Ông N.à ! Tối qua tôi đọc được câu chuyện này hay quá nè ông , post lên cho ông cùng đọc nhá ! Tác giả bài viết nói rằng câu chuyện này hoàn toàn thật á ! Đọc xong cứ suy ngẫm hoài , ông say cở nào kệ ông miễn đừng say đến độ nhìn tôi rồi ông hỏi :" Cậu là ai thế ? Mà sao mặt cậu tớ nhìn thấy tới hai cái đầu " hơ hơ , chết dở .
Trong một doanh trại có nuôi một con chó cực kỳ thông minh tên là Đen . Để trắc nghiệm năng lực phản ứng của nó , một hôm huấn luyện viên dạy chó nghĩ ra một biện pháp đặc biệt . Họ chọn hơn chục người xếp thành một hàng , sau đó cử một người trong số đó vào trong doanh trại " lấy cắp " một vật đem giấu đi , rồi lại trở về đứng trong hàng . Khi mọi việc đã xong xuôi , huấn luyện viên dắt con Đen đến , bảo nó đi tìm vật bị mất . Con Đen chạy đi , chỉ một loáng sau đã thấy nó ngoạm vật kia mang đến . Huấn luyện viên dạy chó cả mừng , vỗ vỗ lên đầu nó tỏ ý khen ngợi .
Rồi anh chỉ tay vào hàng người kia , bảo con Đen đi tìm kẻ đã lấy cắp vật ấy . Nó chạy đến dí mũi hít hít ngửi ngửi hết người này đến người khác , chẳng mấy chốc đã cắn quần một anh lôi ra ngoài hàng . Anh chàng này đúng là anh " kẻ cắp " . Phải nói rằng như vậy là con Đen đã hoàn thành nhiệm vụ được giao . Thế nhưng huấn luyện viên cứ một mực lắc đầu bảo nó :" Không , không phải người ấy ! Tìm lại đi ".
Con Đen tỏ ý hết sức ngạc nhiên , mắt nó ánh lên nỗi nghi hoặc , thắc mắc , vì nó tin chắc rằng mình không hề tìm nhầm người ; nhưng mặt khác nó lại tuyệt đối tin tưởng vào huấn luyện viên của mình . Đây , đây là chuyện thế nào nhỉ ? , nó nghĩ .
:" Không phải người ấy ! Đi tìm lại đi !" Huấn luyện viên cứ khăng khăng bảo , con Đen tin vào huấn luyện viên , nên nó quay lại tìm ... Nhưng sau nhiều lần thận trọng ngửi đi ngửi lại , cuối cùng nó vẫn cắn quần anh chàng kia lôi ra :" Không ! Không đúng ! " Huấn luyện viên lại lắc đầu :" Tìm lại đi " . Con Đen mỗi lúc một thêm nghi hoặc , đành chạy lại chỗ hàng người kia . Lần này nó đánh hơi ngửi rất lâu , rất lâu để xác định ai là kẻ cắp . Sau cùng , nó đứng lại bên cạnh anh " kẻ cắp " kia rồi quay đầu nhìn lại huấn luyện viên , tỏ ý :" Làm sao tôi lầm được nhỉ ? Tôi biết chắc chính người này đã lấy đồ mà ... "
:" Không ! Tuyệt đối không phải người ấy ! " Huấn luyện viên lại quát to , nét mặt trở nên nghiêm nghị . Lòng tự tin của con Đen bị đập tan tành ! Dĩ nhiên nó tin vào huấn luyện viên hơn là tin vào bản thân nó . Nó không hề ngờ rằng , huấn luyện viên có thể mang niềm tin tuyệt đối của nó đối với ông ta ra làm trò đùa . Rốt cuộc nó bỏ tên kẻ cắp kia và đi tìm người khác . Nhưng ai đây ? Bản năng của một con chó và khả năng của người huấn luyện cho nó biết , chỉ có người đó là tên ăn cắp . Nhưng người huấn luyện viên cứ nhất định bảo không phải , thì ai đây ? ...Con chó Đen lưỡng lự ...
