Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quốc Tử Giám > Luận Văn Đàn
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Luận Văn Đàn Trao đổi & tìm hiểu về văn học.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 11-02-2010   #1
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.752
sao_phu08 đang offline
 
Kinh Xa Đi Thỉnh _ Sao Cần Năm Người ?

Trong các bộ tiểu thuyết đồ sộ cổ điển của Trung Hoa , người xem thường chú tâm đến các bộ anh hùng sử thi như : Phong Thu Chiến Quốc , Đông Chu Liệt Quốc , Hán Sở Tranh Hùng , Tam Quốc Chí .... Bộ tiểu thuyết Tây Du Ký của Nghô Thừa Ân lại ít được xem trọng do tính chất hoang đường của nó . Tại hạ ngày trước đọc cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa , thích thú thần tiên phép thuật . Sau nhờ tư chất hạn hẹp được khai mở một chút , đọc lại Tây Du Ký không khỏi tự hỏi : Sao đi thỉnh kinh ở xa lại cần có đến " năm người " ? sao họ lại gặp nhiều " kiếp nạn " quá vậy ? Kinh ở đây là gì ? . May mắn thấm được chút tư tưởng của Ngô Thừa Ân xin bày tỏ đôi lời

Bộ tiểu thuyết xoay quanh chuyện Huyền Trang ( là cao tăng có thật sinh khoảng năm 596 tại Lạc Châu , Hà Nam ) đến Tây Trúc thỉnh kinh . Trên đường đi thu nhận kẻ " nổi loạn chống trời " Tôn Ngộ Không , hay kẻ " mắc lổi hối cải " con vua Long Vương ( Bạch Mã ) , Trư Ngộ Năng ( Bát Giới ) Sa Ngộ Tịnh ( Sa Tăng ) làm môn đồ . " Năm con người " đó dặm trường gió bụi , gặp không biết bao nhiêu kiếp nạn , mới tới được Tây Trúc thỉnh kinh mang về Trung Nguyên truyền bá phát dương đạo pháp .

Đường Tăng ( Huyền Trang ) đại diện cho lòng lương thiện nhân từ của con người , là hiện thân của một " vị nhân sinh " ( vì thiện tâm cứu độ chúng sinh mà không tiếc thân mình ) . Bạch Mã là hiện thân của bản tính trung thành của con người . Bát Giới là tiểu biểu cho cái tham lam sân si ( mê ăn háo sắc ) dọc đường đi không biết bao lần làm khổ người khổ mình . Sa Tăng chính là bản chất thật thà chân phương . " Bốn con người " đó làm nổi lên nhân vật mỹ hầu nhân Tôn Ngộ Không . Không thể kể hết mấy lần Ngộ Không đã xả thân cứu nguy cho cả bọn khi cái nhân từ Tam Tạng , cái tham sân si Bát Giới , cái trung thành Bạch Mã , cái thật thà chân phương Sa Tăng thúc thủ trước " yêu ma quỷ quái " . Ngộ Không chính là bản chất thông minh khôn ngoan của con người . " Năm người " thật sự là một , tuy một nhưng thực tế lại " năm người " .

" Kinh " ở đây có thể hiểu là điều hay lẻ thiện . Con đường thiên lý thỉnh kinh chính là con đường khổ nhọc của con người đi tìm đấu tranh cho cái thiện , cho điều hay lẻ phải . Năm thầy trò Đường Tăng thật tế chỉ là năm bản tính , năm " ngũ uẩn " tạo nên một con người . Những tà ma chính là phần " ác " trong bản ngã con người . Là những u mê , si dại , nóng nảy , tham lam , ngu muội , đố kỵ " ngăn " cản con người tiếp thu điều thiện , lẻ phải .

