LSB-nhocthuytien
27-04-2003, 14:48
… Tôi vẫn thường tự hỏi mình: tôi và anh là gì của nhau? Câu trả lời thật đơn giản: là bạn. Hay nói đúng hơn anh xem tôi là bạn, còn tôi, cố gắng đặt tên anh vào ngăn tình bạn của trái tim mình. Lòng tự nhủ lòng một con bé sống bằng lý trí như mình thì việc ấy nào khó khăn gì chứ…
Và bằng chứng là chỉ thỉnh thoảng tôi mới nói chuyện với anh một lần đấy thôi. Nhưng tôi đã không đọc lại nhật ký để thấy rằng mình gặp anh quá nhiều lần trong một tuần.
Và bằng chứng là tôi vẫn bình thường khi đối diện với anh đấy thôi… Nhưng tôi đã không tự nhìn mình trong gương để nhận ra rằng mắt mình đều ngời lên sau mỗi lần như thế…
Tôi vẫn chỉ xem anh là bạn.
Vì xem anh là bạn nên tôi vẫn nói cười hồn nhiên khi anh khoe người yêu mới. Hình như tim tôi nhói đau.
Vì xem anh là bạn nên tôi không nhìn anh khi anh cười với người ấy. Ồ, tôi chỉ muốn anh tự nhiên hơn thôi mà. Hình như tôi đã ôm gối khóc trong mơ…
Tôi vẫn chỉ xem anh là bạn nên tôi đã không đi chơi với anh trong đêm Noel mà một mình lang thang khắp các con đường thành phố với niềm ước ao: giá giờ này mình đang trong vòng tay của anh – vòng tay ấm tình bè bạn. Nhìn mọi người khoác vai nhau, tôi tự hỏi thầm: lúc này anh đang vui với ai?
… Tôi vẫn chỉ xem anh là bạn nên đến bây giờ tôi vẫn nhớ anh dù đã cố quên…
Ừ, tôi chỉ xem anh là bạn thôi!
Và bằng chứng là chỉ thỉnh thoảng tôi mới nói chuyện với anh một lần đấy thôi. Nhưng tôi đã không đọc lại nhật ký để thấy rằng mình gặp anh quá nhiều lần trong một tuần.
Và bằng chứng là tôi vẫn bình thường khi đối diện với anh đấy thôi… Nhưng tôi đã không tự nhìn mình trong gương để nhận ra rằng mắt mình đều ngời lên sau mỗi lần như thế…
Tôi vẫn chỉ xem anh là bạn.
Vì xem anh là bạn nên tôi vẫn nói cười hồn nhiên khi anh khoe người yêu mới. Hình như tim tôi nhói đau.
Vì xem anh là bạn nên tôi không nhìn anh khi anh cười với người ấy. Ồ, tôi chỉ muốn anh tự nhiên hơn thôi mà. Hình như tôi đã ôm gối khóc trong mơ…
Tôi vẫn chỉ xem anh là bạn nên tôi đã không đi chơi với anh trong đêm Noel mà một mình lang thang khắp các con đường thành phố với niềm ước ao: giá giờ này mình đang trong vòng tay của anh – vòng tay ấm tình bè bạn. Nhìn mọi người khoác vai nhau, tôi tự hỏi thầm: lúc này anh đang vui với ai?
… Tôi vẫn chỉ xem anh là bạn nên đến bây giờ tôi vẫn nhớ anh dù đã cố quên…
Ừ, tôi chỉ xem anh là bạn thôi!