Tiều Phu
11-04-2008, 10:05
1. Lỗ Trí Thâm.
Vào chốn quan trường chí ngay dạ thẳng
Gặp quân ô lại chẳng chém cho xong
Lỗ Đạt tên của Trí Thâm
Kinh Lược Đề Hạt là quan bấy giờ
Giữa đường gặp chuyện chẳng ngờ
Hành thân trương nghĩa chẳng ngơ bất bình
Tên xẻ lợn làm điều xằng bậy
Lỗ Đạt đây tức tối ra tay
Bấy giờ xảy chuyện chẳng may
Đông người giữa chỡ tên này giết đi
Lỗ đành khăn gói bỏ đi
Gặp người trước cứu là may cho chàng
Thôi đành thế sự chẳng màng
Lên non cạo trọc vào làm nhà sư
Kẻ trượng nghĩa chẳng từ chén rượu
Làm nhà sư thất tiết dăm phen
Thì là thế cuộc rối ren
Thì về vườn cải trông xem tối ngày
Gặp một lũ lâu la thất kính
Lỗ ra tay hất hết xuống phân
Rồi thì ra cử nghĩa nhân
Cho đi tắm gội thân trần rồi tha
Lũ kia biết phận lâu la
Nài Thâm múa võ gọi là xem chơi
Giáo Đầu đang độ dạo chơi
Gặp ngay họ Lỗ chân tay đi quyền
Lâm Xung lớn tiếng khen rằng
"Đường quyền túc hạ ai bằng xứ đây"
Xảy ra một cuộc mưa mây
Đánh dăm mươi hiệp, hai người ngang nhau
Hỏi ra mới biết trước sau
Rồi vào uống rượu kết nhau bạn bè
Họ Lỗ lớn tuổi làm ca
Lâm Xung làm đệ thật là quá hay!
Giở lại kinh sử mới hay
Làm trai há dễ xứ này biết không
Chẳng phải cậy thế cuồng ngông
Chỉ vì trượng nghĩa một lòng trước sau
Trên đời phải sống ra sao
Cứ xem Thủy Hử thể nào cũng ra
Giang sơn tứ cõi là nhà
Dời sông lấp bể chí ta tất thành.
... (còn tiếp).
------------------------------------
Tiểu tử đọc Thủy Hử truyện, thấy lòng sảng khoải, ắt những 108 hảo hán Lương Sơn, sống đời đời trượng nghĩa, chẳng phải là gương để chúng ta noi theo sao? Nay vì ngứa ngáy, bứt rứt tay chân, muốn mang chút chữ còm cõi mà dệt nên Thủy Hử bằng thơ. Trước để kính tôn những hảo hán Lương Sơn làm thần thánh mà thờ. Sau để tỏ lòng kính trọng với những đấng nam nhi sống ở đời lấy chữ nghĩa nhân làm trọng.
Vì vốn chữ quá còm cõi, nên thơ tiểu tử chưa đạt cao độ như Thủy Hử truyện, kính mong quý bằng hữu Lương Sơn diễn đàn đồng tâm hiệp lực với tiểu tử, hoàn tất bộ thơ này. Ơn ấy, tiểu tử đội chín tầng trời chẳng quên.
Ý tiểu tử muốn họa mỗi vị anh hùng thành một đoạn thơ, không theo chương hồi như Thủy Hử truyện. Các bậc huynh đệ có ý nào khác, chúng ta cùng thảo luận.
Kính!
Vào chốn quan trường chí ngay dạ thẳng
Gặp quân ô lại chẳng chém cho xong
Lỗ Đạt tên của Trí Thâm
Kinh Lược Đề Hạt là quan bấy giờ
Giữa đường gặp chuyện chẳng ngờ
Hành thân trương nghĩa chẳng ngơ bất bình
Tên xẻ lợn làm điều xằng bậy
Lỗ Đạt đây tức tối ra tay
Bấy giờ xảy chuyện chẳng may
Đông người giữa chỡ tên này giết đi
Lỗ đành khăn gói bỏ đi
Gặp người trước cứu là may cho chàng
Thôi đành thế sự chẳng màng
Lên non cạo trọc vào làm nhà sư
Kẻ trượng nghĩa chẳng từ chén rượu
Làm nhà sư thất tiết dăm phen
Thì là thế cuộc rối ren
Thì về vườn cải trông xem tối ngày
Gặp một lũ lâu la thất kính
Lỗ ra tay hất hết xuống phân
Rồi thì ra cử nghĩa nhân
Cho đi tắm gội thân trần rồi tha
Lũ kia biết phận lâu la
Nài Thâm múa võ gọi là xem chơi
Giáo Đầu đang độ dạo chơi
Gặp ngay họ Lỗ chân tay đi quyền
Lâm Xung lớn tiếng khen rằng
"Đường quyền túc hạ ai bằng xứ đây"
Xảy ra một cuộc mưa mây
Đánh dăm mươi hiệp, hai người ngang nhau
Hỏi ra mới biết trước sau
Rồi vào uống rượu kết nhau bạn bè
Họ Lỗ lớn tuổi làm ca
Lâm Xung làm đệ thật là quá hay!
Giở lại kinh sử mới hay
Làm trai há dễ xứ này biết không
Chẳng phải cậy thế cuồng ngông
Chỉ vì trượng nghĩa một lòng trước sau
Trên đời phải sống ra sao
Cứ xem Thủy Hử thể nào cũng ra
Giang sơn tứ cõi là nhà
Dời sông lấp bể chí ta tất thành.
... (còn tiếp).
------------------------------------
Tiểu tử đọc Thủy Hử truyện, thấy lòng sảng khoải, ắt những 108 hảo hán Lương Sơn, sống đời đời trượng nghĩa, chẳng phải là gương để chúng ta noi theo sao? Nay vì ngứa ngáy, bứt rứt tay chân, muốn mang chút chữ còm cõi mà dệt nên Thủy Hử bằng thơ. Trước để kính tôn những hảo hán Lương Sơn làm thần thánh mà thờ. Sau để tỏ lòng kính trọng với những đấng nam nhi sống ở đời lấy chữ nghĩa nhân làm trọng.
Vì vốn chữ quá còm cõi, nên thơ tiểu tử chưa đạt cao độ như Thủy Hử truyện, kính mong quý bằng hữu Lương Sơn diễn đàn đồng tâm hiệp lực với tiểu tử, hoàn tất bộ thơ này. Ơn ấy, tiểu tử đội chín tầng trời chẳng quên.
Ý tiểu tử muốn họa mỗi vị anh hùng thành một đoạn thơ, không theo chương hồi như Thủy Hử truyện. Các bậc huynh đệ có ý nào khác, chúng ta cùng thảo luận.
Kính!