.
.
Thà rằng…
chi khổ lòng nhau
thời gian thay đổi,
mùa mau trở mùa
vèo bay chiếc lá vàng đưa
chao ngang nắng rọi hư thừa trăm năm
Nằm nghiêng vết rạn tơ tằm
tình sâu co lấy dấu nằm bơ vơ
cỗi nguồn hụt hẫng hoang sơ
mảnh trăng huyền mộng bơ phờ chen ra…
Dòng đời sóng gợn tuôn qua
nước trôi lờ lững trầm kha khớp chờ
không gian trống rỗng không ngơ
hình em in bóng lững lờ dáng thu
Đợi nhau,
hun hút sa mù
…!