hoahongdaygai
04-09-2003, 16:20
Anh yêu thương!
Hãy cho em được gọi anh một lần như vậy nhé,cho dù là lần sau cuối.anh yêu ơi!Tình yêu của chúng ta đã trải qua bao thăng trầm trong cuộc sống,trải qua bao thử thách của cuộc đời vậy mà giờ đây...chỉ một vấn đề nhỏ nhoi mà hai đứa đành nhìn nhau lặng lẽ.
Em bây giờ như ngọn gió vô hồn và hoang dại.Cứ lặng thầm giữa mưa gió kêu gào.Một mình em đã lang thang dọc con đường in dấu đôi ta.Bao ngày qua em một mình với kỷ niệm êm đềm.Bao ngày qua em khắc khoải tìm câu trả lời cho tình của đôi ta.Cho những ngày xưa yêu dấu.
Anh!
Tình yêu của em ơi!Có lẽ nào đã là như vậy??Có lẽ nào ta đã mãi mãi mất nhau.Bao đau khổ đã trải qua mà ngày nay anh lỡ lòng quên lãng.Tại sao tình yêu của em lại không đủ để anh tin em.Em đã tin anh như thế nào,anh hiểu mà,Ngay cả chuyện anh và chị ấy,em vẫn rất tin.Những tưởng rằng anh cũng tin em như vậy.Nào có ngờ đâu anh lại không như em.Chị ấy đã biết yếu điểm của anh và chị ấy đã lợi dụng nó để tình ta hai ngả.Em dẫu biiét rằng:"Biết rằng anh hờn ghen chỉ vì yêu.Biết rằng yêu nhiều nên ghen thật nhiều".Nhưng em vẫn cảm thấy bị xúc phạm nặng nề khi anh làm như vậy.Anh yêu ơi!Vậy thì làm sao ta tiếp tục tình yêu đây.bởi tình yêu dược nuôi dưỡng bằng niềm tin.Một khi niềm tin tan vỡ tức là tình yêu sẽ dần dần héo tàn.Như vậy làm sao để bền vững hả anh?Chúng ta yêu nhau trong xa cách,lại rất cần có niềm tin.bao năm qua em tin anh ,tin rất nhiều.vậy mà anh lại...
Anh!
sắp bắt đầu một mùa hoa sữa rồi đó.Mùa hoa sữa năm nào ta sóng bước bên nhau trên con đường ấy.giờ đây chỉ mình em lặng lẽ mà thôi.
Em vẫn rất yêu và sẽ còn yêu anh mãi.Cầu mong hạnh phúc cho anh_người em yêu mến.Lá thư tình đàu tiên và có lẽ là cuối cùng.Xin hãy hiểu tình em anh yêu nhé.
Hãy cho em được gọi anh một lần như vậy nhé,cho dù là lần sau cuối.anh yêu ơi!Tình yêu của chúng ta đã trải qua bao thăng trầm trong cuộc sống,trải qua bao thử thách của cuộc đời vậy mà giờ đây...chỉ một vấn đề nhỏ nhoi mà hai đứa đành nhìn nhau lặng lẽ.
Em bây giờ như ngọn gió vô hồn và hoang dại.Cứ lặng thầm giữa mưa gió kêu gào.Một mình em đã lang thang dọc con đường in dấu đôi ta.Bao ngày qua em một mình với kỷ niệm êm đềm.Bao ngày qua em khắc khoải tìm câu trả lời cho tình của đôi ta.Cho những ngày xưa yêu dấu.
Anh!
Tình yêu của em ơi!Có lẽ nào đã là như vậy??Có lẽ nào ta đã mãi mãi mất nhau.Bao đau khổ đã trải qua mà ngày nay anh lỡ lòng quên lãng.Tại sao tình yêu của em lại không đủ để anh tin em.Em đã tin anh như thế nào,anh hiểu mà,Ngay cả chuyện anh và chị ấy,em vẫn rất tin.Những tưởng rằng anh cũng tin em như vậy.Nào có ngờ đâu anh lại không như em.Chị ấy đã biết yếu điểm của anh và chị ấy đã lợi dụng nó để tình ta hai ngả.Em dẫu biiét rằng:"Biết rằng anh hờn ghen chỉ vì yêu.Biết rằng yêu nhiều nên ghen thật nhiều".Nhưng em vẫn cảm thấy bị xúc phạm nặng nề khi anh làm như vậy.Anh yêu ơi!Vậy thì làm sao ta tiếp tục tình yêu đây.bởi tình yêu dược nuôi dưỡng bằng niềm tin.Một khi niềm tin tan vỡ tức là tình yêu sẽ dần dần héo tàn.Như vậy làm sao để bền vững hả anh?Chúng ta yêu nhau trong xa cách,lại rất cần có niềm tin.bao năm qua em tin anh ,tin rất nhiều.vậy mà anh lại...
Anh!
sắp bắt đầu một mùa hoa sữa rồi đó.Mùa hoa sữa năm nào ta sóng bước bên nhau trên con đường ấy.giờ đây chỉ mình em lặng lẽ mà thôi.
Em vẫn rất yêu và sẽ còn yêu anh mãi.Cầu mong hạnh phúc cho anh_người em yêu mến.Lá thư tình đàu tiên và có lẽ là cuối cùng.Xin hãy hiểu tình em anh yêu nhé.