LSB-Manowar-meomeo
02-03-2005, 12:02
Lang thang trên mấy trang web, tình cờ vớ được cái này, bê về cho bà con bình loạn, hix hix, đau cả ruột...
Kỷ niệm 18 năm ngày thành lập, nhà xuất bản Aube trân trọng giới thiệu với bạn đọc châu Âu đầu sách thứ 1000 của mình cùng tiểu thuyết đầu tiên của nhà văn Việt nam Nguyễn Huy Thiệp:
http://www.nt-logic.com/sites/Modules_NTL/donnees/aube/documents/MediaNTL21_Anosvingtans.jpg
Bìa cuốn tiểu thuyết "Tuổi 20 yêu dấu" bằng tiếng Pháp
Dịch sang tiếng Việt bởi Sean James ROSE
Phát hành ngày 11/02/2005
Collection REGARDS CROISES
176 trang, 145 X 220 mm
Giá bán: 18 Euros
Lời giới thiệu của NXB về tác giả, nguyên bản tiếng Pháp:
Nguyên Huy Thiêp, considéré comme le plus grand écrivain du Viêt-nam tant par ses compatriotes que par les critiques, vit à Hanoi où il est né en 1950. Aujourd’hui, c’est dans l’art que l’homme peut exprimer sa liberté, surtout dans un régime totalitaire. Et l’œuvre de Thiêp, dans toute son expression, est l’illustration même de cette conviction. Il a décidé de ne plus faire que ce qu’il aime : écriture, peinture, sculpture, céramique. Sont déjà publiés, aux éditions de l'Aube : Un général à la retraite, Le cœur du tigre, La vengeance du loup, Conte d'amour un soir de pluie, Une petite source douce et tranquille, l’Or et le feu.
Bà Marion Hennebert, chủ xuất bản, cho biết "A nos vingt ans" được phát hành cùng lúc rộng rãi tại Pháp, Bỉ, Thụy sĩ, Canada. Nhà xuất bản "Edition l'Aube" đã từng cho in rất nhiều sách dịch của các tác giả Việt nam như Nguyễn Huy Thiệp(*), Dương Thu Hương, Chu Lai...
Nhóm phóng viên chuyên đề Văn học của HNC đã tham dự buổi "Vernissage" - khai trương bán sách đầu tiên của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp ở Paris, tại cửa hàng sách "L'Arbre à Lettres", 33-35, Bd du Temple 75003 Paris vào tối hôm qua ngày thứ ba 15/02/2005, hồi 18h30. Có thể nói rằng đây là một thành công lớn với sự có mặt đông đảo của bạn đọc người Pháp và Việt nam, trong đó có cả những văn sĩ có tên tuổi của Pháp.
Điểm đặc biệt đáng chú ý là cuốn tiểu thuyết này chưa được xuất bản tại Việt nam. Bản tiếng Việt của nó đã có thể thấy trên mạng từ gần một năm nay.
Các bạn hãy đón xem bài tường thuật của chúng tôi.
Trích fần đầu của cuốn tiểu thuyết nhá, nghĩ xem....
Chapitre I
Personne ne capte rien
Je m'appelle Khuê. J'ai vingt ans cette année. Et je vais vous dire franchement: personne ne capte rien. Tenez, ma famille, par exemple. J'ai un père, une mère et un grand frère qui sont cons comme leur pieds. Non, mes parents ne sont pas cons, simplement des parents normaux, voire des parents qui ont réussi dans la vie. Voilà le genre de truc que ma mère dit à mon père: "Mange, mon chéri, il faut beaucoup manger pour se refaire une santé. Tiens! Prends donc l'oeuf couvé et puis bois un verre de lait." Mon père est affalé sur le canapé, l'oeil mi-close. Ses façons m'insupportent. Quand ma mère n'est pas là, et qu'il y a des invités (de sexe féminin, surtout), il est vif comme un guépard. Peut-être bien qu'il sait y faire avec les femmes? J'en ai vu des demoiselles sangloter sur son épaules! Et lui de les consoler en vieil expert: "Ca va aller...Ah, ce n'est pas simple, je sais...Ainsi va la vie." Ensuite il met la main au portefeuille et leur glisse un peu d'argent, et les gentes dames cessent illico de pleurer.
Bon dieu! avec moi, c'est des oursins qu'il a dans les poches. J'ai même pas une paire de pompes correctes; quant à ce que j'ai sur le dos, que des vieilles frusques! Aussi, comme d'instinct, j'ai senti monter en moi une haine profonde à l'égard de mes proches. Mon père avec son côté "je-vais-vous-expliquer-la-vie", son expérience de vieux con, ma mère avec sa maniaquerie de ménagère , sa dévotion de serpillière, mon frère avec sa tronche de premier de la classe qui fait mine de ne pas y toucher. Ils me font tous vomir. Je suis quoi?, là-dedans? Un cafard, une fourmi, un zéro. Jamais je ne serai comme eux. Personne ne capte rien, je vous dis. Personne ne capte rien."
