Xem bài viết
Cũ 20-03-2010   #2
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.807
sao_phu08 đang offline
 
Bức Thư Thứ Hai

Ngày...Tháng...Năm...

Người yêu dấu !

Em không thích mưa phùn Kinh Bắc . Em cũng không chịu nỗi nắng rát phương Nam . Có lẻ may mắn vì là dân biển miền Trung nên anh dễ dàng được em chấp nhận . Chúng ta yêu nhau thật đơn giản và ngọt ngào . Những khoảng thời gian hạnh phúc đó , anh vẫn cho rằng là đặc ân may mắn nhất mà cuộc sống rộng lượng đã ban tặng . Anh và em yêu nhiều biết bao !

Chúng ta đã xây dựng bao nhiêu giấc mơ đẹp như các câu chuyện cổ tích kết thúc có hậu ? Chắc là không thể kể hết nỗi . Giấc mơ lớn nhất mà anh và em ao ước là một mái nhà và những đứa trẻ của chúng ta . Bình dị như một chuyện tình nồng nàn . Em vẽ thêm một căn bếp ấm cúng lúc nào cũng rộn ràng tiếng dao thớt , xoong nồi . Anh thì dựng thêm một khu vườn để cho bọn trẻ đùa nghịch . Anh , đến tận bây giờ vẫn còn thấy cảm giác dịu ngọt khi nghĩ về nó .

Nhưng rồi không ai sống mãi nếu chỉ biết mộng mơ .

Chúng ta chia tay nhau thật vội vàng . Em nói mình không đủ dũng cảm để tiếp tục chung sống . Anh khi đó cũng còn quá trẻ để biết gìn giữ em . Chúng ta chia tay nhau trong sự hả hê của nhiều người . Một tình yêu tan vỡ như bao mối tình chông chênh về tuổi tác khác . Thật lạ là khi đó không ai trong anh và em quá đau lòng . Anh cứ khóc lóc như một cậu bé vừa mất một món đồ chơi lớn rồi thôi . Mọi chuyện bắt đầu cũng như kết thúc đều nhanh chóng . Vậy là anh và em mất nhau .

Em bây giờ chắc đã là vợ của một người đàn ông may mắn nào đó . Anh thỉnh thoảng vẫn cố về ngang lại căn phòng ngày trước . Thật lạ lùng , cảm giác vẫn như khi còn có em bên cạnh . Anh tưởng chừng vẫn còn nghe được tiếng làm bếp , tiếng cười đùa . Anh đã mấy lần nằm lại để mơ tiếp giấc mơ giang dỡ , mái nhà và những đứa trẻ của chúng ta .

Có nhiều người cần rất nhiều tình yêu để xoa dịu con tim của mình . Anh có được riêng em đã là quá đủ . Một tình yêu đã là quá nhiều cho cuộc sống này . Ước gì anh được như chàng trai của Bùi Giáng thì hay quá :
Em thầm lặng nên không bao giờ hỏi
" Tôi có chồng sao anh vẫn yêu tôi ? "

Nhưng bây giờ chúng ta đã quá xa nhau rồi . Quá khứ cũng không thể sống lại dù có phép phục sinh màu nhiệm . Anh và em hờ hững nhau như hai người xa lạ .

Vậy mà ngày xưa , đã biết bao nhiêu hẹn thề !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
Dần Béo (18-03-2013), quyvuongcuasontrai (23-03-2010), VŨ NGỌC CHI MAI (21-09-2010)
 
Page generated in 0,03067 seconds with 15 queries