Trên con đường tìm đến điều hay lẻ phải , con người không chỉ cần nhân hậu trung thành hay thật thà , mà phải biết khôn ngoan phân tích thiệt hơn đúng sai . Khi Tam Tạng đuổi Ngộ Không đi thì thua ngay trước yêu ma để rồi chính Ngộ Không phải quay lại mới " thắng " được yêu tà . Tuy nhiên con người muốn đến được chân , thiện , mỹ cũng không chỉ có sự thông minh là đủ . Còn phải cần có trung hậu , thành thật để không lầm đường lạc lối . Chẵng phải Ngộ Không ngày trước một mình đại náo trời đất để rồi bị giam dưới Ngũ Hành Sơn mà không cách nào thoát ra được đó sao ?
Hình ảnh Ngộ Không bị khuất phục trước Như Lai chính là biểu tượng của chiến thắng của cái " Chân Thiện " . Ngô Thừa Ân khéo léo sắp đặt cho " tính nhân hậu " ( Tam Tạng ) gặp gỡ đầu tiên với " trí Khôn " ( Ngộ Không ) trên con đường tìm kiếm điều hay lẻ phải . Khôn quá tới mức xảo quyệt cũng không được . Nhân hậu quá tới mức khó tách bạch trắng đen cũng không xong . Phải có cả KHÔNNGOAN mới được !

Đọc giả thường cười chê nhân vật Bát Giới , vừa phàm ăn tục uống , vừa háo sắc vô độ , lại hay đố kỵ ghanh tị . Đó chính là Tham Sân Si trong mỗi con người . Cười Bát Giới chính là chúng ta cười nhạo phần " ác tính " của chính mình . Bao nhiêu người cười Bát Giới để rồi tự hỏi mình ?
Những " kiếp nạn " trong tiểu thuyết , hay nhưng " khổ sở " trong cuộc sống chúng ta đang gặp không phải do phần " Bát Giới " trong con người chúng ta sao ?

Đọc chuyện năm thầy trò thỉnh kinh mới thấm thía con đường tự hoàn thiện mình đến với bản chất " chân thiện " khó khăn biết dường nào , khổ sở biết dường nào .

Tư tưởng bộ Tây Du Ký thật lớn , khó mà vài dòng diễn giải ra hết . Tại hạ chỉ xin đôi dòng lủn củng về bản tính con người qua Năm Thầy Trò thỉnh kinh thôi .

Đôi dòng vẫn vơ . Xin đừng chê cười !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
7 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
datanhan_07 (11-01-2011), LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), OoozinkuteooO (07-03-2010), quyvuongcuasontrai (11-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010), thienhadenhatngu (13-02-2010)
Cũ 11-02-2010   #2
Ảnh thế thân của LSB-Truy Vân
LSB-Truy Vân
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
..Impossible Leave You..
Gia nhập: 29-07-2009
Bài viết: 587
Điểm: 208
L$B: 192.441
Tâm trạng:
LSB-Truy Vân đang offline
 
Trích dẫn:
Trong “rừng” kinh sách Phật giáo người ta có thể phân biệt hai hướng sau đây:

1. Kinh dựa trên Tín tâm (sa. śraddhā), nói về thế giới quan Phật giáo, quan niệm Bồ Tát cũng như nhấn mạnh lên lòng thành tâm của người nghe. Hướng này có lẽ xuất xứ từ Bắc Ấn. Trong những bộ kinh này, ta thấy rất nhiều điều huyền bí, cách miêu tả trùng trùng điệp điệp. Kinh nhắc lại các vị Phật và Bồ Tát thi triển nhiều thần thông, qua vô lượng thế giới, không gian và thời gian. Các vị Phật và Bồ Tát được biến thành các Báo thân (Ba thân) đầy quyền năng. Khuynh hướng này xuất phát từ Đại thừa, vừa muốn đáp ứng tinh thần tín ngưỡng của Phật tử, vừa phù hợp với giáo pháp căn bản của mình là tính Không (sa. śūnyatā), cho rằng mọi biến hiện trong thế gian chẳng qua chỉ là huyễn giác. Qua đó thì các thần thông cũng như toàn bộ thế giới hiện tượng chỉ là Ảo ảnh.
2. Kinh có tính triết học, lí luận dựa trên quan điểm chính của Đại thừa là tính Không. Xuất xứ các kinh này có lẽ từ miền Đông của Trung Ấn. Các loại kinh này được nhiều luận sư giảng giải khác nhau và vì vậy mà xuất phát nhiều trường phái khác nhau.
Vài điều muốn nói về tác phẩm trên:

Có tâm, có tánh là cái căn nguyên để tu được phật đạo. Nhiều người hiểu rộng,rõ nhiều về đạo song chưa chắc tu được đạo. Tâm (bản ngã) chính là yếu tố quyết định. TV muốn nhắc đến tu đạo chung chứ không nhắc đến việc tu của thầy chùa nói riêng.

Và tại sao cần tu? Tu có thể hiểu nôm na là rèn dũa bản tánh con người để tâm can gột rữa những bụi bẩn trần gian thế thái.

