PDA

View Full Version : Cho 1 người đã trở thành kỷ niệm.....


lsb_ha son
13-08-2003, 10:50
em còn nhớ đã có lần anh hỏi em “nếu có 1 điều ước, thì em sẽ ước gì ?”. Nhắm mắt lại, em trả lời câu hỏi của anh “em ước mình sẽ có hạnh phúc”. Anh nhăn mặt “chẳng lẽ ở bên anh em vẫn chưa cảm thấy hạnh phúc hay sao ?”. Em biết anh không bằng lòng với câu trả lời của em, nhưng điều ước của em bao gồm tất cả, những gì xảy ra xung quanh em, gia đình, bạn bè và cả anh nữa. Hạnh phúc, hai từ đơn giản nhưng em cảm thấy quá xa vời, chưa bao giờ em có thể cảm nhận được, nắm bắt được. Nếu có được hạnh phúc, chắc chắn rằng em sẽ giữ trọn lấy riêng cho mình. Trước đây, em cứ ngỡ mình sống trong hạnh phúc khi xung quanh mình là người thân, bạn bè, và người mình thương; nhưng cuối cùng tất cả, tất cả đã không còn bên em nữa. Em hụt hẫng, chơi vơi, sống trong nỗi cô đơn ngạo mạn của mình. Kể từ đó, em sống trong ích kỷ, lạnh lùng, bất cần tất cả, coi tình yêu như một trò chơi, nhìn ai cũng thấy giả dối. Và rồi anh đến. Những thời gian đầu, em cũng xem anh như một trò chơi của chính mình. Nhưng anh hiền quá, anh đối xử ân cần, quan tâm đến em từng chút một. Chính điều đó đã làm cho em suy nghĩ lại chính mình. Lúc đó, em cảm thấy vui hơn, yêu đời hơn. Anh là cầu nối để em và gia đình rút bớt khoảng cách vô hình mà bấy lâu nay vẫn đang tồn tại. Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến. Chia tay, lại một lần nữa em không tin vào sự thật này. Biết rằng thế nào ngày đó cũng sẽ đến, nhưng em không ngờ nó lại đến nhanh như thế. Em đau đớn, không chỉ vì xa anh, mà vì em biết anh yêu em rất nhiều. “Sao lại phải xa nhau hở anh ?” Câu hỏi này em hỏi anh biết bao nhiêu lần. “Anh là con trai trưởng, anh phải lo cho sự nghiệp trước, thời gian 7 năm anh đi du học, anh không thể bắt em chờ đợi được, mong em hiểu và thông cảm cho anh”. Em biết, để nói ra được những lời này anh đã suy nghĩ rất nhiều. Thà rằng anh phản bội em, anh yêu một người con gái khác, em sẽ cảm thấy lòng mình thanh thản hơn. Nhưng không như vậy, lý do của anh quá đúng, em không thể nói được lời nào nữa, dẫu biết rằng anh vẫn yêu em. “Em hãy quên tất cả đi, quá khứ là quá khứ, đừng nhớ đến làm gì”. Không, em không thể nào làm như lời anh nói được. Dẫu là quá khứ, nhưng đã một thời có anh và em, có kỷ niệm của chúng mình. Em không quên, mà giữ nó lại một góc trong tim mình. Anh ơi, dẫu biết rằng những dòng chữ này anh sẽ không bao giờ đọc được nhưng em vẫn viết, viết cho em, cho anh, cho những gì chúng ta đã có. Em không cao thượng như những người con gái khác, em không thể chúc anh hạnh phúc, em chỉ mong rằng quyết định của anh là đúng, anh hãy làm hết mình vì sự lựa chọn đó, để đừng bao giờ ân hận vì đã mất em.

shock2002
02-09-2003, 12:04
Sao lại phải xa nhau chư' ? khi ma` cả hai ngươi` cung` yêu nhau va` mong muôn' co' một cuộc sông' tôt' đẹp . Tinh` yêu co' thể vượt qua tât' cả cac' khoảng cach' , thơi` gian , không gian .... hãy chơ` đợi một ngay` ngươi` ây' quay trở lại . Đo' chinh' la` giải phap tot' nhât' giup' cả hai đỡ phải đau khổ , bạn co' nghĩ vậy không ?

LSB_Vô tình tiên tử
02-09-2003, 12:17
Mình nghĩ nếu hai người yêunhau thật lòng thì khoảng cách và thời gian chờ đợi đâu là gì. Người con trai đó chỉ là không tự tin vào tình cảm của mình dành cho cô gái thôi, và cũng không tin vào tình yêu của cô gái đó thôi.

LsB-a LiTtLe GeCkO
02-09-2003, 13:28
Ngày ấy em đã ước rằng chúng mình sẽ mãi bên nhau và rồi ngày hôm nay em biết rằng điều ước đó khó có thể thực hiện được , chỉ bởi anh - bởi em và do cả hai chúng ta . 7 năm - một thời gian khá dài cho bất cứ một ai và nhất là 7 năm chờ đợi trong vô vọng . Xa nhau là một thử thách rất lớn với chúng mình . Anh có dám chắc xa em rồi thì bên anh sẽ không có một người con gái nào khác không anh ? Khó nói được lắm . Khi cô đơn thì anh cần có một ai đó luôn ở bên chăm sóc . lo lắng và cùng anh tâm sự . Với em , em có thể đợi được nhưng đây là một cuộc chơi quá mạo hiểm , liệu em có dám đặt cược hết không ? Cơ hội quá mong manh anh à...

