Gia Cát Lượng kẻ tội đồ của nhà Thục...?
Xem fim hay đọc truyện Tam Quộc Diễn Nghĩa người được nhắc tới nhiều nhất chắc hẳn đó là Gia Cát Lượng. Có 10 người xem thì phải đến 11 người nhận định tại năng kiệt suất của vị quân sư tại ba có một không hai này.
Nhưng hôm này chúng ta ngồi đây bàn luận một chút, dẫu biết rằng lấy bối cảnh hiện này để bàn về một con người với bối cảnh ngày xưa thật là điều không đơn gian chút nào. Nhưng chúng ta cứ bàn thử xem. Sau đây tôi xin đưa ra một số nhận định của mình: - Nhà Thục mất Kinh Châu: +Việc này người chịu trách nhiệm lớn nhất chính là Quan Vũ. Vì tính tình kiêu ngạo, nóng tính. +Khi cùng Lưu Bị dời khỏi Kinh Châu. Gia Cát đã đoán biết được rằng Tôn Quyên đang mưu tính lấy lại Kinh Châu, và cũng biết Quan Vũ tính khí kiêu ngạo. Nhưng sao vẫn để Quan Vũ giữ Kinh Châu. Phải chăng chính ông đã gián tiếp đưa Quan Vũ tới cái chết. Khi đi ông chỉ để lại vẻn vẹn có 8 chữ "Bắc cự Tào Tháo, đông hòa Tôn Quyền" Mà không có bất kỳ một kế sách vẹn toàn nào...? -Lưu Bị đánh Đông Ngô +Biết dõ nhược hại khi ngây bất hòa với đông Ngô nên Gia Cát mới đưa ra kế sách “liên Ngô chống Tào”. Sẽ rất bất lợi cho nhà Thục nếu suất quân đán Ngô trong khi quân Tào có thể tiến công vào Thục bất cứ lúc nào. Vậy sao ông vẫn để cho Lưu Bị dẫn quân đanh Ngô trả thù cho Quan Vũ, và hòng chiếm lại Kinh Châu dẫn đến cái chết của Lưu Bị, ông lại một lần nữa để Lưu Bị đi vào chỗ chết mà không hết lòng can ngăn. -Dùng Nguy Diêm +Biết dõ Nguy Diêm có tướng phản phúc nhưng vì tiếc là tướng tài nên vẫn giữ lại dùng. Khi suất quân ra kỳ sơn Nguy Diêm đã hiến một kế rất hay "đi theo hang Tý Ngọ chỉ một trận là chiếm được toàn bộ Tây Trường An. Nhưng ông nhất quyết không nghe" Cách dẫn quân này của ông sau này được rất nhiều người nói là sai lầm. Theo tôi nghĩ lúc đó vì sợ Nguy Diêm sẽ làm phản nên ko dám nghe theo. Nếu lúc ấy Nguy Diêm ko hiến kết này, Gia Cát ko sợ Nguy Diêm làm phải phải chăng đã đi theo lối này đánh chiếm Trường An. Theo tôi nghi Ngụy Diêm làm phản chính vì Gia Cát đã không trong dụng, có ý nghi ngờ. Nhiều lần xuất quân không dùng kế của Nguy Diêm. Vậy phải chăng một lần nữa chính ông đã đẩy Nguy Diêm tới chỗ tạo phản. +Nếu tôi nhớ không nhầm thì Khương Duy khi xuất quân ra kỳ sơn, tuy rằng nghi ngờ đường dẫn quân của Khổng Minh nhưng vẫn đi theo vì nghĩ rằng "ông có ý đồ của ông" cái ý nghĩ này thật buồn cười. -Hao binh tổn tướng +7 lần bắt rồi tha Mạnh Hoạch, 6 lần suất quan ra kỳ sơn. Biết dõ Lưu Biểu là người ngu dốt nhưng vẫn một mực "ngu trung" Trước khi Lưu Bị chết đã dặn nếu Lưu Biểu là một "hôn quân" thì cứ việc phế ngôi.. =>Chính vì những lý do trên mà có nhiều ý kiến cho rằng. Cơ đồ nhà Thục do ông dựng nên, nhưng cũng chính tại ông gây nên cơ sự của nhà Thục như chung ta đã biết. |
