31-05-2005
|
#6
|
|
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
|
|
Không ai níu kéo được thời gian.Không ai tránh khỏi bẽ bàng.Những cuộc tình sẽ tan khi ta không vun xới...Anh thì khác,ko dám hứa,nhưng anh sẽ cố gắng chăm sóc cây tình.Ko để nó dễ dàng tàn lụi...
...Anh luôn là một kẻ cô độc,cho đến khi gặp em.Em mang đến cho anh HP,cái HP dung dị nhưng ấm áp đến lạ kỳ.Anh tự hỏi "cảm giác dâng tràn ấy" là gì? Ôi,thật dễ thương và ngọt ngào quá phải ko em?
...Hàng đên trước khi ngủ,anh đều dành vài phút để nhớ về em.Từ nơi xa,em đã chìm vào giấc ngủ,còn anh đang lênh đênh nỗi nhớ về em.Đêm nay,đối diện cô đơn.Càng làm anh nhớ đến em.
...Anh ko ngại tâm sự với em tất cả những đớn đau,rắc rối...mình vấp phải trong cuộc sống đời thường.Anh muốn bên em để san sẻ và nghe mọi nỗi niềm.
Một giấc mơ ngắn ngủi.Anh mong được em áp tai lên ngực,để nghe được nhịp đập rộn ràng của con tim mà hình bóng em đang ngự trị trong đó.
|
|
|
|