Nutacbatcoctraitim85
03-09-2003, 18:19
Lại chờ đợi . Lại yêu ....TY thật muôn màu. Ta chơi vơi, lạc lối trong đó . Có kiếm tìm cho mình một ảo ảnh xa vời mà khó quá ...TY ư ? Người ta dù có yêu đến mấy cũng ko đủ tự tin và can đảm để chờ đợi . Anh bảo ta: " 5 năm hay 10 năm anh vẫn đợi được nếu em còn yêu anh " . Ta sung sướng quá ! Vậy mà một năm thôi trôi qua , anh đã có cho mình một hạnh phúc mới . Anh bảo : " Em đi lâu quá anh ko thể chờ đợi trong vô vọng như thế . Đừng giận anh mà hãy hiểu cho anh " .Ta fải hiểu như thế nào đây ? Hiểu rằng anh yêu ta nhưng ko thể chờ đợi vì ta đi lâu quá sao ?Ôi ! Đời là thế sao ? Ta chua chát mừng hạnh phúc cho anh . Nhưng ta ko trách nổi anh. TY trong anh ko đủ lớn để có thể đợi chờ ta ...Ta co trách thì trách kiếp này ta ko có duyên với anh thôi ...Ta đã chọn con đường của sự hi sinh hạnh phúc bản thân để nhận về một tiếng nấc cô đơn trong lòng ...Ta sợ cảm giác ấy nhưng lại ko đủ can đảm để bắt đầu một tình yêu mới ...Tại sao ? Ta sợ người đó cũng từ bỏ ta như anh đã từng bỏ ta chăng ? Cũng ko biết nữa ...Nhưng ta chưa thể nhận một tình yêu vào lúc này mặc dù ta biết như thế sẽ tốt hơn cho ta, cho anh và cho cả người ấy ....

Nutacbatcoctraitim85
03-09-2003, 18:29
Ngoài trời còn mưa rơi. Lối đi về lòng này chơi vơi. Tôi bước đi âm thầm. Cô đơn nhưng người đâu biết. Vì một lời chia tay. Ước hẹn giờ chỉ là giọt chua cay. Ôi giây phút bên người. Mong manh như là khói sương. Câu yêu thương dường như đã cách xa. Bao giông tố đến trong đêm trường. Còn đọng lại những tiếc nuối trong tôi. Người yêu ơi em nào có hay. Phút ban đầu của tôi, đã xa rồi không còn gặp nữa. Phút ban đầu tình yêu khó quên. Mãi trong tôi bóng hình em yêu.

[/b]

LSB_Vô tình tiên tử
04-10-2003, 22:42
Khi nghĩ rằng lòng đã quên thì bất chợt lại nhớ tới. Nhưng đâu phải ta nhớ tới vì vẫn còn yêu? Bây giờ ta hiểu một điều ta và người không hợp nhau. Người thoả mãn quá sớm với cái hiện tại này, người ta muốn có một cuộc sống bình lặng không phấn đấu. Còn ta ? Ta làm sao chịu nổi một cuộc sống nhàm chán gói gọn trong một gia đình nhỏ bé được? Có thể mười năm nữa ta sẽ nghĩ khác, nhưng bây giờ thì không thể. Ta không thể ngồi ỳ một chỗ được. Cuộc sống là một chuỗi những vận động. Người không muốn ta tiếp xúc với nó thì cũng đành thôi. Hai người đều khăng khăng giữ nguyên ý chí của mình, tan vỡ là một điều không tránh khỏi. Ta chỉ tiếc cho người khi tự thoả mãn với chính mình quá sớm. Người là con trai cơ mà????

dieliebe0912
13-10-2003, 02:03
Ngày ấy em cũng bảo với tôi là chúng ta chia tay vì chúng ta không hợp nhau!Em nói rằng em luôn tôn trọng và luôn yêu tôi,nhưng tôi còn thiếu một cái gì đó??Và cũng chính vì cái thiếu đó đã không thể tạo cho em một cảm giác"sợ"như là lời em nói!Và đến bây giờ em làm mọi người thấy thất vọng vì mình.Đó phải chăng là cái mà em bảo là em sợ???

lsb_ha son
20-10-2003, 19:53
tình yêu ơi sao lại phũ phàm vậy !ta yêu người ko biết người có yêu ta ko ? câu hỏi thật phi lý nhưng nó lại rất thực tế nhiều khi ta quá yêu một người nhưng do một lý do nào đó lại ko đến được với người mình đã mang trọn con tim yêu thương chẳng hạn tôi dã d yêu và yêu rất vào một người bạn gái ở rất xa mình tôi và người bạn đó chỉ có thời gian gặp nhau trong khoảng khắc rất nhỏ nhoi nhưng chúng tôi rất chân trọng những khoảng khắc đó nó thật là tuyệt đó là phút giây mà hai trai tim hiêu nhau . tôi và bạn đó đã bên nhau sao mà vui vẻ và hạnhk phúc thế nhưng đó chỉ là những khoảng khắc nhỏ nhoi nằm trong sư xa xôi nằm trong niềm thương nỗi nhớ chắc các bạn sẽ nói như vậy phải có lòng tin và sự kiên chì đúng ko?> tôi cũng đã nghĩ đến nó giờ đây chúng tôi chỉ biết hy vọng vào một ngày mai thật tươi sáng anh và em sẽ đến bên nhau.

21111984
21-10-2003, 19:07
Khi tình yêu chua rõ ràng thì ta cũng chỉ biết hi vọng. Nhưng khi yêu mà có điều ngăn trở thì thật là khó phải không nhỉ? Vậy ta phải làm gì cho tình yêu đấy đây? Liệu ta có được tình yêu đó không khi mà có nhiều điều trở ngại? Tôi không hiểu được nữa, nhưng quả thực những giây phút được bên người đó tôi thấy thật vui và hạnh phúc...