Bản dịch của Trần Hảo :
CHƯƠNG 1
Chẳng ai hiểu cóc khô gì
"Tôi là Khuê. Năm nay tôi 20 tuổi. Tôi muốn nói với các người rằng chẳng ai hiểu cóc khô gì.
Ví dụ như gia đình tôi. Tôi có bố mẹ và một thằng anh trai ngu hết chỗ nói. Bố mẹ tôi không ngu, họ chỉ là những ông bố bà mẹ bình thường, thậm chí thành đạt trong xã hội. Hãy nghe mẹ tôi nói với bố tôi: “Anh ăn đi, anh phải ăn khỏe vào mới được. Anh ăn quả trứng vịt lộn này nhé! Uống cả sữa nữa”. Bố tôi nằm trên đivăng, lim dim mắt. Tôi rất ghét cung cách ấy của ông. Nếu mẹ tôi đi vắng, có khách đến (nhất là khách nữ) ông ta trở nên nhanh nhẹn như một con báo. Có lẽ bố tôi là một người rất thạo đàn bà. Tôi đã thấy nhiều cô thút thít khóc khi nói chuyện với ông. Lúc ấy ông lại vỗ về họ với vẻ từng trải: “Không sao… không sao! Đời ấy mà… cuộc sống là thế…”. Sau đó ông lấy ví ra cho họ tiền, ông giúi vào tay họ và vị khách trứ danh kia nín bặt. Giời ạ, thế mà với tôi ông rất bủn xỉn. Tôi không có một đôi giày nào tử tế, còn áo với quần thì toàn là thứ tầm tầm! Từ bản năng, tôi ngấm ngầm căm ghét gia đình tôi thậm tệ. Sự từng trải, hiểu biết của bố tôi… sự chu đáo tận tụy của mẹ tôi… sự lên mặt đạo đức khôn ngoan của thằng anh tôi… Tất cả những điều như thế khiến tôi lộn mửa. Tôi là cái gì ở cái nhà này? Tôi mãi mãi không bao giờ được như họ. Tôi là con gián, là con kiến, là con số không. Chẳng ai hiểu cóc khô gì về tôi."
Ko biết các bác nghĩ j về NHT, đọc xong shock, vội vào web của bác ấy để ngẫm xem nó nói về cái j, hix hix, ai đã đọc or có biết j nói cái coi, MMM đọc tiếp cuốn sách đang đọc dở đã...
Số 9 luôn là con số đẹp !!!
Kỷ niệm 18 năm ngày thành lập, nhà xuất bản Aube trân trọng giới thiệu với bạn đọc châu Âu đầu sách thứ 1000 của mình cùng tiểu thuyết đầu tiên của nhà văn Việt nam Nguyễn Huy Thiệp:
http://www.nt-logic.com/sites/Modules_NTL/donnees/aube/documents/MediaNTL21_Anosvingtans.jpg
Bìa cuốn tiểu thuyết "Tuổi 20 yêu dấu" bằng tiếng Pháp
Dịch sang tiếng Việt bởi Sean James ROSE
Phát hành ngày 11/02/2005
Collection REGARDS CROISES
176 trang, 145 X 220 mm
Giá bán: 18 Euros
Lời giới thiệu của NXB về tác giả, nguyên bản tiếng Pháp:
Nguyên Huy Thiêp, considéré comme le plus grand écrivain du Viêt-nam tant par ses compatriotes que par les critiques, vit à Hanoi où il est né en 1950. Aujourd’hui, c’est dans l’art que l’homme peut exprimer sa liberté, surtout dans un régime totalitaire. Et l’œuvre de Thiêp, dans toute son expression, est l’illustration même de cette conviction. Il a décidé de ne plus faire que ce qu’il aime : écriture, peinture, sculpture, céramique. Sont déjà publiés, aux éditions de l'Aube : Un général à la retraite, Le cœur du tigre, La vengeance du loup, Conte d'amour un soir de pluie, Une petite source douce et tranquille, l’Or et le feu.
Bà Marion Hennebert, chủ xuất bản, cho biết "A nos vingt ans" được phát hành cùng lúc rộng rãi tại Pháp, Bỉ, Thụy sĩ, Canada. Nhà xuất bản "Edition l'Aube" đã từng cho in rất nhiều sách dịch của các tác giả Việt nam như Nguyễn Huy Thiệp(*), Dương Thu Hương, Chu Lai...
Nhóm phóng viên chuyên đề Văn học của HNC đã tham dự buổi "Vernissage" - khai trương bán sách đầu tiên của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp ở Paris, tại cửa hàng sách "L'Arbre à Lettres", 33-35, Bd du Temple 75003 Paris vào tối hôm qua ngày thứ ba 15/02/2005, hồi 18h30. Có thể nói rằng đây là một thành công lớn với sự có mặt đông đảo của bạn đọc người Pháp và Việt nam, trong đó có cả những văn sĩ có tên tuổi của Pháp.
