09-06-2004
|
#47
|
|
Thương phận.
Quanh năm buôn phấn ở Lương Sơn,
Nuôi đủ năm anh với một thằng.
Lận đận lên giường khi có khách,
Khi thì ôm gối ngủ chổng chơ.
Một đêm hai bận đâu quản ngại,
Năm tiếng mười ca chẳng hoài công.
Vốn người khách đến ăn ở tạm,
Lắm chồng rồi chết vẫn như không.
(Nhại lại bài thơ "Thương Vợ" của Tú Xương).
Tay nghề lên phết , tặng anh 200 -TV
|
|
|
|