Xem bài viết
Cũ 28-06-2006   #72
Ảnh thế thân của Cơ Băng Nhạn
Cơ Băng Nhạn
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Bảo Dưỡng Trim
Gia nhập: 25-08-2004
Bài viết: 456
Điểm: 416
L$B: 40.972
Cơ Băng Nhạn đang offline
 
Xóm Hẻo's News


Sao Khuê Nhấp Nháy (Tuyển tập phóng sự chuyên đề về các ngôi sao tại box Xóm Hẻo) - LuongSonBac.com


Giàng Thị Quyềnh Anh- Phụ nữ Hơ Mông Tiên Tiến.



Xe chúng tôi vượt qua cổng trời Quảng Bạ khi trời còn le lói chút ánh thiều quang. Một cao nguyên đá tai mèo bao la hiện ra trước mắt chúng tôi. Sắc nắng nhàn nhạt cuối ngày càng làm cho cao nguyên đá này thêm vẻ hoang liêu tiên cảnh. Sắc tím của những bông anh túc lẻ loi như tô điểm thêm phong cảnh nơi đây. Anh dẫn đường Lò Lái Lợn thốt lên:

- Đẹp quá!

Tôi gật đầu theo:
- Ừ đẹp thật. Nhưng thử ở đây một tuần thì chắc chết đói mất.
- Không cái cán bộ hiểu sai ý của tao rồi, tao khen mấy đứa con gái Mèo kia đẹp. Mà mấy đứa kia tao quen hết. Cái con răng dài, thân mảnh như cái cần câu là Seo Thị Trầm Tích. Nó giỏi lắm lố. Mình nó đi phát bao cao su của chính phủ cho cả vùng ta lố cả lão thầy mo Vàng A Hoa bảo thủ là thế mà cũng phải dùng lố. Còn cái đứa mông to như cái nồi thắng cố kia chính là Giàng Thị Quyềnh Anh lố. Nó là phụ nữ tiên tiến của dân Mèo ta lố.

Khi xe chúng tôi đi ngang qua mấy cô gái, Lò Lái Lợn thò đầu ra khỏi cửa sổ xe nói vọng ra:

- Quyềnh Anh à, hôm nay tao đưa cái cán bộ lên bản Mèo ta. Mày có thích bắt làm chồng không?

- A lúi, tao không bắt thằng cán bộ (thần) Kinh này làm chồng đâu. Tao muốn bắt mày Lái Lợn à. Tao thích cái mũi hếch của mày lắm lố, cả cái tộc Mèo này không có đứa thứ hai như mày đâu. Tao cũng thích cả cái bàn chân to như bàn cuốc leo qua trăm ngọn núi, lối qua nghìn con suối của mày nữa. Khi nào con trâu nhà tao nó ốm, mày chỉ cần dùng chân xục là nương nhà tao cũng tơi rồi.

Cả đám người vang vui vẻ, cô Seo Trầm Tích cứ rúc mặt vào mông con ngựa thồ mà cười rúc rích.

Sau khi vào đến xã, chúng tôi vào làm việc Ủy ban xã Xám Xí Mân. Được biết mục đích của chúng tôi lên đây là để viết về những gương người tốt việc tốt, anh chủ tịch huyện Seo A Thanh hồ hởi nói ngay:

- Đồng chí nhà báo yên tâm. Ở huyện ta nhiều gương người tốt lắm lố. Tao sẽ bảo người dẫn cán bộ đi gặp cái Giàng Thị Quyềnh Anh. Nó làm được nhiều việc tốt cho người Mèo ta lắm lố. Nhưng bây giờ mày phải đi uống rượu với tao xem cái tang rượu ngô thịt trâu có làm mờ mắt mày không lố?

Sau bữa ruợu tôi được một thanh niên dẫn đến nhà chị Quyềnh Anh. Khi tôi đến thì thấy chị đang hí húi xay mẻ ngô để đồ mèn mén. Thấy tôi chị nói:

- A lúi, thằng cán bộ lúc chiều à? Mày không đi uống rượu, thổi kèn lá con gái Mèo với thằng Lái Lợn à? Mà mày lại đến chơi nhà tao à?

Tôi vội nói lý do tôi đến nhà chị. Sau một lúc ngần ngừ chị cũng đồng ý kể chuyện của chị nhưng chị cũng cẩn thận dặn trước:

- Tao cũng chỉ làm trọn nghĩa vụ của một cán bộ Mod thôi, chứ cũng chẳng có gì đâu. Mà mày có viết đăng báo thì cũng đăng sự thật nhé. Tao biết bọn cán bộ báo chí (thần) Kinh chúng mày hay nhét phân ngựa vào mồm đồng bào lắm lố.

Tôi đồng ý và bắt đầu lấy giấy bút ra chép chuyện của chị.

