Chửi là gì ấy à... hiiiiiiiii......hay đấy. Nguyễn Thị Tam Hùng ta tham gia chút ít. vì cũng có đôi lần chửi nhau với người khác rồi....hiiiiii.........
1/ chửi là một hình thái văn hoá biểu lộ trạng thái, thể chất và tình cảm diễn giả một cách đa dạng và ấn tượng nhất (tóm tắt từ cuốn: xuân thu - chiến quốc. lời của lã bất vi)
nên đã chửi là phải chửi đểu, chửi là phải gán ghép, chửi là phải chụp mũ mà chửi.Phong Thần có nhắc nhiều đến Khương Tử Nha, ông là một chuyên gia đã dành nhiều thời gian và tâm huyết trong khía cạnh văn hoá và tiến bộ của chửi bậy. ông chính là người đã truyền dạy Dương Tiễn 5 chữ vàng - sau này, được Dương Tiễn săm lên má ( hiiiii....).
2/ Chửi là một hiện tượng sinh lí. ( hiiii...)
Muốn đánh nhau hở, lúc bị nó đánh thì phải hăng lên mới đỡ đau, lúc nào đánh nó thì bình tĩnh lại đánh mới chính xác nhớ, Khổng Tử bảo thế. lúc chưa đánh thì chửi to lên cho nó sợ, văng nước bọt nó mới giật lùi, Trang Tử gọi là chửi đòn phủ đầu mà. Hoa Đà đậi sư dạy chửi bậy uy hiếp tinh thần địch và tiếp sức tinh thần ta, riêng về việc này, Darwin the bố có giải thích trong cuốn The Ape and the Human ( 1890 ) sau này, đại ý ông có nói, khi ta chửi với một cảm xúc mãnh liệt, một lượng hormone hưng phấn nhất định sẽ tiết từ tuyến yên nằm trên tuyến cương dẫn đến tuyến ngựa sản sinh một lượng lớn protein MAAUS thuộc cung Càn, mạng dương hoả, có tính nóng, màu đỏ bầm mùi ngai ngái gây cương cứng trên toàn các cơ, nước bọt tiết nhiều, lông dựng đứng, máu hướng lên não. toàn thân sẽ đột ngột tăng nhiệt độ và đo đó máu tự bỏ bớt nhiềt lượng để điều tiết cân bằng ( Jacky Chan, 1999, Sát thủ máu lạnh, pg 666 ). Do tuyến ngựa này nằm ngay trên tâm thất trái nên MAAUS dễ dàng theo động mạch chủ đến mao mach thấm vào từng ngõ ngách cơ quan đoàn thể động vật chủ, gây hiếu chiến, khát máu.( hiiiii)
3/ Chửi là một nghệ thuật. thực vậy. xin được minh chứng bằng một số " Bài chửi" nổi tiếng sau đây. hiiiii......
a/ Trong "Bước đường cùng" của Nguyễn Công Hoan, có bài chửi gà kinh điển như sau:
"...Làng trên xóm dưới, bên sau bên trước, bên ngược bên xuôi! Tôi có con gà mái xám nó sắp ghẹ ổ, nó lạc ban sáng, mà thằng nào con nào, đứa ở gần mà qua, đứa ở xa mà lại, nó dang tay mặt, nó đặt tay trái, mó bặt mất của tôi, thì buông tha thả nó ra, không tôi chửi cho đơới!
Chém cha đứa bắt gà nhà bà! Chiều hôm qua, bà cho nó ăn nó hãy còn, sáng hôm nay con bà gọi nó hãy còn, mà bây giờ nó đã bị bắt mất. Mày muốn sống mà ở với chồng với con mày, thì buông tha thả nó ra, cho nó về nhà bà. Nhược bằng mày chấp chiếm, thì bà đào mã thằng tam tứ đại nhà mày ra, bà khai bật săng thằng ngũ đại lục đại nhà mày lên. Nó ở nhà bà, nó là con gà, nó về nhà mày, nó biến thành cú thành cáo, thành thần nanh mỏ đỏ; nó mổ chồng mổ con, mổ cả nhà mày cho mà xem.
Ới cái thằng chết đâm, cái con chết xỉa kia! Mày mà giết gà nhà bà thì một người ăn chết một, hai người ăn chết hai, ba người ăn chết ba. Mày xuống âm phủ thì quỷ sứ thần linh nó rút ruột ra. Ơi cái thằng chết đâm, cái con chết xỉa kia...."
b/ Dân gian thì cũng không kém phần chua ngoa khi... mất gà:
"...Cha Cao Tằng Tổ Khảo, Thúc Bá, Đệ Huynh, Cô Dì Tỉ Muội thằng nào đã bắt con gà nhà tao!
