20-11-2004
|
#14
|
|
|
|
|
Tâm trạng:
|
|
|
Bất cứ lúc nào ta cũng muốn hiểu người nhiều hơn.. bất cứ khi nào ta cũng muốn biết về người hơn nữa.... dù đó là ở đâu ta cũng muốn người luôn được vui vẻ...đẫu đang ở nơi nào thì ta vẫn muốn người luôn cười thật tươi...
Nhưng...... ta là một con người quá vụng về và ngốc nghếch , ta ko thể nào giấu được cảm xúc của mình , ta ko thể hiểu thấu vào tâm can người khác , ta ko thể giải thích mọi họat động của người ấy.. ta luôn mang đến bực dọc, sự rỗng tuếch , những việc chẳng đáng làm... ta ko thể mang đến cho người ta sự hứng thú trong câu chuyện , ta ko thể lôi kéo để người ấy vui vẻ nói chuyện cùng mình....bất lực......
... để rồi ta chỉ biết khóc , biết buồn , biết tự trách mình là 1 con ngốc ko hơn ko kém.... tại sao ta ko được dịu dàng và nữ tính như những người khác...tại sao người ấy luôn lạnh lùng với ta.. ta ko hiểu..... trả lời đi... YÊU hay LẦM TƯỞNG...!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
....... điên mất thôi......
|
|
|
|