@@ Tứ Kỳ Tứ Khoái
26-01-2003, 21:31
Đây là một truyện thơ giả tưởng do TK sáng tác, không liên quan gì đến TK. Nếu có sự trùng hợp về hoàn cảnh hay tên tuổi của nhân vật trong truyện đó là sự ngẫu nhiên, xin các bạn niệm tình tha thứ. Vì là chuyện thơ nên hơi dài, nếu bạn nào không thích, xin đừng đọc nha. :D
Nợ Tình
Chiều ba mươi,
Người người đang hăm hở
Đón giao thừa,
Trên đất lạ, mừng Xuân,
Chỉ riêng Hưng,
Còn nặng nợ phong trần,
Tình nguyện trực,
Ở đây, phòng cấp cứụ
Hưng độc thân,
Không vương mang, bận bịu,
Ở một mình,
Hôm sớm vẫn cô đơn,
Mặt ưu tư,
Thoang thoảng nét u buồn,
Tánh trầm lặng,
Bình dân và ít nói.
Mười giờ đêm,
Hưng ngồi đang theo dõi,
Trận bóng tròn,
Cuả hội tuyển Việt Nam,
Máy phóng thanh,
Của bệnh viện reo vang,
Gọi Hưng đến,
Ngay tại phòng cứu cấp.
Bác sĩ Hồng,
Mới vào, còn thực tập,
Thấy Hưng liền,
Thúc dục phụ một tay,
Bàn cứu thương,
Một cô bé Mỹ lai,
Mặt trắng bệch,
Hai chân đầy máu đỏ.
Hồng nhìn Hưng,
Rồi ghé tai nói nhỏ,
Xương nát nhừ,
Phaỉ cắt bỏ đôi chân,
Cô bé nghe,
Chắc cũng hiểu đôi phần,
Vùng hét lớn,
"Please, please don't cut"
Hưng khuyên cô,
"Don't worry, relax,
We will try,
Our best to save them,
Please don't cry,
Don't shout, don't scream,
It'll hurt,
It bleeds, not good"
Nhìn tấm phim,
Ống xương chân gẫy nát,
Thịt bầy nhầy,
Khó ráp lại như xưa,
"Bác sĩ Hồng,
Xem kỹ lại hay chưa ?
Nếu save được,
Chân nào hay chân nấy"
Còn tiếp...
Nợ Tình
Chiều ba mươi,
Người người đang hăm hở
Đón giao thừa,
Trên đất lạ, mừng Xuân,
Chỉ riêng Hưng,
Còn nặng nợ phong trần,
Tình nguyện trực,
Ở đây, phòng cấp cứụ
Hưng độc thân,
Không vương mang, bận bịu,
Ở một mình,
Hôm sớm vẫn cô đơn,
Mặt ưu tư,
Thoang thoảng nét u buồn,
Tánh trầm lặng,
Bình dân và ít nói.
Mười giờ đêm,
Hưng ngồi đang theo dõi,
Trận bóng tròn,
Cuả hội tuyển Việt Nam,
Máy phóng thanh,
Của bệnh viện reo vang,
Gọi Hưng đến,
Ngay tại phòng cứu cấp.
Bác sĩ Hồng,
Mới vào, còn thực tập,
Thấy Hưng liền,
Thúc dục phụ một tay,
Bàn cứu thương,
Một cô bé Mỹ lai,
Mặt trắng bệch,
Hai chân đầy máu đỏ.
Hồng nhìn Hưng,
Rồi ghé tai nói nhỏ,
Xương nát nhừ,
Phaỉ cắt bỏ đôi chân,
Cô bé nghe,
Chắc cũng hiểu đôi phần,
Vùng hét lớn,
"Please, please don't cut"
Hưng khuyên cô,
"Don't worry, relax,
We will try,
Our best to save them,
Please don't cry,
Don't shout, don't scream,
It'll hurt,
It bleeds, not good"
Nhìn tấm phim,
Ống xương chân gẫy nát,
Thịt bầy nhầy,
Khó ráp lại như xưa,
"Bác sĩ Hồng,
Xem kỹ lại hay chưa ?
Nếu save được,
Chân nào hay chân nấy"
Còn tiếp...