Điểm đặc biệt đáng chú ý là cuốn tiểu thuyết này chưa được xuất bản tại Việt nam. Bản tiếng Việt của nó đã có thể thấy trên mạng từ gần một năm nay.
Các bạn hãy đón xem bài tường thuật của chúng tôi.
Trích fần đầu của cuốn tiểu thuyết nhá, nghĩ xem....
Chapitre I
Personne ne capte rien
Je m'appelle Khuê. J'ai vingt ans cette année. Et je vais vous dire franchement: personne ne capte rien. Tenez, ma famille, par exemple. J'ai un père, une mère et un grand frère qui sont cons comme leur pieds. Non, mes parents ne sont pas cons, simplement des parents normaux, voire des parents qui ont réussi dans la vie. Voilà le genre de truc que ma mère dit à mon père: "Mange, mon chéri, il faut beaucoup manger pour se refaire une santé. Tiens! Prends donc l'oeuf couvé et puis bois un verre de lait." Mon père est affalé sur le canapé, l'oeil mi-close. Ses façons m'insupportent. Quand ma mère n'est pas là, et qu'il y a des invités (de sexe féminin, surtout), il est vif comme un guépard. Peut-être bien qu'il sait y faire avec les femmes? J'en ai vu des demoiselles sangloter sur son épaules! Et lui de les consoler en vieil expert: "Ca va aller...Ah, ce n'est pas simple, je sais...Ainsi va la vie." Ensuite il met la main au portefeuille et leur glisse un peu d'argent, et les gentes dames cessent illico de pleurer.
Bon dieu! avec moi, c'est des oursins qu'il a dans les poches. J'ai même pas une paire de pompes correctes; quant à ce que j'ai sur le dos, que des vieilles frusques! Aussi, comme d'instinct, j'ai senti monter en moi une haine profonde à l'égard de mes proches. Mon père avec son côté "je-vais-vous-expliquer-la-vie", son expérience de vieux con, ma mère avec sa maniaquerie de ménagère , sa dévotion de serpillière, mon frère avec sa tronche de premier de la classe qui fait mine de ne pas y toucher. Ils me font tous vomir. Je suis quoi?, là-dedans? Un cafard, une fourmi, un zéro. Jamais je ne serai comme eux. Personne ne capte rien, je vous dis. Personne ne capte rien."
Bản dịch của Trần Hảo :
CHƯƠNG 1
Chẳng ai hiểu cóc khô gì
"Tôi là Khuê. Năm nay tôi 20 tuổi. Tôi muốn nói với các người rằng chẳng ai hiểu cóc khô gì.
Ví dụ như gia đình tôi. Tôi có bố mẹ và một thằng anh trai ngu hết chỗ nói. Bố mẹ tôi không ngu, họ chỉ là những ông bố bà mẹ bình thường, thậm chí thành đạt trong xã hội. Hãy nghe mẹ tôi nói với bố tôi: “Anh ăn đi, anh phải ăn khỏe vào mới được. Anh ăn quả trứng vịt lộn này nhé! Uống cả sữa nữa”. Bố tôi nằm trên đivăng, lim dim mắt. Tôi rất ghét cung cách ấy của ông. Nếu mẹ tôi đi vắng, có khách đến (nhất là khách nữ) ông ta trở nên nhanh nhẹn như một con báo. Có lẽ bố tôi là một người rất thạo đàn bà. Tôi đã thấy nhiều cô thút thít khóc khi nói chuyện với ông. Lúc ấy ông lại vỗ về họ với vẻ từng trải: “Không sao… không sao! Đời ấy mà… cuộc sống là thế…”. Sau đó ông lấy ví ra cho họ tiền, ông giúi vào tay họ và vị khách trứ danh kia nín bặt. Giời ạ, thế mà với tôi ông rất bủn xỉn. Tôi không có một đôi giày nào tử tế, còn áo với quần thì toàn là thứ tầm tầm! Từ bản năng, tôi ngấm ngầm căm ghét gia đình tôi thậm tệ. Sự từng trải, hiểu biết của bố tôi… sự chu đáo tận tụy của mẹ tôi… sự lên mặt đạo đức khôn ngoan của thằng anh tôi… Tất cả những điều như thế khiến tôi lộn mửa. Tôi là cái gì ở cái nhà này? Tôi mãi mãi không bao giờ được như họ. Tôi là con gián, là con kiến, là con số không. Chẳng ai hiểu cóc khô gì về tôi."
Ko biết các bác nghĩ j về NHT, đọc xong shock, vội vào web của bác ấy để ngẫm xem nó nói về cái j, hix hix, ai đã đọc or có biết j nói cái coi, MMM đọc tiếp cuốn sách đang đọc dở đã...
Số 9 luôn là con số đẹp !!!