Con gà ở nhà tao là con gà, con qué. Nó về nhà mày là con Cú, con Cáo. Nó mổ gan, lòi ruột những đứa ăn miếng thịt gà nhà tao.. Nó là thần Nanh, đỏ Mỏ rút gan, rút ruột nhà mày ra. Mày không thả con gà nhà bà ra, bà đóng ghế 3 tháng 10 ngày, buổi sáng bà chửi, buổi tối bà chửi, buổi trưa bà hú, bà nguyền, bà rủa cho cây vàng lá, cho quả chột thui, cho Thần Trùng đến rút từng khúc ruột của Cha Ông, vợ con nhà mày ra!
Tao hú 3 hồn, 7 vía thằng đàn ông, 3 hồn 9 vía con đàn bà đã bắt con gà nhà tao. Tao gọi ông cầm cờ xanh đứng đầu ngõ, ông cầm cờ đỏ đứng sau nhà, ông cầm cờ vàng bên hữu, ông cầm cờ trắng bên tả yểm cho nhà mày đẻ con ra thì ngược, sinh cháu ra thì ngang vì đã dám ăn con gà nhà tao!...”
c/ Còn ở mỗi vùng Miền thì lại biến hóa theo kiểu khác một chút:
+ Miền Bắc nơi có Núi Nùng Sông Nhị thì có phần văn vẻ, vòng vèo:
"Thằng đứng chiếu ngang, thằng sang chiếu dọc, thằng đọc văn tế, thằng bế cái hài, thằng nhai thủ lợn. Con gà nó ở nhà tao nó là con gà, nó về nhà mày nó là con thần đanh đỏ mỏ..." ;-)
+Miền Trung quê hương của Núi Ngự sông Hương thì ngân nga, ngọt nhưng lại... lọt tới xương:
"Hôm qua tau mất con gà mái dầu khoang cổ. Hôm ni tau mất con gà mái nổ khoang bông. Con mô bắt là gái trốn chúa lộn chồng. Thằng mô bắt là ba đời đi ở đợ...Tụi bay hãy vén mái tai, gài mái tóc, chống cửa ngõ cho cao, chặt hàng rào cho thấp mà nghe tao chửi...
Bay ăn cho chồng bay sợ, cho vợ bay kinh. Bay ăn cho ngã miếu sập đình, cho mồ cha bay chết hết để một mình bay ăn"
Tiếc cái là chưa từng nghe dân miền Nam chửi khi mất gà lần nào. Bác nào sưu tầm được câu chửi này xin đưa lên cho mọi người cùng đọc.
4/ Chửi là một hành động xử dụng ngôn ngữ mà ít người thích hưởng nhưng rất nhiều người thích tặng cho. điều này thì khỏi cần phải bàn đến.
5/ Chửi là một cách xả tress. không tin à. nghe bài tham khảo nhé...( cấm ử dụng trong mọi trường hợp)
* Nói cho qua nghe về mi đi, qua khoái chuyện kinh tởm
* Mi mang cái của nợ gì phía trên vai mi vậy? Cái đầu của mi đó à?
* Đừng bảo ta rằng mi dốt nát. Ta thừa biết chuyện đó rồi
* Ở cổ nó mọc lên một cái bướu lạ lùng - cái đầu của nó
* Ta chưa từng gặp một người mà ta không ưa cho đến khi...ta gặp mi
* Ta dường như không thể nhớ tên mi, và làm ơn đừng giúp ta nhớ nhé
* Đừng có để ý đến nó, nó có một trái tim ngờ nghệch và một cái đầu tương xứng
* Mi đến, hay quá. Thế khi nào thì mi xéo đi?
* Tôi cho hắn là một thằng ngu nhưng có thể tôi đã đề cao hắn đấy
* Ta muốn nói rằng ta thích mi, nhưng hà cớ gì ta phải nói dối?
* Nhiều người biết mỗi thứ một ít, còn mi thì không biết một chút nào ở mỗi thứ
* Nếu như mi tự kết liễu đời mình thì mi đã giết đúng người đấy
hiiiiii........ khi huynh đệ dùng những câu này để chửi. chửi xong thấy người thư thái vô cùng hiiiiiiii...... chắc ăn đòn quá.... hiiiiiii
Tóm lại. chửi là một nghệ thuật, à tình cảm, là xả stress, giải tỏa bức giúp sống lâu sống khỏe và người chửi là một nghệ sĩ, một triết gia, một tài năng trong việc nhục mạ người khác hiiiiiiii.............
Này. đừng thấy Tam Hùng ta nói thế, máu muốn làm nghệ sĩ nổi lên mà đi chửi nhau đấy nhé. coi chừng vào nhà thương....hiiiiiii....... hoặc trại phục hồi nhan phẩm ta không chịu trách nhiệm đâu hiiiiii.......
|