" Nó ở trong hàng người ấy đấy ! mau tìm ra ngay " Huấn luyện viên quát lên . Con Đen vô cùng thất vọng chán nản . Nó dừng lại bên chân mỗi người một lúc , nhìn nhìn ngó ngó xem người đó có giống tên kẻ cắp hay không , rồi quay đầu nhìn ánh mắt của huấn luyện viên mong là có thể tìm thấy chút ít tín hiệu hoặc biểu thị gợi ý gì đấy ... của chủ . Cuối cùng , khi nó nắm bắt được một chút biến đổi trong ánh mắt của huấn luyện viên , nó cắn quần người đứng bên cạnh và kéo ra .
Tất nhiên , lần này thì nó đã nhầm , hay đúng hơn , nó bị buộc phải nhầm . Nhưng huấn luyện viên của nó cùng mấy người kia thì lại cười ha hả . Tiếng cười khiến con Đen trở nên lú lẫn . Sau cùng , huấn luyện viên gọi kẻ cắp bước ra khỏi hàng , rồi bảo con Đen :" Lần đầu mày tìm đúng rồi , nhưng mày sai ở chỗ không kiên trì bảo vệ niềm tin của mày " .
Một điều khiến huấn luyện viên và tất cả mọi người có mặt lúc ấy không thể hiểu được và vô cùng kinh ngạc , vô cùng ân hận và ngay trong khoảng khắc ấy họ đã nhìn thấy : Khi con Đen hiểu ra chuyện vừa rồi là một vụ lừa dối , nó " ngoao" lên một tiếng vô cùng đau khổ , mắt ứa ra những giọt nước mắt nóng hổi . Sau đấy nó ũ rũ gục đầu nặng nề , thui thủi từng bước bỏ đi :" Đen ! Đen ! Mày đi đâu thế hả ? . Huấn luyện viên sợ hãi đuổi theo hỏi tới tấp . Con Đen chẳng hề đoái hoài tới , nó cứ cắm cúi đi ra khỏi doanh trại .
" Đen ! Đen ! Tao xin lỗi mày ! " Huấn luyện viên òa khóc . Nhưng con Đen chẳng hề xúc động , nó không thèm nhìn lại chủ mình . " Đen ! Đừng giận . Tao chỉ đùa mày một tí thôi mà ". Huấn luyện viên chạy đến ôm chặt con chó , nước mắt nóng hổi từ mặt anh lã chã rơi xuống con Đen . Con chó giãy giụa tuột ra khỏi vòng tay của huấn luyện viên , rồi nó thủng thẳng , lừ đừ từng bước đi lên quả đồi ở bên ngoài doanh trại , tìm một chỗ khuất gió xoài bốn chân nằm xuống đất ... Mấy ngày sau ... con Đen không ăn không uống , ũ rũ chán chường . Mặc cho huấn luyện viên dỗ dành , nựng nịu thế nào đi nữa , nó cũng nhất định không chịu tha lỗi cho anh . Lúc bấy giờ mọi người mới hiểu ra : Dù chỉ là con chó thôi ,nó cũng có lòng tự trọng của nó .
Chuyện về sau ư ? Sau này con Đen không còn tin tưởng vào huấn luyện viên của nó nữa , thậm chí không còn tin bất cứ người nào . Đồng thời tính tình của nó cũng thay đổi hẳn , mắt không còn sáng quắc như trước , bốn chân không còn phi như bay nữa , mất hẳn dáng vẻ oai vệ dữ dằn của một con chó nghiệp vụ ... Cuối cùng , huấn luyện viên chẳng còn cách nào nữa , đành đau xót cho nó giải nghệ ...
Ôi , con Đen , chao ôi !
Đọc chơi thư giãn nha ông . Chúc ông luôn mãi say trong muôn vàn người tỉnh .