truyền thấy TRương Phi đau đến mồ hôi ướt đàm cả áo, mới vỗ lên vai Trương Phi một cái, khiến chiếc dao trong tay TRương Phi phải văng ra.
Tam sư truyền nói:
- Trương Phi, ta nghe đồn mi cũng từ cảnh khổ xuất thân, nhưng vì sao tính khí quá hung hăng không thua chi quan phủ, chuyên áp bức dân lành vậy?
Gương mặt Trương Phi đỏ rần như huyết heo, "cốp" một cái ông đã dập đầu quì xuống:
- Sư truyền, tôi rất phục ông! Không phải phục ông thắng tôi, mà là lời nói của ông đã thuyết phục tôi. Nếu tôi còn hà hiếp bá tánh nữa thì tôi không phải là người. Ví bằng thầy tin, tôi xin được làm đồ đệ của thầy!
Từ đó về sau, TRương Phi theo người bán thịt này, ban ngày học nghề mổ heo, ban đêm học võ nghệ.
Lời tục thường nói, theo người tốt học cái tốt, theo chim én học cách bay liệng. Từ đấy, Trương Phi học theo thầy, giúp người nghèo yếu thế cô, can thiệp những việc bất bình.
|