LSB_Chip2stars
19-10-2003, 22:03
Ngày hôm nay em vui lắm đó Kính Cận à . Giữa đám đông em và anh - hai đứa nổi bật nhất . Cả ngày hôm nay em đã mong ngóng anh sẽ qua đón nhưng để rồi cuối cùng anh nói một câu : "Anh không đi" - Em chẳng biết phải nói sao . Có cáu anh thì cũng không thể , em đã là cái gì của anh đâu cơ chứ . Em tặc lưỡi "Ừ thôi vậy" ...
Anh hẹn 3h30' chiều sẽ qua đón em để đi cùng mọi người , em nghĩ vậy cũng đủ vui rồi . Đi với bạn bè mà em cứ mong ngóng cho thời gian trôi qua và khi kim đồng hồ chỉ đúng 3h , em phóng như bay về nhà chỉ sợ anh đến không thấy em , anh lại đi ... Nhưng rồi 3h30' ... 4h...4h15'... thời gian cứ thế trôi qua mà chẳng thấy Kính Cận của em đâu . Em định nhấc máy gọi cho anh , rồi lại thôi . Bạn anh bảo là anh sẽ qua đón em , cứ chờ đi . Nhưng khi mọi người đến hết rồi và xe sắp lăn bánh thì em không thể chờ... Em đã lên xe của một người mà em không thích... Anh đáng ghét lắm đấy anh có biết không ???
5h - Anh xuất hiện nổi bật với chiếc áo màu da cam và... quần ngố . Nhe răng ra cười với em . Đáng ghét , em quay mặt đi . Ngó lơ - Anh quay sang bắt chuyện với tụi con trai . Rồi mọi người tập trung , ai đó đã yên vị . Còn mỗi em đứng bơ vơ và xe anh không ai lên ngồi . Anh quay sang bảo em : " Thôi lên xe đi cô nương " . Giả vờ miễn cưỡng em lên xe và... cười . Chúng mình và mọi người đến một nơi thật rộng rãi . Lần đầu tiên em đến đây . Anh ngạc nhiên . Thì cũng đúng thôi mà . "Vùng sâu vùng xa " vậy ai thèm đến , nhưng công nhận đẹp thiệt . Trong khi tụi con gái tìm chỗ cho mình , tụi con trai thì quay lại đèo các bạn còn lại đến , em kéo anh đi lang thang nói là : " Đi mua mấy thứ đồ dùng " . Rồi em chợt nhớ quên một thứ gì đó , chúng mình lại đi lâu hơn so với dự kiến để rồi khi quay lại ... đã chẳng còn ai ở chỗ cũ . Em bĩu môi , còn anh thì... chẳng biết phải làm gì . Cũng may do chúng mình bị lạc nên mọi người đã đi tìm . Em tiếc ngẩn ngơ cái phút " riêng tư " ấy...
Anh hẹn 3h30' chiều sẽ qua đón em để đi cùng mọi người , em nghĩ vậy cũng đủ vui rồi . Đi với bạn bè mà em cứ mong ngóng cho thời gian trôi qua và khi kim đồng hồ chỉ đúng 3h , em phóng như bay về nhà chỉ sợ anh đến không thấy em , anh lại đi ... Nhưng rồi 3h30' ... 4h...4h15'... thời gian cứ thế trôi qua mà chẳng thấy Kính Cận của em đâu . Em định nhấc máy gọi cho anh , rồi lại thôi . Bạn anh bảo là anh sẽ qua đón em , cứ chờ đi . Nhưng khi mọi người đến hết rồi và xe sắp lăn bánh thì em không thể chờ... Em đã lên xe của một người mà em không thích... Anh đáng ghét lắm đấy anh có biết không ???
5h - Anh xuất hiện nổi bật với chiếc áo màu da cam và... quần ngố . Nhe răng ra cười với em . Đáng ghét , em quay mặt đi . Ngó lơ - Anh quay sang bắt chuyện với tụi con trai . Rồi mọi người tập trung , ai đó đã yên vị . Còn mỗi em đứng bơ vơ và xe anh không ai lên ngồi . Anh quay sang bảo em : " Thôi lên xe đi cô nương " . Giả vờ miễn cưỡng em lên xe và... cười . Chúng mình và mọi người đến một nơi thật rộng rãi . Lần đầu tiên em đến đây . Anh ngạc nhiên . Thì cũng đúng thôi mà . "Vùng sâu vùng xa " vậy ai thèm đến , nhưng công nhận đẹp thiệt . Trong khi tụi con gái tìm chỗ cho mình , tụi con trai thì quay lại đèo các bạn còn lại đến , em kéo anh đi lang thang nói là : " Đi mua mấy thứ đồ dùng " . Rồi em chợt nhớ quên một thứ gì đó , chúng mình lại đi lâu hơn so với dự kiến để rồi khi quay lại ... đã chẳng còn ai ở chỗ cũ . Em bĩu môi , còn anh thì... chẳng biết phải làm gì . Cũng may do chúng mình bị lạc nên mọi người đã đi tìm . Em tiếc ngẩn ngơ cái phút " riêng tư " ấy...