Chọn 5 đồ đệ có căn nguyên của nó. Mỗi đồ đệ đều có một tật riêng, những tật này đều là những tật xấu mà phật dạy chớ phạm phải. Đây là 5 tật lớn thời bấy h (Mà các tội này đều bị vào chốn điạ ngục )

Trích dẫn:
1.Ngục rút gân,
2.Ngục u tù,
3.Ngục hang lửa: bởi vì khi còn sống làm dữ dư ngàn tội, thác xuống vào trong mấy ngục nầy.
4.Ngục cưa hai,
5.Ngục kéo lưỡi,
6.Ngục lột da: bởi vì chẳng thảo, chẳng ngay, không tiết hạnh, miệng hiền lòng độc, đọa vào đây,
7.Ngục cối xay,
8.Ngục cối đá,
9.Ngục xe cán: bởi vì mất lẽ công bình làm khuất lấp, nói gian nói dối, hại người ngay.
10.Ngục nước đá,
11.Ngục mổ xẻ,
12.Ngục rút ruột: bởi vì lường thăng trào đấu hay làm thiếu, mua cân già bán cân non, mắc tội vào ngục nầy.
13.Ngục vạt dầu,
14.Ngục tăm tối,
15.Ngục ngục núi đao: bởi vì dữ tợn hung hăng hay hiếp đáp, co đầu rút cổ thảm như vây.
16.Ngục ao máu,
17.Ngục mãn đời,
18.Ngục máu cân, bởi vì giết người lấy của làm mưu độc, hại vật làm hàng tội nặng thay, mắc đọa ngàn năm không thoát khỏi, chìm sâu trong kiếp khổ đời đời, ngày kêu trời đất không ai cứu, héo ruột khô gan ủ mặt mày đời đời
.

Ngoài ra, 5 vị đồ đệ đều có căn bản để trở thành những vị la hán....

Ngộ không tuy bản tánh hung hăng song ngay thẳng, ghét việc ác, sinh ra bởi tạo hóa....
Chư Bát Giới đã có sẵn cốt tiên, song vẫn còn bụi trần - háo sắc ....
Xa Tăng cũng thuộc hàng yêu quái hung hãn song đã được quan thế âm độ hóa...
Bạch Mã cũng thuộc tiên cốt song vì phạm phải lổi làm nên được quan âm giúp để được hoàn tiên.....

Tác giã rất am hiểu về đạo phật.

Và cái đáng lưu tâm ở đây là kiếp nạn. Vàng thử lữa, gian nan thử sức. Những kiếp nạn dần dần giúp những bản ngã xấu của các vị đồ đệ bớt đi. Làm cho họ trở nên thuần khiết hơn... để rồi được gột rửa để trở thành các tu nhân đắc đạo......

Nhìn khái quát, Đây là bộ truyên có nhiều ý nghĩa. Nó công nhận một sự thật, dù là người có nhiều tật ách, song qua rèn dũa tu luyện ắt sẽ thuyên giảm. Ai cũng có thể tu phật, hướng phật miễn từ tâm. Đó là cái thiện.

Còn ta cũng thấy, yêu quái đều muốn thành phật song họ lại làm những việc xấu cốt thành phật, nhưng đều thất bại. Bởi tất cả đều không tu từ tâm, luyện dũa mà cố gắng đoạt lấy của người khác. Ác giã ác báo.

Chuyện đồ đệ luôn nhận được sự giúp đở, đó là ở hiền gặp lành.

Quy luật nhân quả được khắc họa sâu trong truyện.....

Còn nhiều điều nữa mà ắt hẳn tầm nhìn hạn hẹp của Tv không đánh giá hết được. Mấy huynh đệ chỉ giáo thêm.


Chữ ký của LSB-Truy Vân
Sống là phải có phong cách...

Trả lời kèm theo trích dẫn
4 thành viên đã gửi lời cám ơn đến LSB-Truy Vân vì bài viết hữu ích này:
Lăng Độ Vũ (15-02-2010), sao_phu08 (15-02-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010)
Cũ 12-02-2010   #3
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.752
sao_phu08 đang offline
 
Đôi khi không cần phải hiểu quá rõ lý thuyết . Những lý thuyết có được cũng chỉ là do một quá trình " hành " không mệt mỏi , khám phá và lựa chọn tinh túy mới có được . Không từ trên trời rơi xuống , không từ dưới đất chui lên . Thái tử Tất Nạt Đa trước khi " ngộ " ra đạo cũng đã thụ thân cực khổ dưới gốc bồ đề . Phật dạy : " Ta là Phật Đã Thành , Chúng Sinh Là Phật Sẽ Thành " . Vì bản chất mọi người đều có " một gốc Bồ Đề " . Tâm thiện của chúng ta chính là một " cuốn kinh " lớn nhất .

