Xem bài viết
Cũ 06-07-2003   #1
Ảnh thế thân của chiminhanh
chiminhanh
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 10-05-2003
Bài viết: 5
Điểm: 1
L$B: 6.326
chiminhanh đang offline
 
Nước mắt tôi đang rơi theo từng tiếng gõ bàn phím...
Phải chăng ta gặp nhau quá trễ hay cuộc đời luôn là vòng xoay khắc nghiệt???
Đã 2 đêm tròn tôi thức trọn để nghĩ về anh, về chuyện chúng tôi... Biết nói sao nhỉ??? Anh đã đến bên tôi thật nhẹ thật nhẹ đủ để làm ấm áp trái tim lạnh giá của tôi. Tôi "bên" anh trên từng dòng tin nhắn; dẫu cách xa hàng nghìn dặm nhưng tôi biết anh vẫn dành cho tôi sự quan tâm mà người yêu tôi ko ... có!
Tôi ko phải là người mau thay đổi nhưng ... anh đã làm tôi phải dằn vặt...
Tôi có người để chờ để mong và anh cũng có người để thương để nhớ...
Sao anh ko gặp em sớm hơn? Câu hỏi của anh làm tôi xót xa vô cùng...! Người yêu tôi ko nhớ tôi sao anh lại nhớ tôi? Người yêu tôi tôi ko còn chờ sao tôi lại chờ anh???
Nước mắt vẫn rơi trên bàn phím, tôi tự trách mình ko thể trọn vẹn cùng anh, tự trách mình vô tình là người thứ 3 tàn nhẫn, ... Tôi đã quên mất 1 điều: anh và tôi dường như ... ko là kẻ tự do để có thể ngỏ những lời nhớ nhung!!!
Đau làm sao, buồn làm sao!!! Dường như tình yêu ko có chỗ cho tôi. Tôi đã rất khó khăn để tập quên dần 1 người nay tôi đành đâm mình thếm nhát nữa vậy!!!


Anh có trách em nhiều ko anh nhỉ, buồn nhiều ko anh nhỉ? Ừa, cứ trách thật nhiều và quên đi nha. Hãy coi em như con gió nhẹ vô tình thỏang qua đời anh rồi... tan mất!!!


Trả lời kèm theo trích dẫn
 
Page generated in 0,02836 seconds with 15 queries