Trích dẫn:
Lời Nói Nghe Ra Điều Chí Lý Viện Chứng Đọc Qua Cũng Hùng Hồn Mạn Phép Xin Hỏi Người Đã Ngẫm Tam Quốc Sách Kia Được Bao Chương ? Đại Kế Kỳ Tài Ngay Trước Mặt Lại Cho Vẻn Vẹn Chẵng Kế Gì ? Thân Tôi , Chúa Quyết Xuất Binh Đánh Liều Chết Cản Ngăn Phỏng Ích Chi ? Phản Phúc Mà Lại Không Thể Chém Đâu Phải Lượng Kia Tiếc Nhân Tài Sách Này Chương Nọ Còn Viết Rõ Kính Mong Đọc Kỹ Hãy Buông Lời Dẹp Loạn Phương Nam Chê Là Dại Binh Xuất Kỳ Sơn Lại Trách Hờn Than Ôi Hậu Nhân Đâu Thấu Hết Toan Tính Khôn Lường Của Thần Nhân Tận Trung Phò Chúa Lại Bị Mắng Không Lẽ Soán Ngôi Mới Là Hay ? Trời Hỡi Hậu Nhân Nay Sao Lắm Sử Sách Chưa Thông Lại Mỉa Người |
Trích dẫn:
Trích dẫn:
Trích dẫn:
Trích dẫn:
[/quote] Tuy nhiên Gia Cát cũng đáng trách khi để TMY dò biết đc tình hình sức khỏe của mình à phán đoán tuổi thọ của ông sắp hết. từ đó đưa ra kế sách đối phó. Điều cấm kị trong chính trị, QS là để đối phương biết đc tình hình SK của ng đứng đầu. Đôi lời vết vôij, chưa suy nghĩ thấu đáo. Mong đc bỏ quá. |
Gia Cát Lượng là cánh tay phải của Lưu Bị...Không có Gia Cát Lượng thì Lưu Bị đâu có cất cánh bay lượng được....Nhưng sự việc Gia Cát Lượng xúi Lưu Bị quỵt Kinh Châu của Đông Ngô để Đông Ngô phải qua đánh và Quân Công chết thì có coi đó là 1 lỗi nhưng chỉ là lỗi nhỏ.....
Còn về việc dùng Ngụy Diên là 1 cái hay ấy chứ. Biết là Ngụy Diên sẽ phản mà vẫn dùng để rồi sau khi chết thì giết đi,. Trong việc này có gì đâu mà sai, nếu không dùng Ngụy Diên thì không ai co thể chém được Vương Song, không có Ngụy Diên thì không ai cự nổi Trương Cáp......Như vậy việc lợi dụng Ngụy Diên là hoàn toàn đúng. Vả lại ban đầu khi Ngụy Diên về hàng thì Gia Cát Lượng cũng sai chém đó thôi, nhưng vì Lưu Bị ngăn cản nên Gia Cát Lượng mới chịu tha Trích dẫn:
Con Lưu Bị là Lưu Thiền chứ không phải là Lưu Biểu, Lưu Biểu là anh của Lưu Bị. Nếu như ông phế Lưu Thiền mà lên ngôi, thử hỏi có ai sẽ ủng hộ ông không? Không chừng các tướng nhà Thục còn quay lại đánh ông, khi đó nước Thục kể như rối loạn và xong đời rồi còn gì. Ông phò tá Lưu Thiền như vậy cũng là làm tròn đạo thần tử rồi còn gì |
Để mấy huynh coi trọng hơn ý kiến của CoCon Xin trích.
