Em yêu! Thế là chúng ta đã xa nhau, xa nhau không một lời từ biệt, từ nay, ở phương trời xa lạ, biết em có còn nhớ đến anh, nhớ những buổi chiều chúng ta cùng hò hẹn?
Anh vẫn nhớ đến em trong từng giấc ngủ, em yêu, đối với anh, đó thật sự là ác mộng! Anh đã vui biết bao nhiêu khi em nói mình phải chia tay! Anh cứ tưởng từ nay mỗi ngày 24 tiếng anh được yên thân, không còn bị em dựng dậy nửa đêm để đưa tiền em đi vũ quạt(ở chỗ tui, người ta gọi vui đánh bài là vũ quạt), không còn bị mắng xối xả khi em thua bài về, không còn bị em so sánh với thằng này thằng nọ, không còn bị em chê anh dở anh hèn! Nhưng hỡi ôi, em như một cơn bão cấp 12 quýet qua đời anh, em đã ra đi nhưng đời anh vẫ đang rơi lả tả!
Em yêu, anh biết rằng em không còn yêu anh nữa kể từ khi anh bán cái áo thun cuối cùng của anh để em đánnh bạc, nhưng tại sao, khi em ra đi em còn lấy nốt cái sơmi cuối cùng của anh? Để làm gì kia chứ, nó có bán được bao nhiêu tiền đâu? Bây giờ, cứ mỗi khi anh ra đường với thân hình trần như nhộng, anh lại nhớ đến em! Chưa hết, tại sao chiếc nokia anh luôn dấu bên mình cũng biến đi theo bứơc chân em, nó làm gì có cánh! Hic, mỗi khi anh nhìn thấy cái DTDĐ đời mới của các bác QNL anh lại nhớ tới em! Còn nữa, mắc mớ gì, khi em ra đi, anh chỉ còn có nữa con cá khô để trong kẹt tủ để làm bữa sáng, em cũng đem theo? Em yêu, anh thật sự không hiểu nổi đời anh, trước kia không có em, anh vô cùng giàu có, bây giờ không có em, anh trở nên áo vũ cơ hàn?
Em yêu, có thể em đã quên anh, nhưng anh thề với em, hình bóng em sẽ ám ảnh suốt cuộc đời anh! Từ nay, mỗi lần nhớ đến em, anh sẽ run như cầy sấy, anh sẽ kêu gào trong tuyệt vọng! ANh cầu mong cho đến hết đời này, anh sẽ không bao giờ gặp lại một người phụ nữ kinh khủng như em! Chúc mọi điều tồi tệ nhất sẽ đến với em, em yêu dấu!
--------------------
|