Thương thay , lẻ ra tự ngẫm nghĩ để khám phá " bồ đề " của mình , chúng sinh lại chạy theo những luân lý đôi khi không bằng " cuốn sách kinh " của mình . Bỏ ngọc lấy đá , thật khiến một kẻ ngu dốt như Phủ đây " mở rộng tầm mắt " .

Biết nhiều không có hại , đó là cái lợi muôn phần . Nhưng biết nhiều mà không hiểu hết là cái hại to lớn . Hiểu nhiều mà không dùng được thì đó là tai họa hại đời của tri thức .

Đạo không xa xôi tận chân trời . Đạo không hư thực thực hư ở cỏi mộng nào đó . Không cần phí hoài quá nhiều tâm huyết tìm Đạo . Phải nên phí tâm cơ suy nghẫm Đạo đó dùng được vào việc gì . Tất Nạt Đa trước khi tìm ra đạo Phật không phải mục đích chính là giải thoát cho thế nhân trầm luân này sao ?
Tìm không khó , chỉ cần tâm cơ và thời gian . Nhưng dụng mới là gian nan

Mỗi người đều là " Phật sẽ thành " . Vậy sao lại cứ tô vẻ bề ngoài của Phật mà không tự nghĩ sao mình không thể là " Phật đã thành " . Có nhiều chúng sinh không hiểu Phật pháp nhưng họ vẫn là " những chân tu " giữa cõi đời " . Lại có nhiều chúng sinh đọc làu làu kinh phật , kể được chư vị La hán , rành " luân hồi , nhân quả " nhưng lại là " đầu trâu , mặt ngựa " . Thuộc phật học có ích gì ?

Đôi lời va chạm mong đừng trách . Chỉ xin mượn hai câu thơ để kết :

Viên Cuội Ngu Ngơ Bên Suối Vắng
Đâu Biết Xưa Kia Là Thái Sơn


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
6 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010), thienhadenhatngu (13-02-2010), Truy Vân (12-02-2010)
Cũ 12-02-2010   #4
Ảnh thế thân của LSB-Truy Vân
LSB-Truy Vân
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
..Impossible Leave You..
Gia nhập: 29-07-2009
Bài viết: 587
Điểm: 208
L$B: 192.441
Tâm trạng:
LSB-Truy Vân đang offline
 
Trích dẫn:
Biết nhiều không có hại , đó là cái lợi muôn phần . Nhưng biết nhiều mà không hiểu hết là cái hại to lớn . Hiểu nhiều mà không dùng được thì đó là tai họa hại đời của tri thức .
Chư huynh nói đúng. Quả thật đệ đã nông cạn, thiếu kiến thức. Mấy lời huynh nói đệ đã thám ít nhiều....

Cũng 29/12 âm rồi. Chúc gia đình huynh mạnh khỏe, phúc - Lộc -Thọ hộ đủ. Riên huynh đệ mong có nhiều bài viết hay, nhất là về đạo Phật để đệ được học tập.

Thân!


Chữ ký của LSB-Truy Vân
Sống là phải có phong cách...

Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến LSB-Truy Vân vì bài viết hữu ích này:
Lăng Độ Vũ (15-02-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010)
Cũ 15-02-2010   #5
Ảnh thế thân của MộtTênGọi!?!
MộtTênGọi!?!
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 30-12-2009
Bài viết: 25
Điểm: 54
L$B: 2.137
MộtTênGọi!?! đang offline
 
Trích dẫn:
Biết nhiều không có hại , đó là cái lợi muôn phần . Nhưng biết nhiều mà không hiểu hết là cái hại to lớn . Hiểu nhiều mà không dùng được thì đó là tai họa hại đời của tri thức .
Giới hạn nào để lấy làm thước đo, để đánh giá là "hiểu hết"? Mỗi người có mỗi nhân sinh quan, và từ đó để suy ra mỗi triết lý sống khác nhau. Có ba loại biết:

1) Cái biết thuộc phần nguyên thủy của tâm linh, tức là cái thức, là ý thức nội tại, có từ bẩm sinh, thì ko thể truyền đạt, dạy bảo cho nhau được (khôn từ thuở lên ba, dại đến già vẫn dại. Người đời dạy và học lẫn nhau là dạy chữ, học nghề, chứ ko ai học khôn được.)