Được đọc: Trích dẫn:
Cũng có hay: Trích dẫn:
Trích dẫn:
Nhưng TV vẫn có vài lời nói như sau: Không có Gia Cát chắc chưa có nhà Thục hùng mạnh lúc bấy h. Vậy nên, Gia Cát không thể bảo là tội đồ của nhà Thục. Gia Cát mượn đao giết Quan Vũ. Có cái lý, vì có thể Gia Cát nghĩ QV quá kiêu căng ngạo mạn nếu để lại sau này sẽ là mối nguy cho triều đình Thục. Gia Cát hại Lưu Bị. Biết Lưu Bị cũng thuộc hàng tướng giỏi. Nên việc để Lưu Bị đi đánh Đông Ngô chỉ là chuyện con con, đầu óc tài giỏi đến đâu cũng không lường trước sự việc. Còn việc Gia Cát không can khi Lưu Bị tiến đánh Ngo cũng do phần nào tự đắc vào khã năng của mình có thể chống chọi Tào khi Lưu bị đi vắng. Đó là cái tật của người quá tài giỏi. Vốn như đã nói, Gia Cát có tấm lòng bao dung. Chí lớn 4 phương, việc trọng dụng tên Nguy Diêm cũng do 2 duyên cớ: + Bao dung + Tự tin khả năng của mình có thể khống chế Nguy Diêm. ...Nói cho cùng, người tài nào cũng có chút ít kiêu ngạo, nhất là khi họ đã đạt nhiều chiến tích hiển hách. Đặt vào thế thời lịch sử tiếc thay cho Gia Cát tài giỏi quá, nên tự đắc dần dần hình thành khiến cho suy tính sai lầm... Tiếc thay, hậu thế cũng nhiều lời về ôg. Song không ai hoàn toàn chính xác. Ẩn số! |
[quote=Truy Vân;1072563][color="DarkGreen"]Để mấy huynh coi trọng hơn ý kiến của CoCon Xin trích.
Gia Cát mượn đao giết Quan Vũ. Có cái lý, vì có thể Gia Cát nghĩ QV quá kiêu căng ngạo mạn nếu để lại sau này sẽ là mối nguy cho triều đình Thục. Gia Cát hại Lưu Bị. Biết Lưu Bị cũng thuộc hàng tướng giỏi. Nên việc để Lưu Bị đi đánh Đông Ngô chỉ là chuyện con con, đầu óc tài giỏi đến đâu cũng không lường trước sự việc. Còn việc Gia Cát không can khi Lưu Bị tiến đánh Ngo cũng do phần nào tự đắc vào khã năng của mình có thể chống chọi Tào khi Lưu bị đi vắng. Đó là cái tật của người quá tài giỏi. Bằng Hữu ơi là bằng hữu ! Đọc xong không thể không bất bình mà đính chính 1.Sao lại cho Gia Cát mượn đao giết Quan Vũ ? Bàng Thống vì nôn nóng lặp công mà trúng mai phục chết trận . Bị tiến thoái lưỡng nan . Khổng Minh phải vào giúp Bị . Kinh Châu là Trọng Điểm không được mất vì : " Tây Xuyên không biết có chiếm được không ? Mất Kinh Châu lỡ như Tây Xuyên không chiếm được khác gì không chốn dung thân ! " . Khổng Minh viện cớ là Bị cho con Quan Vũ mang thư về nên Quang Vũ được chọn giữ thành . Mấy ai thấu được tâm cơ của Lượng ? . Thứ nhất _Trong ba tướng Quan , Trương , Triệu không, một nơi quan trọng như Kinh Châu không giao cho Quan thì giao cho ai đây ? Không lẻ giao cho một kẻ tính nóng như lữa , mê rượu như mạng , Trương Phi ? Triệu Vân là tướng chỉ hợp cho việc tiến công , không hợp cho