Bắt đầu ngày mới với niềm hân hoan,hy vọng và nụ cười trên môi để phấn đấu và làm việc,vì cuộc sống này chảng có gì có thể bên ta giúp ta nhiều như công việc.Nó có thể cho ta sự thanh thản hay ít nhất là lúc ta đắm mình trong bận rộn,có thể cho ta cả tương lai tươi sáng ,rộng mở hay mờ mịt tăm tối để ta hiểu cuộc sống này còn nhiều thứ quan trọng với ta hơn tình yêu,thế nhưng khi những vạt nắng cuối cùng đổ xuống, để a đón nhận những tia sáng yếu ớt,thùy mị đầy kiều diễm của ánh hoàng hôn thì cũng là lúc a đối mặt với sự thật với chính bản thân a.A ko phải là người thiếu thốn gì trong cuộc sống nhưng cũng chẳng đầy đủ gì khi ko có e bên cạnh, bởi e là cuộc sống, là tương lai, là nơi dùng chân yên bình của kẻ lang thang phiêu lãng nữa đời tuổi trẻ.Có lẽ tình yêu a cũng mong manh như những vạt nắng cuối ngày vậy,bởi chúng ta là 2 con người ở hai thế giới khác nhau khá nhiều nên anh cũng ko thể bảo đảm rằng có thể làm e vui hay cho e hạnh phúc mãi mãi vì vậy nên anh ko hề trách e điều gì nếu e ko yêu anh.Nhưng anh hy vọng rằng với tình yêu chân thành,và nỗi nhớ mênh mông này có thể khiến cho trời đất động lòng để duyên phận đưa e về bên anh mãi mãi trong một ngày ko xa…Yêu và nhớ e nhiều
![Wink](http://luongsonbac.club/forum/images/smilie/icon_wink.gif)