2) Cái biết mà truyền dạy và học hỏi được là cái biết của học thức có được từ nhà trường, sách vở, nghề nghiệp.

3) Cái biết do kinh nghiệm, từng trải qua thời gian sống và làm, là cái biết của kiến văn , tức là biết được do tận mắt thấy, nghe tận tai. Loại biết này còn gọi là kiến thức hay tri thức (xin phân biệt tri thức với trí thức). Vậy tri thức hay kiến thức là do kinh nghiệm bản thân, chứ ko thể truyền đạt được. (Đường có đi mới biết, việc có trải mới tường).

Bạn phu mến, tôi nhìn đời giống như quan niệm của triết lý nhà Phật rằng "Đời là bể khổ", nhưng Phật giáo ko nói vì sao mà đời khổ đến nỗi ví với câu "nước mắt chúng sinh nhiều hơn nước trong bốn bể"? Tôi là người chấp lý nên khi tôi đã chấp nhận một cái gì thì tôi phải tìm ra nguyên lý trước đã, chứ ko khi nào tôi chịu chấp nhận một cách hời hợt theo tập quán thành kiến mà ko suy lý. Tôi cho rằng, cảnh khổ não trầm luân muôn kiếp của loài người là do nguyên nhân nội tại, nghĩa là do chính con người làm khổ cho nhau, chứ ko phải do từ đâu cả. Và đó cũng là nguyên lý tự nhiên chung của vũ trụ vạn vật. Vì con người, cũng như mọi sinh vật khác, phải cạnh tranh sinh tồn theo định luật chung "khôn sống, dại chết, mạnh được, yếu thua", tức là cái luật đào thải và luật hủy thể nội tại. Vì tranh sống mà con người cũng như mọi sinh vật trên cùng một hành tinh lo tranh giành, sát phạt, giết chóc, tiêu diệt lẫn nhau. Đó là trạng thái dun dẩy để diễn biến cho cân bằng tình trạng sinh hóa giữa vạn vật trong vũ trụ - để sống còn thì phải tiêu hủy bớt. Vì lẽ sống nên tạo ra cảnh chết. Có chết mới lưu tồn được sự sống mãi mãi trong vũ trụ.

Con người phải mang cái thân xác và phải lo cạnh tranh để nuôi cái thân xác đã khổ rồi, lại còn thêm lòng ham muốn vô cùng nữa thì tất nhiên thêm khổ. Biết rằng ta khổ là do lòng ham muốn cho cái thân ta, nhưng cũng chính vì nhờ có lòng ham muốn lại làm cho ta cảm thấy vui sướng (hạnh phúc) mỗi khi ta đạt được mục đích của thân ta. Chưa kể, khi ko đủ sức cạnh tranh với kẻ khác, con người còn tự sinh ra trạng thái đánh lừa chính mình mà đôi khi chính bản thân người đó cũng ko tự biết. Mỗi con người đều có cái TÔI, mà triết lý nhà Phật gọi là ngã chấp, để tự bênh vực mình, đề cao ca ngợi mình và thích chen đua cạnh tranh với kẻ khác.

Vậy thì với những điều tôi nói ở trên, cần dựa vào tiêu chí nào để biết rằng mỗi cái TÔI thật sự hiểu hết. Thế nào là hiểu hết, là điểm tận cùng tuyệt đối?


Chỉnh sửa lần cuối bởi TC NGUYỄN: 18-02-2010 lúc 03:20. Lý do: Theo y/c.
Trả lời kèm theo trích dẫn
8 thành viên đã gửi lời cám ơn đến MộtTênGọi!?! vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), Nắng (03-05-2010), OoozinkuteooO (07-03-2010), sao_phu08 (15-02-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010), Truy Vân (15-02-2010)
Cũ 15-02-2010   #6
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.752
sao_phu08 đang offline
 