phòng thủ . Dưới trướng của Bị lúc này ở Kinh Châu nói về trí dũng song toàn thì còn ai qua Quan Vũ nữa . Quan Vũ có yếu điểm chết người là ngạo mạn . Trước khi đi Khổng Minh dặn dò rất kỹ , hòa Tôn kháng Tào , đó chính là đại kế để giữ Khinh Châu , là đại kế để lực lượng của Bị " khả dĩ " cân bằng với Tào được . Chẳng phải trong căn nhà tranh của Lượng ở Ngọa Long Cương , lúc Bị tới cầu cạnh Lượng đã phân tích kỹ đó sao ? Thứ hai, ai cũng thấy rõ chiến dịch chiếm Tây Xuyên quan trọng đến cở nào ! . Một Kinh Châu luôn là cái gai trong mắt cả Tôn lẫn Tào thử hỏi Bị ở có yên thân . Chẵng phải Lượng cùng Thống đã dùng kế lấy đức nhân từ của Bị để " lấy lòng " Trương Tòng mưu đoạt bản đồ toàn cục của Tây Xuyên đó sao ? Thống không nghe lời Lượng dẫn đến chết trận , Lượng bất dĩ phải rời Kinh Châu để cứu Chúa . Vì chiến dịch quan trọng Lượng mang cả Triệu và Trương đi nhưng không thể mang Quan theo được . Ngoài ý thứ nhất , ai cũng thấy Quan dù mang " cái ơn Hoa Dung Đạo " nhưng tâm vẫn không phục Lượng . Trong một chiến dịch đòi hỏi sự thống nhất trên dưới một lòng một xích mích riêng tư có thể phá hỏng đại cuộc . Đó chính là lý do Lượng giao cho Quan giữ Kinh Châu . Nói mượn đao giêt người là nói ngông mà thôi . 2.Kẻ nào dùng suy nghĩ của mình áp đặt cho Lượng nói Lượng cho Quan là họa về sau của Thục là chuyện không thể không cười , vậy đọc Tam Quốc chi nữa ? 3.Gia Cát hại Lưu Bị ? Tự nghĩ dám bàn về Tam Quốc thì hiểu biết về các nhân vật và " Quy Tắc Ứng Xử " thời xưa cũng đã đạt một tầm nào đó . Vấn đề tự biên tự diễn này tại hạ không muốn bàn . Chỉ cần đọc Tam Quốc qua năm lần là tự hiểu . Nên nhớ lúc đọc nên giữ tâm sáng một chút . 4.Trách Lượng không hết mình cản việc tiến binh phạt Ngô Cản thế nào đây ? Thân tôi , chúa quyết tâm xuât binh cản thế nào đây ? Liều chết can vua làm một bâc " ngu trung " phỏng ích gì ? Một người trí như Lượng quyêt không làm như vậy . Bằng hữu _phoenix_fire nói rất chí lý , Bị đang động nộ lời nào nghe lọt bây giờ ? Tại hạ chỉ là một hậu nhân của Lươngsơn diễn đàn , nhập sơn cũng sau các vị hảo hán huynh đệ . Ngu ý tự nghĩ không dám cho mình giỏi giang hay luôn nói ra lời đúng . Định đã không có ý kiến nhiều về bài viết của bằng hữu nhưng đọc lại thấy qua nhiều phiến diện , không thể không bất bình . Tại hạ ngu dốt " van xin " chư vị cao nhân hãy bình tâm nghĩ lại . Đôi khi không phải nghe thấy điều gì có lý hay mới lạ thì tán dương hay tán đồng . Nên " tâm tư " một chút , tại hạ ngu muội nói lời chướng tai mong các hảo hán bốn phương đại xá . Cầu mong đừng trách sự dại dột ngông cuồng của Phủ này . |
Huynh xem xét cho.
