Nhoc_con
27-07-2003, 22:24
Cái tên này tôi sẽ mãi ghi nhớ , cái tên tôi đặt cho ông , đặt cho con mèo nhà tôi . Cái tên tôi đã trìu mến mỗi khi gọi . Tôi biết chính tôi đã tự đặt dấu chấm hết cho tôi và ông . Tôi quyết định quay lại với anh ý với ý nghĩ là tìm cho mình một chỗ dựa , một ngừoi động viên tinh thần cho tôi . Tôi cũng biết là tôi làm sai . Nhưng có lẽ đó là lựa chọn tốt cho tôi trong lúc này !
Mình hẹn nhau nói chuyện , chắc ông cũng có thể đoán ra đc cái điều tôi sẽ nói . Tôi đã run thế nào khi gần đến giờ với ông . Tôi run . tôi sợ . dù tôi biết là lúc này chưa phải lúc nói . Tôi cũng biết rằng nếu tôi kiên nhẫn thêm một thời gian nữa chắc chắn tôi sẽ có ông . nhưng lúc này tôi ích kỉ quá . Tôi đang chỉ nghĩ đến bản thân mình mà thôi . Tôi đã khó khăn lắm mới có thể nói đc như thế . Nhưng tôi biết rằng hôm nay tôi cũng đã ko thể nói đc những điều tôi cần nói . Tôi đã cứng họng rùi . Hôm nay là đúng tròn 3 tháng ngày tôi và ông gặp nhau và nói chuyện với nhau . 3 Tháng chưa hề rời xa nhau quá 3 ngày , chưa lần nào quá 3 ngày ko gặp nhau , đúng một lần 2 ngày mình ko gặp nhau đó là ngày ông bỏ đi 3 ngày để suy nghĩ , để tìm quên với một ngừoi con gái . 3 tháng là quá ngắn đúng ko ông ? Nhưng 3 tháng đó đã làm tôi rất vui và cũng làm tôi thất vọng đến bật khóc . Một đứa con gái như tôi mà khóc thế sao ? Tôi vẫn chưa tin . Tình cảm sao lại thế chứ . Ông vẫn cứ luỡng lự .Sao ông cứ phải suy nghĩ mãi rồi mới trả lời . Tôi biết ông sợ mất tôi . Tôi đã ngờ ngàng khi ông hỏi tôi " Anh cat với anh Tuấn khác nhau như thế nào ?" " Anh cat có gì khác với anh Tuấn ko ?" Ông lại còn hỏi " Thế sau hôm nay bà định làm gì ?" Mình vẫn băn khoăn . Có khi nào mình quá vội vàng . Chính mình đã làm tuột đi ngừoi mình yêu thuơng . Có lẽ là ko đâu . Mình phải thiết thực chứ , Mình ko thích cái gì phù du . mình biết lúc này mình vẫn thích , vẫn hi vọng , dù chính mình dập tắt cái hi vọng kia . Mình vẫn mong biết bao nhiêu nhìn thấy nụ cuời của nó , chắc chắn là nó sẽ cảm thấy thiếu vằng khi ko có mình , nhưng mình biết đó chẳng làm nên một điều gì cả . mình ko có quyền quay về . Vẫn chờ đợi một phép lạ , một điều gì đó mong cho mình đc bên Ngốc .
Mình muốn quên chuyện này đi lắm nhưng mình biết mình khó có thể quên đc , mong rằng Ngốc vui và mình cũng sẽ vui với những tình cảm của mình . mình đã chọn lựa nó và mong rằng sẽ vui vẻ . Dù thật sự tình cảm với anh ko còn . Buồn , khóc thì có làm gì chứ , cần phải đi tìm niềm vui cho chính bản thân mình !
Mình hẹn nhau nói chuyện , chắc ông cũng có thể đoán ra đc cái điều tôi sẽ nói . Tôi đã run thế nào khi gần đến giờ với ông . Tôi run . tôi sợ . dù tôi biết là lúc này chưa phải lúc nói . Tôi cũng biết rằng nếu tôi kiên nhẫn thêm một thời gian nữa chắc chắn tôi sẽ có ông . nhưng lúc này tôi ích kỉ quá . Tôi đang chỉ nghĩ đến bản thân mình mà thôi . Tôi đã khó khăn lắm mới có thể nói đc như thế . Nhưng tôi biết rằng hôm nay tôi cũng đã ko thể nói đc những điều tôi cần nói . Tôi đã cứng họng rùi . Hôm nay là đúng tròn 3 tháng ngày tôi và ông gặp nhau và nói chuyện với nhau . 3 Tháng chưa hề rời xa nhau quá 3 ngày , chưa lần nào quá 3 ngày ko gặp nhau , đúng một lần 2 ngày mình ko gặp nhau đó là ngày ông bỏ đi 3 ngày để suy nghĩ , để tìm quên với một ngừoi con gái . 3 tháng là quá ngắn đúng ko ông ? Nhưng 3 tháng đó đã làm tôi rất vui và cũng làm tôi thất vọng đến bật khóc . Một đứa con gái như tôi mà khóc thế sao ? Tôi vẫn chưa tin . Tình cảm sao lại thế chứ . Ông vẫn cứ luỡng lự .Sao ông cứ phải suy nghĩ mãi rồi mới trả lời . Tôi biết ông sợ mất tôi . Tôi đã ngờ ngàng khi ông hỏi tôi " Anh cat với anh Tuấn khác nhau như thế nào ?" " Anh cat có gì khác với anh Tuấn ko ?" Ông lại còn hỏi " Thế sau hôm nay bà định làm gì ?" Mình vẫn băn khoăn . Có khi nào mình quá vội vàng . Chính mình đã làm tuột đi ngừoi mình yêu thuơng . Có lẽ là ko đâu . Mình phải thiết thực chứ , Mình ko thích cái gì phù du . mình biết lúc này mình vẫn thích , vẫn hi vọng , dù chính mình dập tắt cái hi vọng kia . Mình vẫn mong biết bao nhiêu nhìn thấy nụ cuời của nó , chắc chắn là nó sẽ cảm thấy thiếu vằng khi ko có mình , nhưng mình biết đó chẳng làm nên một điều gì cả . mình ko có quyền quay về . Vẫn chờ đợi một phép lạ , một điều gì đó mong cho mình đc bên Ngốc .
Mình muốn quên chuyện này đi lắm nhưng mình biết mình khó có thể quên đc , mong rằng Ngốc vui và mình cũng sẽ vui với những tình cảm của mình . mình đã chọn lựa nó và mong rằng sẽ vui vẻ . Dù thật sự tình cảm với anh ko còn . Buồn , khóc thì có làm gì chứ , cần phải đi tìm niềm vui cho chính bản thân mình !