Kể chuyện một cô gái hoàn lương
(nhân ngày 20-10)
Ngày thu một buổi đẹp trời
Cùng nhau dạo mát thăm nơi gần vùng
Rằng: đây cơ sở thủ công
Góp phần "cải tạo" đã không ít người
Tìm trong lao động nguồn vui
Bụi trần rũ sạch một thời đã qua.
Gặp nàng, tên gọi Thanh Hoa
Người đâu xinh đẹp nết na dịu dàng
- "Xưa em trung học dở dang
Sảy chân lỡ bước con đường chông gai
Đời em tưởng đã hết rồi
Dám đâu còn nghĩ được người tin yêu
Tháng ngày mưa gió dập dìu
Có người lữ khách quyết điều thương em
Nghĩ mình cỏ nội hoa hèn
Dám đâu toan tính tơ duyên cửa nhà
Nghĩ gần thôi lại nghĩ xa
Cũng là túc trái cũng là tiền duyên
Thuyền em cập bến Đào Nguyên
Nơi chàng nho sĩ bén duyên Giáng Kiều
Giờ em mới hiểu tình yêu
Xá gì thân phận bọt bèo long đong."
Ra về, lòng lại nhủ lòng:
Còn nhiều gạn đục khơi trong đó mà!
10/1994
Khí tiết của loài hoa
Ba khóm hoa mẫu đơn
Bên lan can hàng xóm
Màu hoa tươi roi rói
Rạng rỡ dưới ánh dương.
Bỗng nhớ câu chuyện cũ
Nhà Đường – Võ Tắc Thiên
Đã một phen bẽ mặt
Bởi “Đệ nhất danh hoa”.
Mẫu đơn không thần phục
Không chịu nở trái mùa
Quyết bảo toàn khí tiết
Chịu lưu đày Giang Nam.
Ai bảo hoa là loài vô tri ?
Không sợ cường quyền không sợ chết
Quyết liều mình bảo toàn khí tiết
Xứng tôn vinh “Đệ nhất danh hoa” !