Ý kiến của Truy Vân không có gì là không đúng cả.... Bởi đây cũng chỉ là giã thuyết mà thôi. Trong hàng ngàn triều đại, Không triều đại nào là không có tranh chấp trong triều gia. Khi dựng nước cần kẽ anh hùng hào kiệt, mưu trí, dũng khí, đánh trận giỏi.... Song khi bắt đầu hình thành triều đình chính thể, bắt đầu công cuộc xây dựng thỗng chế lại khác. Hầu hết các đại thần thuộc thời kì chiến tranh thì rơi vào hai cực/ phái: + Bình + Loạn Những người thuộc trường phái loạn, tức là những người có công với triều đại song họ lại quá kiêu căng ngạo mạn. Vì những người như thế mà không hiếm triều đại phong ba bão táp. Gia Cát suy nghĩ rộng, ông thấy trước hậu họa của việc này. Vậy ta có quền giả thuyết ông muốn mượn đao giết Quan Vũ để trừ hậu họa sau này. Tất nhiên, bởi xét thừoi thế lúc đó Thục đang hùng mạnh. Ngay cả Tào, Ngô thế riêng lẽ cũng khó lòng chịu nổi khi Thục dồn lực tấn công. Do đó, ông cho rằng Thục trở thành một triều đại thống trị chỉ sớm muộn....Bởi vậy, giả thuyết ông muốn trừ đi một công thần bấy giờ, mà sau này có thể trở thành một tội thần là điều có thể. Như thế giã thuyết của Truy Vân không sai. Và huynh lưu ý, xét ngữ cảnh là Lịch Sử đừng coi Tam Quốc Chí là lịch sử, nó không thuộc sử kí. Do vậy, nếu tác giã mà có dùng tình cảm riêng để điều chỉnh vài chi tiết thì vẫn được; Vẫn câu nói cũ: Trong lịch sử, luôn có máu và nước mắt. Nhân vật lịch sử mà chưa có tài liệu chắc chắn để hiểu thì phải xét tứ phương chớ dùng một khía cạnh cá nhân mà đánh giá cục diện.. Còn về Lưu Bị, đệ không có ý hại nói Gia Cát hại Lưu Bị. Song mọi giã thuyết đều cần được tôn trọng. Huynh có đọc phần đệ trích của Phạm Viết Đào không? Bài này đa đoạt giải cao trong cuộc thi viết về Gia Cát Thần Hầu và Quan Vũ vào năm 1992, của Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc tổ chức và người đoạt gải này thuộc nước Việt Nam. Huynh có thể tham khảo thêm tại đây. : Xem Tại Đây Xem thêm về ý kiến: Gia Cát mượn đao giết Quan Vũ Tại Đây |
Truy Vân hiền huynh nhã giám !
Có hai điều huynh đệ đã nhầm lẫn .
1.Ở đây chúng ta đang thảo luận về một " Gia Cát trong Tam Quốc Diễn Nghĩa Truyện " , không phải " một Gia Cát trong Tam Quốc biên niên sữ " Chúng ta dựa vào bộ tiểu thuyết trên mà thảo luận đúng sai . Theo những điển cố trong Tam Quốc Chí bình luận thiệt hơn . Ở đây không nói ngoại cảnh , không phiếm đàm yếu tố lịch sữ " thật ". 2.Nếu dùng yếu tố lịch sữ thì không ai dám bàn hết . Nên nhớ những sữ sách còn lại bây giờ đều do các nhà sữ học nghiên cứu ghi chép lại . Ai dám chắc các vị đó trong quá trình biên soạn không dùng tư lòng của mình mà thiên tư bất phân ? Thử đọc lại những bài bình luận dựa trên sử sách , người viết dựa vào sách của học giả này , học giả kia , nhưng nên nhớ tới tận bây giờ các cuộc tranh luận về sự chính xác sữ sách vẫn còn miên man bất tận . Nếu dựa vào sữ sách hoàn toàn thì ngu tôi không dám tự tiện lạm bàn . Kẻ học thức nào dám vỗ ngưc xưng danh ta