"Chị Giàng Quyềnh Anh vốn là một cô gái Hơ Mông nghèo khổ. Khi chị vừa lớn lên thì được xã cử đi học cái chữ để sau này về xây dựng bản làng. Trong thời gian đi học chị đã được tiếp xúc với công nghệ Internet và chị phát hiện ra cái Nét nó tài ghê. Nó có thể giúp chị ngồi nói chuyện với hàng trăm người một lúc, với những người ở rất xa chị. Nhất là cái Gúc gờ, nó còn tài hơn cả lão thầy mo Vàng A Hoa ở bản chị. Chị biết được rất nhiều thứ bổ ích mà truớc đây chị chưa hề được biết như trồng các giống ngô lai, cái độc hại của thuốc phiện, các phương pháp phòng tránh thai không cần dụng cụ hay cúng ma...Chính vì thế chị nung nấu một quyết tâm là đem cái nét về bản làng để người Mèo tiến kịp người Kinh. Khi chị 17 tuổi thì bố mẹ bắt chị về lấy chồng. Chồng của chị là lão thống lý A Sách, một kẻ cổ hũ và lạc hậu nhưng lắm tiền và đã có một đời vợ. Lão thấy chị suốt ngày lo chuyện kéo dây mạng, mua thiết bị, thuyết phục bà con dùng Nét hay chát chít nên lão tức lắm. Có lần lão thấy chị lên mạng vào buổi tối, lão liền sai thằng con trai cả của lão là A Ghốt (ghost hay còn gọi là happy-ghost) trói chị vào chân giường. Chị đau đớn lắm nhưng chỉ đến 10 giờ tối, nghe tiếng modem rú rít như tiếng khèn là chị dùng răng cắn đứt dây trói và trèo tường ra ngoài lên mạng. Sau đận đó chị quyết tâm li dị lão A Sách độc ác để có thể tự do lên mạng và thực hiện ước mơ là đem cái Net về cho người Mèo. Nhờ có chị mà các cháu gái như Vàng Xí Muội, Seo Thị Sướng Ngầm dã biết thế nào là MTV, là Billboard. Cô Nông Thị Ngốc Điên (xin được phép gọi tắt là ngocdien để khỏi ảnh hưởng đến cái tên của người nữ cán bộ này) đã down được những thước phim nóng để làm phương tiện truyền bá Kế hoạch hóa gia đình và tình dục an toàn khiến cho tỉ lệ người Mèo mắc bệnh Xã hội giảm hẳn. Anh Trần Tế Công cũng nhờ Net mà biết được rằng không thể đem cái lý của người Mèo vào kinh doanh được nữa và giống gà trong trang trại Quậy Phá đã săp tuyệt chủng. Những ích lợi của chị đem lại cho địa phương là vô cùng lớn và khó có thể nói rõ hết. Về bản Mèo hôm nay chúng ta không còn bắt gặp tỉ lệ tảo hôn, đẻ sớm như hồi trước. Thay vào đó các thiếu nữ Hơ Mông như Gờn Khát Máu, Vũ Thị Meo Meo đã biết nhuộm tóc để lên mạng bắt giai. Cá biệt có những trường hợp như Nông Thị ngocdien đã gần 40 mươi mà vẫn không chịu lấy chồng để đảm bảo sức cống hiến cho Net, cho bản làng. Trong cuộc họp tổng kết 3 Năm Người Mèo Lương Sơn Sử Dụng Net, chị Giàng Quyềnh Anh đã được chủ tịch bản kiêm hội trưởng Hội Phụ Nữ Seo Thủy Tiên tặng thưởng bằng khen Lao Động hạng nhất và được toàn thể bản làng nhất trí bầu vào Hội đồng Moderator khóa 3. Phụ trách vấn đề Người Mèo O Lờ Eo Ét Bi (LSB) đối với chị là cả một vấn đề phức tạp nhưng người con gái Hơ Mông này vẫn đảm trách trọn việc Net vẹn việc nhà tốt".

Tôi chào chị ra về lòng cảm thất bâng khuâng. Tôi chợt nhớ đến lời cố Kai Chủ Tịch: "Làm việc tốt phải dũng cảm như con cá sấu. Mỗi chúng ta nên là một con cá sấu và cả Mèo Eo Ét Bi ta sẽ là một ao cá sấu".

Đêm xứ Mèo lành lạnh. Gió luồn qua kẽ đá cao nguyên hát khúc vi vu. Phía xa kia bản Mèo đang đèn sáng, chắc chị Quyềnh Anh- người phụ nữ Hơ Mông tiên tiến của cả bản đang cặm cụi online. Tôi chợt nghe tiếng kèn lá thổi mơ hồ dưới chợ tình: "Ở nơi ấy, tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người chỉ có hai người online...". Bản Mèo phía xa vẫn rực sáng, những ánh Sao Khuê !!!

P/S: Thêm vài dòng lanh chanh tí chút với Trác đại ca! Cơ đệ vốn dĩ là kẻ thương buôn viễn xứ, mở miệng ra chỉ mong một vốn bốn lời nên tự thẹn chẳng dám chung bầu hàn huyên với tao nhân mặc khách. Vốn đi nhiều nên sinh ra lắm chuyện, lại hiềm nỗi cứ lủi thủi một mình nên nhiều lúc đem chuyện đường xa ra kể cho xôm - kể như cũng không dám làm ký giả gì gì đó. Trác đại ca có đoái tâm, ngu đệ xin nhận cái thạnh tình này vậy. Hẹn khi nào ngu đệ thành lập thêm chi nhánh buôn dê, tất có ngày tái ...nạm! Thân ái !


Chữ ký của Cơ Băng Nhạn
Cách mạng cần dù việc nhỏ việc to
Đánh giặc , nuôi bò việc gì cũng quý


Tài sản của Cơ Băng Nhạn
Trả lời kèm theo trích dẫn
 
Page generated in 0,04074 seconds with 15 queries