Huynh đài mottengoi đã có vài nhầm lẫn , tại hạ ngu dốt xin đính chính dùm

1.Cái biết thuộc phần nguyên thủy không phải là tri thức mà là nhận thức , là " phản xạ " của cơ thể với cuộc sống xung quanh . Theo quan điễm nhà Phật là hỉ nộ ái ố . Cái bằng hữuc cho là tri thức chính là sự nhận thức được truy rèn qua sự giáo dục hình thành nên , hoặc là nhận thức tốt , hoặc là nhận thức xấu hình thành nên căn bản con người

2.Khi nào chúng ta cho là hiểu biết của mình là đủ ? đó là khi cái tôi ngạo mạn bị gốc Sân lấn át , đôi mắt chúng ta bị gốc Si che mờ . Khi đầu óc ngu muội của chúng ta tự cho là thừa hiểu biết . Chính là con đường đẫn đến địa ngục của ta đó . Bể học vốn vô tận , nhưng không phải bây giờ vẫn có nhiều kẻ cho mình là đã đủ giỏi đó sao ? . Cho mình giỏi mà không hiểu cái giỏi của mình lợi hại thế nào , chính là cái hại to lớn của tri thức đó .

3.Chúng ta sinh ra chỉ là một đứa trẻ với tấm thiện và gốc ác căn bản . Khi đó chúng ta chỉ biết đói đòi ăn , khát đòi uống , vui cười , buồn khóc . Đó là bản năng . Bản ngã chúng ta lúc ấy chưa có gì nhiều . Qua quá trình tồn tại , học hành , tiếp thu mọi thứ của cuộc sống , chúng ta hình thành nên một bản ngã hay là cái Tôi . Cái Tôi đó chính là do những thứ như bằng hữu nói , học thức , kiến văn ..hình thành nên .

4.Huynh đài nói mình sống theo giáo lý nhà Phật sao lại nỡ nói Phật cho đời là bể khổ ?Phật dạy đời là bể khổ không sai nhưng phần diễn giãi tiếp sau sao không thấy huynh đài nói tới ? Theo tư tưởng của Tất Nạt Đa có thể hiểu : niết bàn chính là cực lạc , địa ngục chính là chí khổ , cõi trần gian nằm giữa nên có cả cực lạc và chí khổ . Chúng ta cho là mình khổ chỉ vì chúng ta chưa thấy cái " cực lạc " của mình đó thôi . KHỔ trên đời này chính là từ Tham Sân Si mà ra . Trong bể chí khổ thường có bờ cực lạc . Trong chốn cực lạc lại chứa đường dẫn đến chí khổ . Cực lạc hay chí khổ cũng chỉ là do chúng ta lạc bước không " ngộ " ra được mà thôi . Tất Nạt Đa chính vì thấy thời đại của ông có quá nhiều " chúng sinh " như vậy nên ông mới tìm cách giải thoát cho họ bằng giáo lý của mình . Huynh đài cho là mình là người chấp lý phải chăng nên đọc lại kinh kệ ? Nếu đã là người chấp lý sao lại nhìn mọi vật bi thảm như một kẻ sắp chết vậy ? Phải chăng đang ở " chí khổ " chưa giải thoát nổi mình để tìm " cực lạc "

5.Trên đời này nói theo giáo lý của Lão Tử không có điểm vô cùng tận , biết đủ là đủ . Nhưng quan trọng mấy người biết " đủ " . Mấy người biết được " điểm dừng " của mình ? . Chúng ta không bao giờ hài lòng với những gì mình có , đó là bản chất cố hữu của chúnh ta , tính Tham . Tại sao không tịnh tâm xem mình nên cần có những gì , tại sao cứ cố ôm đồm hết thảy để rồi chẵng dụng được điều gì ? Phỏng ích gì chăng ?

Đôi lời thiển cận mong chờ chỉ giáo


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)


Chỉnh sửa lần cuối bởi sao_phu08: 15-02-2010 lúc 11:12.
Trả lời kèm theo trích dẫn
6 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
datanhan_07 (11-01-2011), LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010), Truy Vân (15-02-2010)
Cũ 15-02-2010   #7
Ảnh thế thân của MộtTênGọi!?!
MộtTênGọi!?!
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 30-12-2009
Bài viết: 25
Điểm: 54
L$B: 2.137
MộtTênGọi!?! đang offline
 
Khi bản thể tìm ẩn trong muôn vật thuộc về trí. Và từ cái vô cùng ấy đã có Vô Thức, chính Vô Thức đã sinh ra ý thức, và ý thức khi có đối tượng (thực tế xã hội và con người) là để nhận thức. Đó là một cái biết trong ba loại biết tôi nêu ở trên. Nếu mà phân tích các hiện tượng liên quan thì sự nhận thức tốt hay xấu là điều tất yếu vì trí thức có nhiều loại tư tưởng khác nhau.

Nếu đã biết ko hề có điểm vô cùng tận, vậy thì hãy khiêm tốn hơn khi muốn nhấn mạnh điểm "hiểu hết" khi nói tới Đạo. Sự biết sự hiểu của mỗi người qua tấm thân đời mang bệnh "thất tình", cứ ôm lấy ko chịu diệt "Tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố." Thật là sắc/ko lẫn lộn, hư/thực khó phân, tỉnh/mê ai biết, phải/trái ngụy biện thì dựa vào đâu để định nghị hiểu hết hay ko hiểu hết?


Nếu biết lý tự nhiên về chữ KHỔ trên đời, thì cứ sống theo luật tự nhiên, chứ còn nói và bàn chi nữa. Làm sao để hiểu hết hay ko hiểu hết? Cái lý vì sao? Vì nói và bàn với ai? Nếu nói với người biết thì người ấy đã biết rồi, cần gì phải nói với họ nữa. Còn nói với người ko biết thì tất nhiên họ ko hiểu và ko nghe mình, và như thế chỉ làm nghịch ý trái tai họ, rồi bị họ chống đối là mình thêm hại thôi. Nên mới nói, sự biết-hiểu đi đến ngộ thuộc tùy tâm, ko ai ngộ giống ai, đừng đặt vấn đề "ko hiểu hết" là cái hại to lớn.

Năm nhân vật thỉnh kinh, có thấy mỗi nhân vật đều giống "bệnh" mà người đời thường mang hay ko? Dù có cùng mục đích, nói cùng thứ tiếng, mà chuyện "hiểu" và "hiểu nhau" đã thấy khó rồi. Ngôn ngữ chỉ là dụng cụ để truyền đạt cảm nghĩ và ý muốn, nhưng dụng cụ đó chỉ "cần" chứ "ko đủ" để truyền đạt giữa hai người mà muốn có chung một bộ óc suy tư như nhau. Bệnh chủ quan là một bệnh trầm trọng và nguy hiểm nhất của con người mà ko ai nghĩ đến đó là nguy hiểm. Tôi chấp lý vì tôi tự suy ra vầy: Biết người thì khó mà chính tự biết mình còn khó gấp 10 lần". Thầy trò Huyền Trang ko hiểu nhau đi đến giận hờn ghét bỏ nhiều lần, bởi vì người này nhìn người kia, thấy rõ từng nét, từng màu sắc, từng cử chỉ và từ đó suy đoán dễ. Thế là mạnh ai nấy nghĩ, thấy đâu nói đó, theo ý riêng của mình, rồi bác bỏ ý của kẻ khác, lý do sinh ra mâu thuẫn. Làm sao để gọi là "hiểu hết", rét quá. Tự soi mình phải cần hai tấm gương chắc, đằng trước và sau lưng. Soi xong mà có hiểu hết hay ko thì... thôi để từ từ tính vậy, cho hứa lèo trước đi nghe.


Chỉnh sửa lần cuối bởi TC NGUYỄN: 18-02-2010 lúc 03:18. Lý do: Theo y/c
Trả lời kèm theo trích dẫn
7 thành viên đã gửi lời cám ơn đến MộtTênGọi!?! vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), Nắng (03-05-2010), OoozinkuteooO (07-03-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010), Truy Vân (15-02-2010)
Cũ 15-02-2010   #8
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.752
sao_phu08 đang offline
 
Xin đôi lời

1.Khi nào ta cho là hiểu biết hết ? Tại hạ viết rõ ở trên ngay mục 2. kính mong đọc lại mà suy xét .

2.Tại sao lại cho là đủ ? tại hạ cũng đã viết ở mục 5. xin thêm đôi dòng . Không ai có thể biết đủ nhưng biết dừng lại để có thời gian sàng lọc những gì mình cần và những gì mình không cần để tránh ôm đồm mà không biết dụng vào điều gì thì thiên hạ cổ kim có vài ba người , Lão , Trang chính là tấm gương đó .

