Xem bài viết
Cũ 14-05-2007   #51
Ảnh thế thân của Nạp Lan Dung Nhược
Nạp Lan Dung Nhược
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 15-03-2007
Bài viết: 215
Điểm: 132
L$B: 1.539.402
Nạp Lan Dung Nhược đang offline
 
Điện quê tôi


Dạo này cúp điện suốt. Nhiều lúc cũng đâm ra bực mình.

Cả ngày làm việc ở cơ quan. Mệt bỏ xừ. Chiều. Tan ca. Chạy xiết về nhà tắm rửa một phát cho nó phẻ - nghĩ trong bụng .

Thắng xe. Mở cửa. Vào nhà. Bật cầu dao. Tối om om. Cúp điện pà nó rồi còn đâu mà không tối với om. Mới nhí nhảnh như con cá cảnh, giờ đột ngột chuyển sang trạng thái bực như con mực.

Thây kệ, tối thì tối, mò vào trong tắm một phát cho nó đã. Lụ mụ vào nhà tắm, bật nước...nó vẫn trơ trơ ra đó, coi coi có bực mình hôn. Thì ra cúp điện nên máy bơm của bà chủ nhà không hoạt động được, mà đã không hoạt động được thì lấy nước đâu mà tắm. Tức tối, tức tối quá trời đất đi. Tức vì không có nước tắm là một, mà vì cởi đồ ra rồi mà phải mặc vào lần nữa nên tức đế n mười (cũng may chưa đi đại, chứ không thì có nước ngồi trong đó chờ tới có điện luôn quá ).

Biết sao được! Đành phải đóng cửa, lọt thọt ra đường thôi chứ sao giờ. Lọ mọ đóng sầm cửa lại, rồ ga chạy. Vừa ra tới đầu hẻm, nghe tụi nhỏ la lối om sòm, nghe kỷ mới hay: Mừng quá, mừng quá, có điện rồi. Sùng tiết lên tập hai. Bây giờ mà có thằng điện lực nào chạy ngang, tớ thề là tớ sẽ bóp cổ nó chết ngay lập tức. Grừuuu....
...............

Cuối tuần. Về quê. Lại cái trò cúp điện. Dạo này mấy tay điện lực định chơi nổi hay sao á. Hay là muốn tự lăng-xê mình lên hàng sao! Trốn về tới quê rồi mà cũng gặp cái cảnh cúp điện. Thiệt là...

Thấy kệ tía nó. Dù gì ở đây cũng mát mẻ, không khí trong lành. Đi dạo một vòng cho nó sảng khoái coi.

Lâu quá không ghé thăm cô tư chơi. Chẳng biết dạo này cô tư thế nào nữa. Thôi, để ghé nhà cô tư, thăm dượng tư một chút . À há...lại cái điệp khúc điện. Thôi lỡ vô rồi thì nghe vậy....

Sau mấy câu chào hỏi qua loa, tôi nằm vật ra đưa võng cót két...tôi cũng không quan tâm lắm mấy câu chuyện về điện, vì đến đâu thì người ta cũng nói có nhiêu đó thôi, chứ thêm thắt được bao nhiêu tình tiết đâu á nà...

Tôi đặc biệt chú ý cái vụ ngày xưa không có điện à nghen. Tôi lại miên man. Ờ hén. Ngày xưa ở quê tôi làm gì có điện. Tôi còn nhớ, mấy cái mo cau già, rụng xuống, nội tôi cắt ra thành hình cái quạt, để dành tối tối quạt cho tôi. Mà cũng ngộ. Cái thời đó đó. Anh em tôi cứ giành lấy giành để nhau cái quạt mo: cái quạt mới này là của em, keke, anh xài cây quạt cũ đi Anh tôi lúc nào mà chả nhường tôi .

Tôi lại nhớ cứ chiều chiều là nội tôi hay bảo:
- QT, con đi coi còn dầu không, châm dầu đèn đi. Châm dầu xong thì thắp đèn ở bàn thờ ông nội trước, nhớ thắp nhang luôn.
Tôi lúc nào cũng làu bàu, ngán nhất là cái khoản châm dầu đèn. Dầu gì mà hôi thấy ớn. Có lẽ vì thế mà người quê tôi hay gọi cái loại dầu trắng đốt được ấy là dầu hôi. Thây kệ, gọi dầu gì cũng được, miễn chiều chiều trốn thoát được nhiệm vụ châm dầu đèn là khoái nhất rồi.

Nghĩ cũng ngộ. Ngày xưa không có điện, thì đèn dầu là số một.( Nhà nào mà tậu được cây đèn măng-sông thì đèn dầu trở thành số hai ). Nhưng khi có điện rồi thì lại khác, đốt đèn dầu cứ thấy mù mù sao á. Chán bỏ mịe đi.

Ngày xưa chiều tối vẫn còn chơi lò cò với mấy đứa bạn, mặc cho bà nội réo ầm ầm bên tai, chơi thì vẫn cứ chơi. Hờ hờ..về tới nhà mồ hôi mồ kê thay nhau mà đỗ. Ngặt nỗi, không ai nhắc nhở là chui tuốt vô mùng ngủ luôn một giấc tới sáng. Đék có thấy nóng ở chỗ mô hết. Thế mà bây giờ. Đêm nào cúp điện đến 12 giờ đêm thì 12 giờ đêm mới vô mùng ngủ được,....nghĩ thiệt ngộ

Ngày xưa không có điện, xóm tôi người ta vẫn sống. Ngày xưa không có điện, xóm tôi vẫn có người đỗ đạt cao...Vậy mà bây giờ, mới có cúp điện sơ sơ khoảng 15 ngày trong một tháng thôi. Vậy mà ai ai cũng kêu, ai ai cũng gào. Người thì bảo không có điện sao coi phim được, có người bảo không có điện nóng bỏ mẹ đi, người thì bảo không có điện làm sao giặt đồ đây trởi, hic, lại không có nước lạnh mà uống nữa .....ôi thôi, bao nhiêu là lý lẽ....

Có cái lý lẽ mà tôi cũng hơi chú ý. Cúp điện kiểu này còn gây ra một sự lãng phí. Tôi lén vỗ đùi. Hay, hay. Cuối cùng cũng có một người nói được một điều mang ý nghĩa to lớn hơn. Tôi lắng tai nghe tiếp.

Cúp điện, tui nhịn xem thời sự được, chứ việc học làm sao mà ngưng lại được, nên tui phải mua đèn cầy cho thằng nhóc ở nhà tui nó học. Nếu may mắn đuợc cây đèn có tim ở chính giữa thì có thể đốt được một đêm, còn tim mà nằm lệch thì một đêm phải đến 2 cây. Nếu có điện thì một đêm thằng nhóc làm gì đốt hết được 1 kí điện, chưa tới 500 đồng, còn 2 cây đèn cây đã ngốn hết 2000 đồng rồi. Thế là tốn gấp 4 lần....(thiệt tình, mua cây đèn dầu thủ đi, việc gì mua đèn cầy làm chi rồi than là tốn tiền )

Tôi hú hồn khi nghe xong cái luận điệu của dượng tư tôi. Thiệt tình thì ổng nói có sai đâu à. Hoá ra lãng phí là ở cái chỗ đó đó....
.....
Cậu ba ăn cơm.
Tôi giật mình khi có ai đó vừa lay và gọi tôi. Úi giùi ui. Thì ra tui đã thiếp đi trong cuộc nói chuyện gì gì đó về điện của mấy ông bạn dượng của tui. Cũng may có đứa cháu nó đánh thức (ở quê tôi, được gọi là cậu thì xem ra đã còn nhỏ lắm, có đứa to đùng đùng mà gọi tôi bằng cố, nghe sốt luôn )

Ăn cơm thôi, đói dữ rồi

.....công nhận cúp điện, ăn cơm mà mát cả người, í lộn, ướt cả người .
(ướt chèm nhẹp hết luôn )

Nạp Lan Dung Nhược.

Hay quá 3 điểm. -BTB


Chữ ký của Nạp Lan Dung Nhược
Thà ta phụ thiên hạ chớ không để thiên hạ phụ ta.


Chỉnh sửa lần cuối bởi Nạp Lan Dung Nhược: 13-06-2007 lúc 21:56.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Nạp Lan Dung Nhược vì bài viết hữu ích này:
Nhất Chi Mai (08-05-2011)
 
Page generated in 0,03964 seconds with 15 queries