Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

 
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 06-09-2010   #1
Ảnh thế thân của Vĩ Cầm
Vĩ Cầm
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 06-09-2010
Bài viết: 7
Điểm: 6
L$B: 1.245
Tâm trạng:
Vĩ Cầm đang offline
 
Tình yêu của tôi ơi!

Giờ này, em ngồi đây, bên bàn phím máy tính, nhớ đến anh, còn anh, có lẽ đang ở một quán nước nào đó, cùng người đó tâm sự và chia sẻ chuyện vui buồn với nhau. Em buồn.
Từ ngày xưa em đã yêu rồi anh có biết không? Người con trai mà em dành hết tình cảm đầu đời đó lại không bao giờ biết đến em, khi em nhìn người đó, thì cũng là lúc người đó dồn hết tình cảm cho một người khác, em phải làm quen với nó thôi.
Cho đến khi em lớn lên, tình yêu của em với người đó vẫn không thay đổi, thì người đó cũng trải qua 3, 4 mối tình. Nhưng không một lần nhìn thấy em.
Em chợt nhớ đến bài hát " Cây, lá và gió", tình yêu rồi cũng có lúc sẽ bay xa. Có lúc em sẽ quên được người đó, quên được anh, nhưng những gì em nghĩ lại không xảy ra. Trái lại, nhiều chuyện lại xảy ra mà ngay trong giấc mơ, em cũng chưa bao giờ nghĩ đến.
Em đã từng mơ ước được ở bên cạnh anh, được là người anh yêu. Nhưng qua bao năm tháng điều đó vẫn thật xa vời. Em tập quen với một tình yêu đơn phương, rồi bỗng dưng anh lại đến, đứng trước mặt em, không một lời yêu, không một nụ hôn, nhưng anh lại quan tâm đến em nhiều hơn. Tình yêu trong em lại bùng cháy.
Nhưng giờ đây em lại muốn chạy trốn khỏi anh, vì anh không có một mình. Em biết nhưng không thể kiềm chế tình cảm, vì nó âm ỉ quá lâu rồi. Muốn dập tắt nó hoàn toàn thật không đơn giản. Em đến với anh, không cần gì cả, chỉ mong được bên anh, được nói chuyện với anh hàng ngày. Vì em đã quá yêu anh, yêu anh nhiều đến mức có thể hy sinh mạng sống của mình vì anh. Em yêu đến mức chấp nhận tất cả và em thấy nó thật đẹp, thật lung linh. Em hạnh phúc.
Em đã quá mơ màng khi nghĩ rằng có thể vượt qua được tất cả. Nhưng có những điều nhỏ nhoi nhất cũng đã khiến trái tim em xát muối. Em mới nhận ra rằng, tình yêu không thể chia hai, nhưng vì một lúc nào đó, vì quá yêu, vì quá vui, mà em lại gật đầu, kể cả khi anh nói anh không chỉ có một mình, em vẫn chấp nhận. Vì em quá yêu
Mọi thứ đều phải chia đôi, trong tình yêu, nó là điều tối kỵ. Một người đã nhắc nhở em rằng, người đau đớn nhất sẽ là em. Nhưng em lại bỏ ngoài tai. Em nghĩ mình sẽ làm được, mặc dù cảm thấy có lỗi, và cũng thấy tội nghiệp chính em.

Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Vĩ Cầm vì bài viết hữu ích này:
Bất Ảnh Vô Hồn (14-01-2011), Con Hủi (06-01-2011), Lãnh Nhật Phong (04-02-2011)
 


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 03:33
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,07697 seconds with 15 queries