3.Đạo căn bản xuất từ thiện tâm mà ra . Chưa nghe một ai dùng tâm ác mà viết ra đạo . Ngộ tính khác nhau nên dẫn tới hiểu đạo trăm hướng rẻ . Không sao , miễn đừng xa rời gốc đạo là được ?

4.Hình như bằng hữu không hiểu Tại hạ viết bài Kinh Xa Đi Thỉnh Sao Cần Năm Người có much đích gì thì phải . Xin đọc lại và suy xét cho .

5.Về " hiểu hết " ! Huynh đài " rét " cũng phải . Như ngu tôi chưa được một phần ngàn vạn của hiểu hết cũng đã run lắm rồi .

6.Tự soi mình không cần đặt hai tấm gương chi cho phiền phức ! Bản chất gương sáng là vì tự nó đã sáng sẵn rồi . Kẻ vô tâm dù có đặt hàng vạn tấm gương quanh mình cũng chỉ là vô ích mà thôi . Kẻ nói được mà không làm được dù có cho làm chuyện dễ nhất cũng khó như dời Thái Sơn . Kẻ hữu tâm thì không cần quá nhiều " hình thức " rườm rà như vậy .

Đôi lời bạo miệng mong bỏ qua cho !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
4 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010)
Cũ 15-02-2010   #9
Ảnh thế thân của MộtTênGọi!?!
MộtTênGọi!?!
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 30-12-2009
Bài viết: 25
Điểm: 54
L$B: 2.137
MộtTênGọi!?! đang offline
 
Bạn trả lời về chính hai từ "hiểu hết" của bạn đưa ra rất nặng về lý thuyết, trong khi thực tế tôi đã phân tích với bạn rất kỹ. Đạo, người đời có thể tin đạo chứ ko tin người mặc áo đạo. Bạn dùng hai từ "hiểu hết" là ám chỉ tốt, còn "ko hiểu hết" thì tai hại vô cùng. Sao bạn khẳng định vậy? Đừng nói với tôi bằng lý thuyết, hiểu đạo giảng kinh ro ro như Huyền Trang mà còn chấp ngã liên miên.

Thấy bạn nhắc tới Lão Tử hoài mà với suy luận của bạn lại càng mâu thuẫn. Lão Tử với học thuyết "vô vi tự nhiên" hay thuyết "an vi" tức là khuyên con người nên làm, xử sự tiếp vật theo luật tự nhiên, lấy "vũ trụ luận" suy ra nhân sinh quan. Ông muốn con người sống theo vô vi tức là làm theo tự nhiên (như ý tôi đã nói ở trên). Còn khi bạn đòi hỏi sự "hiểu hết" là sự bày đặt lắm điều phiền toái mà Lão Tử gọi là "nhân vi" đó bạn ơi. Trang Tử cũng rứa, chấp nhận vạn vật theo thiên tính tự nhiên. Đòi "hiểu hết" mới là hình thức rườm rà đó a, như việc mà Trang Tử nói đó "làm cái việc lo kéo chân vịt cho dài ra hoặc lo chặt bớt chân cò cho ngắn lại". Theo lý tự nhiên là những việc cần thiết cho sự sống căn bản ko thể thiếu được, ăn, ngủ, đ., ị. ko thắc mắc ko mâu thuẫn là ngon rồi. Còn ngoài ra là con người tự tạo khổ não cho nhau do bởi ngã chấp và lòng tham dục nên mới cứ đòi "hiểu hết", thêm nhiều bày vẽ, trau chuốt, phù phiếm, làm theo sở thích. Sự "hiểu hết" nó ko thiết thực vì nó có vẻ lý tưởng quá mà lý tưởng thì mang âm hưởng ao ước mà ao ước thì làm sao vô vi tự nhiên được khi trí óc ko bao giờ tự yên để chấp nhận thỏa mãn với những gì quanh mình. Làm ơn đừng đao to búa lớn khi phán "ko hiểu hết là tai hại vô cùng", vậy làm sao để "hiểu hết" đây, rét thiệt chứ ko phải giởn.

Thôi chào bạn nghe, có gì gặp sau.

Trả lời kèm theo trích dẫn
5 thành viên đã gửi lời cám ơn đến MộtTênGọi!?! vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (07-03-2010), Lăng Độ Vũ (15-02-2010), Nắng (03-05-2010), TC NGUYỄN (15-02-2010), thai_tu_dan (16-02-2010)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 04:57
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,09782 seconds with 17 queries