đây dùng lịch sữ bàn luận là đúng ? Lấy đơn giản một ví dụ về bất cập của lịch sữ . Nói nước Việt ta có bốn ngàn năm văn hiến , tức là trước công nguyên chúng ta đã khai quốc hai ngàn năm . Chúng ta có mười tám vua Hùng ( bắt đầu từ Hùng Hiền Vương đến Hùng Duệ Vương ) . Lấy mười tám đời vua chia cho hai ngàn năm khai quốc vị chi mỗi vị sống hơn một trăm năm . Có thuốc trường thọ chăng ? . Tự đó suy ra hoặc là chúng ta có hơn mười tám đời Hùng Vương hoặc là chúng ta không có tới bốn ngàn năm văn hiến . Giải thích sao đây ? Tại hạ nhìn thấy nhiều người có cái nhìn thiên lệch về Quan Vân Trường , nên chăng mở riêng một chủ đề cho các cao nhân bình luận . Nếu dùng lịch sữ thì có bàn tới tận cùng cũng chỉ là đường trăm hướng rẽ , kẻ nào dám dùng lịch sữ để lạm bàn chắc phải rành làu sữ học lắm . Phủ đây dốt nát không dám lạm bàn cùng . Xin nhắc lại , chúng ta đang lấy bộ "tam Quốc Diễn Nghĩa Truyện " của La tiên sinh làm luận cứ mà bàn , không phải dùng " Tam Quốc Biên Niên Sữ " của các nhà nghiên cứu sữ học " ngày nay " mà luận . Có nhiều lời thất thố , mong hãy bỏ qua ! |
Trích dẫn:
***Với điều thứ nhất mà huynh ghé tai nhắc đệ nhầm lẫn, đệ vẫn giữ nguyên lập trường và có đôi lời phản biện sau. Huynh đã viết, chỉ nói về nhân vật trong truyện. Huynh coi lại dùm đệ, ở đây là Quảng Kiến Đài - Đông Tây Nhân Vật Chí: nơi thảo luận về nhân vật lịch sử. Nên nếu nói lấy truyện ra để đánh giá nhân vật thì đó đã thuộc trường Văn Học và đó đã đi hơi xa lịch sử cần bần. Có lẽ sẽ thích hợp hơn ở Luận Văn Đàn. Với ý bảo, xét nhân vật trong truyện thôi. Vậy đệ vẫn giữ ý kiến cũ, dù trong truyện đi nữa xong về mặt đánh giá của người đọc, huynh có quyền đánh giá nhiều khía cạnh khác nhau. Đó là lỗi đánh giá tác phẩm văn học hiện nay. Như huynh thấy đó, trước đây Truyện Kiều- Nguyễn Du bị chê trách nhiều, song với quan điểm hiện đai lại đánh giá cao về tập truyện. Tức nếu đánh giá một tác phảm mà huynh có đủ dẩn chứng và lời lẽ thì giả đánh giá của huynh vẫn được coi trọng. Trong tác phẩm, tác giả không có viết là Gia Cát có hay không ý hãm hại Quan Vũ. Bởi vậy nếu có đủ dẫn chứng và lập luận ta hoàn toàn có thể đi theo hai đường. Bởi đó là phân tích văn học, nhiều khía cạnh. ***Điều hai mà huynh đã nêu lên: Đệ có phần thấy hơi hơi phật ý với huynh. Ta luôn có quyền bàn về lịch sử, dù đúng hay sai. Nhưng công nhận những điều ta bàn hay không thì mới nhờ đến mấy vị Lịch Sử Gia..... Lịch sử mà không được bản chẳng khác nào ta phủ nhận lịch sử cả huynh ah. Như một cây cổ thụ phủ nhận đi quá trình để nó trở thành cây cổ thụ. Đến đây nếu huynh vẫn cho rằng ý kiến đệ sai thì đệ sẽ không phản bác nữa. Song huynh cứ từ từ mà nghiên cứu. Dù trên đường Văn Học hay Sử Học- đều có quyền phân tích nhiều khía cạnh. Hiền huynh suy xét cho |
Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 21:52 |
Powered by vBulletin® Version 3.7.2
Copyright ©2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung